Ôn My ban đầu còn có chút khẩn trương, do dự có nên nói với An Hải Nhiên không, bây giờ tâm tình ổn định rồi, cũng không hốt hoảng như vậy nữa.
"Hồi nãy Trưởng khoa gọi cho chị nói là muốn gặp chị gấp, nghe đâu là chuyện phẫu thuật cho Phu nhân Trịnh vào cuối tuần này." An Hải Nhiên cười một tiếng, vỗ vai Ôn My đứng dậy.
An Hải Nhiên nhìn đồng hồ trên điện thoại: "Giờ đã sắp 1 giờ sáng rồi, chuyện này có gì để 6 tiếng sau nói nhé! Với lại em không cần vội vã vậy đâu."
"Nhưng mà Phu nhân Trịnh nổi tiếng là khó tính với lại bà ấy rất muốn gặp chị."
"Sẽ được gặp nhưng không phải bây giờ." An Hải Nhiên trả lời thẫn thờ làm cho đối phương càng thêm khó hiểu.
Cô hỏi người bên kia bàn mổ: "Khâu xong chưa?"
"Xong rồi." Phụ tá lớn tiếng đáp.
Ôn My nhìn chằm chằm An Hải Nhiên, nhìn cô ấy giống như không có chuyện gì xảy ra đi đến kiểm tra vết thương đã khâu lại, tháo găng tay phẫu thuật và khẩu trang, đi ra ngoài cửa.
An Hải Nhiên đi trên hành lang, thân hình không lay động chút nào, giống như là hoàn toàn không nghe được.
Đèn của phòng phẫu thuật tắt, mọi người khẩn trưởng nhìn chằm chằm phía sau cánh cửa.
Một bóng dáng cao gầy từ sau cửa tự động đi ra, dung mạo của cô rất thuần khiết, như núi xuân sau cơn mưa, như trăng non trong đêm tối, tự nhiên không dính bụi trần, hơn nữa có phần cao lãnh điềm nhiên, vừa có vẻ đẹp rực rỡ, lại là một bác sĩ ổn trọng, đúng là người một khi gặp qua sẽ khiến người khác khó mà quên được.
An Hải Nhiên vừa ra khỏi phòng phẫu thuật đã bị một cánh tay nắm chặt, mẹ của Vương Minh khẩn thiết mở miệng, "Con dâu! Tiểu Minh sao rồi?"
An Hải Nhiên vỗ nhẹ lên tay bà Vương trấn an, ngẩng đầu ngước nhìn sang thấy Vương Long đang khoanh tay dựa vào hành lang nhìn về phía An Hải Nhiên. Trong đầu An Hải Nhiên bỗng hiện lên hàng ngàn câu hỏi.
Tại sao anh lại ở đây? Chẳng phải đi công tác sao?
Hôm trước anh gửi quà kỉ niệm 1 năm ngày cưới mà cô không nhắn lại.
An Hải Nhiên nhìn sang ông Vương và anh gật đầu, nói: "Phẫu thuật thành công, em trai bị dập gan may mà bên phía Bệnh viện Trung Dân thông báo có người hiến tạng nên con đã ghép gan cho Vương Minh. Về phần não thì chỉ xuất huyết, bác sĩ Chương đã phẫu thuật và cầm lại nên đã đỡ. Vương Minh tạm thời sẽ được chuyển tới phòng ICU ( Hồi sức ) để theo dõi thêm."
Ông Vương tiến lên, nhìn An Hải Nhiên nói, "Cảm ơn con dâu, may mắn được người nhà giúp đỡ đã yên được phần nào rồi, con vất vả rồi."
"Dạ, không có gì ạ! Chuyện đáng phải làm ạ! Thế con xin phép ạ."
Nói xong, cô gật đầu với mọi người, rời đi khiêm tốn.
Truyện Ngọt Ngào Chìm Đắm tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | linklink009 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |