Tôi muốn đội quần!
Bạch Nhã Hi không nói gì mà trực tiếp vén tấm rèm ra,đập vào mắt cô là một nữ nhân da trắng môi hồng,dung nhan cũng có thể gọi là mỹ lệ.Đang định hỏi chuyện thì Liễu Ngọc lùi lại vài bước.Y nói:
" Công tử,ta bán nghệ không bán thân "
"Haha thật ra thì...a cẩn thận!" Bạch Nhã Hi khúc khích cười đáp lời y, nhưng chưa kịp nói kết câu thì thấy nữ tử kia lùi sát vào mép cửa sổ ,nhìn Liễu Ngọc sắp rơi xuống lầu, "tấm lòng người mẹ bao dung" lại chiếm lấy lí trí của cô.Bạch Nhã Hi không nghĩ nhiều mà trực tiếp chạy đến đỡ lấy.Nhưng thật trớ trêu,người suýt ngã may mắn tránh được,người muốn giúp lại một mạch rơi thẳng xuống lầu. Bạch Nhã Hi không khỏi cảm thán: số của ta cũng quá..đen đi?
Bạch Nhã Hi nhắm mắt từ trên lầu 3 rơi xuống.Khi cô nghĩ mình rơi xuống như này nặng thì mất mạng nhẹ thì gãy vài chiếc xương sườn thì liền cảm thấy mình bị hút vào một không gian vô hình.Bạch Nhã Hi không cảm thấy đau,mở mắt ra thì thấy khung cảnh thay đổi,phố phường đông đúc đâu rồi? thanh lâu đâu rồi? Liễu Ngọc đâu rồi? sao ở đây toàn màu trắng? chẳng lẽ mình chết rồi chăng? hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Bạch Nhã Hi khiến cô cảm thấy có chút bối rối. Bỗng cô nhìn thấy đằng trước có tiếng của hệ thống,chạy lại nhìn thì thấy một tấm bảng sáng chói.Vẫn như mọi khi,hệ thống bắt đầu khịa:
[ Hello,vẫn ổn chứ? định chơi trò " mĩ nhân cứu mĩ nhân " à ]
Khuôn mặt Bạch Nhã Hi chuyển đỏ,rồi sang trắng.Tức giận đến nỗi muốn đấm tan màn hình,may mà hệ thống nói một câu khiến cô phải suy nghĩ lại.
[ Aizaa bạn đừng manh động vậy chứ,bạn thử nghĩ xem bạn đánh tôi rồi thì ai đưa bạn về thực tại đây? ]
Thu lại động tác,bình tĩnh lại mà suy nghĩ thì cô cảm thấy cũng khá hợp lí,nếu hệ thống mà " bị lỗi " thì ai đưa cô về thực tại đây. Nghĩ như vậy nên Bạch Nhã Hi quyết định nén giận.Cô nghiêm túc mà nhìn vào chiếc bảng,nó vẫn sáng.
" Sao ta lại ở đây? đáng lẽ ra ta đang ở thanh lâu mới phải"
[ Cũng nhờ tôi dùng quyền lực cưỡng ép dừng thời gian. Chứ bạn nghĩ xem, nếu tôi mà không làm vậy thì bạn còn giữ nổi mạng hay không? ]
"Ta cũng không ngờ là mình sẽ một mạch rơi thẳng xuống như này đâu..." Cô ngượng ngùng mà đáp lời hệ thống.
[ Bạn thử đoán xem,khi mà thời gian trở về bình thường thì bạn mất mấy cái xương sườn?]
Bạch Nhã Hi: ('-')
[ Haha bạn đáng lẽ nên chuẩn bị tâm lí này chứ? là bạn tự nhảy xuống mà]
" Thật sự! ta chưa từng thấy hệ thống nào mà vô dụng như ngươi đấy.Chẳng lẽ ta thật sự phải bị gãy xương sao?! sao lúc đầu lại chấp nhận đến cái nơi quái quỷ này chứ?!! ôi mẹ ơi con muốn về nhà!!!!!! "
[ Hey,tôi mà vô dụng?]
" Ngươi không giúp gì được cho ta,chẳng lẽ không vô dụng?"
[ Không phải là tôi không giúp được,mà là bạn có chịu bỏ ra chút phí không] Nghe hệ thống nói xong ta tức muốn hộc máu.Đây chẳng lẽ không phải là quỷ hút máu? Đến bước đường này, ta cũng phải miễn cưỡng đồng ý. Khi hỏi phí ở đây là gì,hệ thống không mặn không nhạt mà đáp
[ Nếu muốn được giúp thì bạn phải nạp sao ]
" Sao? sao là gì và ta biết kiếm sao ở đâu để đưa ngươi?"
[ Sao ở đây là điểm kinh nghiệm,bạn yên tâm là mỗi người khi tham gia vào trò này thì đều được cấp sẵn 20 sao,còn việc kiếm sao thì sẽ đi giết quái. Tiêu diệt yêu quái cấp càng cao sẽ được càng nhiều điểm kinh nghiệm. Hoặc bạn có thể chọn cách hoàn thành nhiệm vụ để đổi sao. Khi có điểm kinh nghiệm thì bạn có thể vào shop hệ thống mua đồ vật như nhẫn trữ vật,kiếm, linh thú, quả mọng,thuốc trị thương,ngọc may mắn, thuốc tăng tu vi,.. Miễn là bạn có đủ điểm kinh nghiệm, món gì shop hệ thống cũng có.Còn tôi nói bạn giao phí là để mua ngọc may mắn. Khi nắm trong tay viên ngọc này, bạn sẽ có một số may mắn nhất định ,điều này tránh được việc khi ngươi ngã xuống bình thường bị gãy xương thì sẽ ngã vào cái gì đó để giữ mạng ] hệ thống bắt đầu giảng giải cho ta.
" Không ngờ có cả thể loại như này,ta muốn mua ngọc may mắn". Hệ thống liền thay đổi,trước màn hình là một dòng chữ lớn "SHOP" .Khi nhấp vào mua ngọc may mắn, ta mất 4 sao. Đồng thời viên ngọc bắt đầu hiện ra,Bạch Nhã Hi nhanh tay bắt lấy.Theo lời hệ thống , cô ngậm viên ngọc vào miệng. Cảm giác mát lạnh nhanh chóng lan tràn ở đầu lưỡi. Đột nhiên thấy trước mắt tối sầm. Cô cố gắng mở mắt ra thì thấy mình đang lơ lửng trên không trung,ở dưới mọi người dường như bị một thứ ma lực gì đó điều khiển mà không hề cử động. Trên trời là những con số hiện lên
[5]
[4]
[3]
[2]
[1]
[0]
Khi số 0 vừa xuất hiện,Bạch Nhã Hi cảm thấy thân thể mất khống chế mà lao xuống dưới đường lớn,vì không kịp chuẩn bị tinh thần mà được một phen hú hồn.
Ngọc trong miệng bắt đầu tan ra, vị ngọt như đường.
'' aaaaaaaaaaaaaaaaaa " Cô hét lớn.
Bạch Nhã Hi may mắn ngã xuống một sạp bán hoa quả, miệng lẩm bẩm tạ trời tạ đất, suýt chút nữa là về chầu ông bà.Tuy không đau đớn gì nhưng nhìn cảnh mọi người qua đường nhìn cô chằm chằm,chỉ chỏ các thứ thì Bạch Nhã Hi liền biến sắc,mặt cô lúc đỏ lúc trắng,hét lên đầy giận dữ " HỆ THỐNG!!! "
———————————
Hệ thống: Ai biết gì đâu :)))
Đăng bởi | linhvanchanquan |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 27 |