Vật Thí Nghiệm
Chương 108: Vật Thí Nghiệm
Vẫn chưa quyết định, Sunny bỏ qua Thánh Đá. Cậu tò mò muốn xem thử Bóng lúc ngủ có biến thành quả cầu ánh sáng giống như Tiếng Vang hay không.
Nhưng mà cô đã không giống nó.
Ngay khi cậu ra lệnh, bộ giáp hoa văn của sinh vật đá ngay tức thì bị ngọn lửa đen bao phủ, và với một làn gió u ám, cô biến mất. Có vẻ như Bóng sẽ quay về sự ôm ấp của Bóng Tâm đã tạo ra cô, và bây giờ đang ngủ bên trong đó, được những làn sóng vô hình của những ngọn lửa đen nuôi dưỡng.
Sunny gãi đầu. Vậy là những Bóng theo đúng nghĩa đen là sống bên trong phần sâu thẳm nhất linh hồn cậu. Cậu không rõ nên cảm thấy như thế nào, nhưng có cảm giác như vậy cũng phù hợp kì lạ.
Dù gì thì cậu cũng là một đứa con của bóng tối.
Suy tư thở dài, Sunny rời khỏi Hồn Hải và nhìn quanh hang ổ bí mật của mình.
Bên ngoài nhà thờ tồi tàn, mặt trời đã thắp sáng thành phố nguyền rủa. Nhưng không có tia sáng nào của nó có thể đến được căn phòng ẩn giấu yên tĩnh này. Sunny đã từng đoán rằng, rất lâu trước đây, căn phòng bí mật này được dùng làm một nơi riêng tư để một nữ tư tế trẻ tuổi, sùng đạo thực hiện những nghi thức tôn giáo.
Cậu đã tìm thấy vài món đồ của cô trong cái tủ quần áo giản dị được ẩn đằng sau mọt tấm đá, bằng cách nào đó vẫn ở trạng thái hoàn mĩ bất chấp cả nghìn năm đã trôi qua kể từ khi thành phố rơi vào lời nguyền hắc ám. Nếu như không phải do sự khác biệt giới tính đáng buồn thì cậu đã có cả một tủ đồ để mặc, thay vì lúc nào cũng phải mặc bộ Áo Choàng Múa Rồi.
Ngay cả một bộ giáp đẳng cấp năm cũng có giới hạn về sự ngược đãi mà nó chịu được. Nhưng mà, theo một cách nhìn thì cậu đúng là may mắn. Ít nhất là bộ giáp của cậu được làm từ loại vải mềm. Sẽ tệ hơn nhiều nếu cậu phải luôn luôn mặc một bộ giáp kim loại dần gỉ sét.
Nữ tư tế đương nhiên đã không tiến vào căn phòng bằng cách hoành tráng như cậu. Trước đây vốn có một lối đi dẫn đến bên ngoài căn phòng đến một cái hành lang che khuất và ở cuối là một cái cầu thang hẹp. Nhưng mà cái cầu thang đó đã sị sụp từ lâu, chỉ để một cái trụ thẳng đứng còn sót lại. Đây là lối thoát hiểm của Sunny trong trường hợp có ai đó hay là thứ gì đó tìm đến hang ổ của cậu.
Đứng lên từ chiếc ghế gỗ tinh xảo, Sunny đi lại trong phòng một lúc rồi nhóm một ngọn lửa trong một cái bếp tự chế, có ý định chuẩn bị cho mình chút điểm tâm. Ngọn lửa cam tỏa sáng căn phòng bí mật, khiến những cái bóng nhảy múa trên những bức tường.
'Ồ đúng rồi. Mình đâu có lấy thịt tươi.'
Đêm qua quá bận rộn nên cậu hoàn toàn quên mất mục đích ban đầu của chuyến đi săn.
Ném những miếng thịt cuối cùng lên vỉ nướng, cậu tẩm ướp chúng với muối rồi lại thở dài. Khát vọng liều lĩnh đi ra ngoài và chiến đấu với con Sinh Vật Ác Mộng gần nhất càng lúc càng hấp dẫn.
'Không, không, không! Đó là cách mày chết!'
Để phân tán bản thân khỏi những ý nghĩ cám dỗ đó, Sunny quyết định triệu hồi Thánh Đá đến thế giới vật chất và làm vài thí nghiệm trong sự an toàn của hang ổ bí mật.
Đứng dậy, cậu kêu gọi Bóng xuất hiện.
Căn phòng bí mật chìm vào những bóng tối sâu thẳm. Cái bóng của chính cậu ẩn núp trong chúng, đứng bắt chéo tay cạnh bức tường lạnh lẽo. Trong ánh mắt của Sunny, nó có vẻ như một bóng người làm từ màu đen đậm hơn cả.
Thường thì, một Tiếng Vang sẽ xuất hiện trước mặt người triệu hồi, dệt nên từ vô số tia ánh sáng nhảy múa. Nhưng mà sự xuất hiện của Thánh Đá thì hoàn toàn khác. Thay vì hóa thực chất từ không khí, cô bước ra từ cái bóng của cậu như một vị hiệp sĩ hắc ám tà ác. Bao bọc bởi bóng tối, dáng người duyên dáng của cô tỏa ra một sự nguy hiểm và khí thế.
Trước tiên, hai con mắt rubi cháy lên từ sâu bên trong cái bóng. Rồi, bóng tối sống dậy và nhào lên, hóa thành hình của một quái vật đá chết chóc. Đáy giầy giáp giống đá của cô chạm vào mặt sàn phát ra một tiếng vang, rồi một giây sau, Thánh Đá đứng ngay giữa phòng, tay cô đặt nghỉ ngơi trên đốc kiếm.
Sunny nhăn mặt, cảm thấy hơi nhức đầu.
'Vậy là...bóng mình núp trong bóng tối, rồi Bóng bước ra từ bóng để đứng cùng nó trong những cái bóng. Bắt đầu rối rắm rồi. Mình thật sự nên nghĩ ra những thuật ngữ tốt hơn!'
Cậu cảm giác đây là vấn đề quan trọng, nhưng không có từ thích hợp nào hiện ra trong đầu. Liếc sang bộ đôi yên lặng, Sunny chần chừ rồi hỏi:
"Có ý tưởng gì không?"
Buồn là cả hai cái bóng và Bóng đều bị câm và không thể nêu ý kiến cho dù chúng có muốn đi nữa. Không có sự giúp đỡ nào cả, Sunny lại thở dài.
"Được rồi, tao sẽ nghĩ ra gì đó sau. Giờ thì, cho tao xem mày làm được gì."
Gọi cái bóng, cậu quấn mình trong sự ôm ấp dễ chịu và đối mặt Thánh Đá, chuẩn bị thử nghiệm sức mạnh của cô ta. Hít một hơi sâu, cậu tập trung và cho con quái vật đáng sợ một mệnh lệnh:
"Đánh tao."
Sunny cho rằng cái Bóng sẽ lưỡng lự giây lát, thậm chí có thể cần chủ nhân là cậu phải thuyết phục nó. Thay vì vậy, Thánh Đá ngay lập tức nghiêng về phía trước và đấm vào ngực cậu mà không cần suy nghĩ thêm.
Với sức mạnh thể chất được cái bóng cường hóa, Sunny tự tin khả năng có thể chống cự một đòn tấn công từ một quái vật thức tỉnh, ít nhất là ở mức độ nhất định. Nhưng mà cậu lại sai.
Rất, rất sai.
Trước khi cậu kịp phản ứng, nắm đấm đá phủ giáp đấm vào xương sườn cậu, khiến Sunny cảm thấy như bị xe lửa tông vào. Giây kế tiếp, cậu thấy mình nằm trên sàn, xung quanh là vô số những mảnh gỗ bị vỡ.
'Ôi...ôi không! Ghế của mình!'
Cái ghế tinh xảo đã mất, bị tàn nhẫn đập thành từng mảnh nhỏ và trở thành gỗ nhóm lửa khi lưng cậu chạm vào nó. Hoàn toàn không thể cứu được.
Lưng của Sunny cũng không tốt hơn là bao.
Lăn qua bụng trong rên rỉ, Sunny phun ra máu lên sàn đá rồi yếu ớt giơ một tay lên, cho Thánh Bóng một ngón tay cái.
"Ừg...tốt, làm tốt lắm. Mười điểm trên mười, y hệt...chết tiệt, đau thật sự...y hệt trông đợi!"
Lén lút liếc vị hiệp sĩ đá duyên dáng, cậu nặn ra một nụ cười và cố đứng dậy.
'Chắc phải chỉnh sửa chút chi tiết cho những thử nghiệm trong tương lai.'
Tiếp theo, Sunny có kế hoạch tăng cường Thánh Đá với cái bóng trước khi cho cô đánh cậu lần nữa.
Nhưng mà nghĩ lại thì có cách tốt hơn để đo đạc sức mạnh của cô ta...
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 210 |