Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Thành Chưởng Môn

Phiên bản Dịch · 1428 chữ

Phi Vũ Sơn là một dãy nũi mênh mông không đáng chú ý thuộc vùng Tây Nam Bộ ở Trung Châu đại lục.

Trên núi có rất nhiều cây phong mọc lên.

Môn phái tu chân【Vũ Hóa Môn】, tọa lạc ngay trên đỉnh ngọn núi này.

Thời điểm hiện tại chính là thời khắc cuối thu, hoàng hôn buông xuống, ánh tà dương chiếu rọi trên những phiến phá, làm cho một mảnh núi rừng toàn là màu đỏ.

Dưới ánh hoàng hôn, Tần Xuyên ngồi tựa lưng vào một gốc cây phong, nhìn lá đỏ khắp nơi trên núi tới xuất thần.

Cho dù có ai đi ngang qua, hắn cũng đều không để ý tới, chỉ là ánh mắt không ngừng biến ảo liên tục, khi thì tỏ vẻ mê mang, khi thì tỏ vẻ trầm tư.

Bắt đầu từ ngày hôm qua, Tần Xuyên đã có bộ dạng như vậy. Rất rõ ràng, trên người hắn đã xảy ra một sự tình trọng đại nào đó.

Bất quá lúc này cũng không có ai có tâm tư chú ý tới hắn. Bởi vì Vũ Hóa Môn có một sự tình càng lớn hơn đang xảy ra. Lưu chưởng môn đã bị trọng thương trong một cuộc chiến với người khác, sinh mạng có thể gặp nguy hiểm vào bất cứ lúc nào!

Lưu chưởng môn thế nhưng là trụ cột của Vũ Hóa Môn. Vạn nhất nếu ông ta chết đi, ‘tòa nhà’ Vũ Hóa Môn sẽ lâm vào tình trạng sụp đổ.

Kỳ thật ‘tòa nhà’ hay cái gì đó, căn bản chỉ là hữu danh vô thực.

Một tòa đại điện rách nát, mấy gian nhà ở cũ kỹ, ngay cả cộng vào người hầu quét dọn nấu ăn, số lượng môn nhân vẫn chưa tới hai mươi người. Đây chính là toàn bộ cơ nghiệp của Vũ Hóa Môn..

Vào rất lâu trước kia, ở mảnh khu vực này, Vũ Hóa Môn cũng đã từng có thanh danh hiển hách.

Tổ sư gia sáng lập môn phái vốn là một vị lang trung giang hồ. Khi đó ông ta ở trên ngọn núi này nhặt được một cái hộp ngọc, trong đó có một quyển bị tịch tu tiên tên là《Vũ Hóa Phi Thăng Quyết》.

Dựa vào quyển bí tịch này, tổ sư gia sáng lập môn phái đã bước vào con đường tu tiên. Tự xưng là ‘Vũ Hóa Chân Nhân’. Sau đó khai tông lập phái, đặt tên là Vũ Hóa Môn ở ngay ngọn núi này.

Nghe nói tu vi của Vũ Hóa Chân Nhân đã đạt tới Trúc Cơ kỳ, trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh đây, không một môn phái nào có thể so sánh.

Vũ Hóa Môn tự nhiên cũng trở thành môn phái đứng đầu vùng này. Nhân khẩu thịnh vượng, môn phái phồn vinh.

Chỉ tiếc là tiệc vui chóng tàn. Sau khi tổ sư gia sáng lập tọa hóa, Vũ Hóa Môn tiếp tục hưng thịnh hai đời, về sau lại phát sinh một đại sự

lại hưng thịnh hai đời, về sau liền đã xảy ra một đại sự, 《Vũ Hóa Phi Thăng Quyết》đã bị chưởng môn đời thứ tư làm tất lạc.

Tuy ông ta bằng vào trí nhớ của bản thân, một lần nữa viết lại một quyển khác, nhưng khẳng định là sẽ có chỗ sai sót. Từ đó về sau, những người khác tu luyện sẽ không thể tiến cảnh.

Mà sau đời của hắn, Vũ Hóa Môn lại càng là một đời không bằng một đời.

Tới thế hệ này của Lưu chưởng môn, tuy tuổi ông ta đã gần 50, hàng ngày đều ngày ngày khổ tu. Thế nhưng thực lực cũng chỉ mới đạt tới Luyện Khí kỳ tầng ba. Ngay cả Luyện Khí kỳ đại viên mãn còn xa xa không thể chạm tới, chứ đừng nói tới việc đột phá Trúc Cơ kỳ.

Thực lực xuống dốc, môn phái cũng liền trở nên suy bại.

Vốn Phi Vũ Sơn có một tòa chủ phong (ngọn núi chính) và nhiều phó phong (ngọn núi phụ). Bất quá bây giờ môn nhân của môn phái rất thưa thớt, khó có thể quản lý hết, cho nên đã bỏ mặt tất cả phó phong. Chỉ còn lại chủ phong là còn có chút nhân khí.

Chỉ tiếc qua ngày hôm nay, ngay cả một tòa chủ phong cũng khó có thể giữ lại.

Nửa tháng trước, có một gã tán tu tên là Tống Dương dẫn theo mấy tên đệ tử xông lên Phi Vũ Sơn. Hắn ta xuấtt cuồng ngôn, muốn cưỡng chế chiếm đoạt Phi Vũ Sơn, đuổi toàn bộ môn nhân Vũ Hóa Môn xuống núi. Nếu ai dám nói nhảm, sẽ giết hết tất cả.

Lưu chưởng môn tất nhiên là vô cùng giận giữ, cùng với Tống Dương tiền hành một trận sinh tử.

Nào ngờ được, tuy ông ta là chưởng môn của một phái, thế nhưng thực lực lại không bằng một kẻ tán tu như Tống Dương. Ông ta phải đánh cược bằng tính mạng, mới có thể đả thương được Tống Dương, thế nhưng bản thân lại gánh lấy tổn thương nặng hơn.quá nặng.

Tống Dương trước khi rời đi đã lưu lại một câu nói: "Thương thế này của ta, tối đa chỉ cần điều dưỡng bốn tháng liền có thể khỏi hắn. Bốn tháng sau ta sẽ quay lại. Về phần ngươi, Lưu chưởng môn, đến lúc đó nếu như ngươi còn sống, chúng ta sẽ lại tiếp tục so chiêu. Nếu như ngươi chết, vậy sự tình liên quan tới Phi Vũ Sơn này cũng đã không còn cần ngươi quan tâm nữa."

Hôm nay đã qua gần một tháng, tổn thương của Lưu chưởng đã càng ngày càng nặng. Mắt thấy không lâu nữa sẽ không còn tại nhân thế, toàn bộ Vũ Hóa Môn bây giờ chính là lòng người bàng hoàng.

Đối mặt tình cảnh như vậy, Tần Xuyên với tư cách là đệ tử mà Lưu chưởng môn yêu thương nhất, điều phải làm chính là nhanh chóng nghĩ ra biện pháp giải trừ khốn cảnh, mà không là ngồi ngẩn người dưới gốc cây này.

Thế nhưng Tần Xuyên thật sự rất bất đắc dĩ. Bởi vì hắn căn bản cũng không phải là người của Vũ Hóa Môn, cũng không phải người của thế giới này! Hắn là chính là xuyên việt giả!

Tân Xuyên lúc này, trước kia chính là một tên sinh viên bình thường ở trên Địa Cầu. Yên tĩnh hưởng thủ cuộng sống đại học của bản thân. Bởi vì thời gian nhàn rỗi rất nhiều, ngoài việc đi học, hắn cũng sẽ chơi một ít trò chơi để giết thời gian.

Gần đây nhất Tần Xuyên đang chơi một trò chơi thuộc thể loại tu chân, có tên là

đùa chính là một cái mới hình thức tu chân võng du, gọi là《Tu Chân Chưởng Môn Nhân》.

Không giống với những trò chơi tu chân tôn sùng chủ nghĩa anh hùng cá nhân thường gặp trong dĩ vãng, lúc nào cũng sử dụng loại hình sách lược kinh doanh.

Trong cái trò chơi này, vai trò của người chơi không phải là đánh quái thăng cấp, giết người đoạt bảo, mà chính là làm một người chưởng môn quản lý, phát triển môn phái lớn mạnh. Chẳng những phải có thực lực cá nhân siêu cường, còn phải luôn có ý nghĩ tỉnh táo, cơ trí, đưa ra lựa chọn lộ tuyến phát triển chính xác. Hơn nữa, còn phải chiêu mộ các nhân tài để bản thân sử dụng. Dẫn dắt môn phái từ con số không tới khi phát triển lớn mạnh.

Thời điểm lần đầu tiên tiến vào trò chơi, ngươi chơi phải dành lấy quyền khống chế một cái môn phái sơ cấp và sử dụng nó làm căn cứ để phát triển. Chẳng hạn như xây dựng các tòa nhà, khai hoang đất đai, gieo trồng lương thực và thảo dược. Cùng với đó là chiêu mộ môn nhân đệ tử, thành lập liên minh và tiêu diệt kẻ thù…

Các chơi độc đáo, hệ thống thăng cấp mới lạ, thêm vào đó là tính chất khảo nghiệm người chơi. Với những tình năng đặc sắc này,《Tu Chân Chưởng Môn Nhân》sau khi được phát hành không lâu, liền hấp dẫn được vô số người chơi trung thành. Mà Tần Xuyên chính là một trong số đó.

Bạn đang đọc Môn Phái Dưỡng Thành Nhật Chí (Bản Dịch) của Huyền Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.