Học Chiêu Mới
Chương 183: Học Chiêu Mới
[Bóng của bạn đã trở nên mạnh hơn.]
Với một âm thanh khá khó chịu, cái đầu con quái vật rơi xuống. Sunny hờ hững gập tay và chùi máu trên Mảnh Vỡ Đêm Khuya bằng tay áo, nhìn theo cái cơ thể to đùng ngã xuống.
Đứng bên cạnh nó, Thánh Đá đơn giản vung kiếm và dừng lại đột ngột, khiến những giọt máu bắn về mặt đấy. Rồi, cô đứng đó hoàn toàn bất động, giả vờ làm bức tượng.
Sunny thở dài.
'Chiêu này hay. Mình nên học từ cô ta.'
Nói thật thì chùi lưỡi kiếm bằng Áo Choàng Múa Rối là không công bằng với bộ giáp đẳng cấp năm. Cậu hơi thấy có lỗi.
"Trông chừng cho tôi."
Ra lệnh cho cái Bóng trầm mặc quan sát xung quanh, cậu triệu hồi Gai Rình Mồi và dùng nó để lấy ra mảnh hồn từ bên trong cái xác.
Đây là Sinh Vật Ác Mộng thứ tư mà Sunny đã giết vào đêm nay. Với sự giúp đỡ của Thánh Đá, những chuyến đi săn của cậu đã trở nên dễ hơn nhiều so với trước đây. Không kể đến việc bản thân Bóng đã mạnh ngang ngửa đa số những mục tiêu của cậu, chỉ việc có một người hút sự chú ý của kẻ địch cũng đã thay đổi rất nhiều thứ.
Sunny luôn khá là bản lĩnh, nhưng cậu thà lựa chọn tránh né những trận chiến trực diện với đám quái vật này. Cách làm việc của cậu là đánh từ bóng tối, và lý tưởng nhất, giết kẻ địch trong một cú đánh đó. Nếu mọi thứ diễn ra trơn tru, con mồi sẽ không bao giờ thấy được kẻ giết nó.
Đương nhiên, cách săn như vậy yêu cầu rất nhiều sự khôn khéo, kiên nhẫn, và chuẩn bị. Cậu phải quan sát kẻ địch một lúc lâu để học hành vi và điểm yếu của nó. Đợt chạm trán chỉ kéo dài trong vài giây, nhưng đó là vì nhiều ngày đã được bỏ ra để khiến kết quả ngay tức thì đó có thể diễn ra.
Sau khi đi săn cẩn thận như vậy trong ba tháng, Sunny cảm thấy hơi lạ lạ khi có thể chỉ đơn giản áp đảo đám quái vật bằng sức mạnh. Kết hợp giữa phòng ngự không thể sụp đổ của Thánh Đá và lưỡi kiếm nhanh gọn của cậu phải nói là kì diệu.
Nó gần như cậu đang chiến đấu cạnh Neph.
Gần như...
Thở dài, Sunny ném những mảnh hồn vào túi xách rồi đứng dậy.
Cậu đang gặp phải một vấn đề mà bản thân chưa từng nghĩ đến. Nói thật thì nó khá là kì lạ.
Cậu đang hết quái vật để giết.
Những Sinh Vật Ác Mộng Thức Tỉnh vốn không dồi dào trong Thành Phố Hắc Ám, chứ đừng nói đến những con mà cậu đã theo dõi, nghiên cứu, và cảm thấy đủ tự tin để tấn công. Sau đợt thảm sát đếm nay, gần như mọi con trong số chúng đều đã chết.
Sunny đã dọn sạch nhà.
Nhưng cậu đã trở nên mạnh hơn nhiều, nguy hiểm hơn nhiều. Với sự giúp đỡ của Thánh Đá, có lẽ là không còn lý do để cẩn thận như vậy nữa...
'Không. Đó là cách suy nghĩ dẫn đến cái chết.'
Đó là một cách suy nghĩ nguy hiểm. Bất chấp sự tiến bộ gần đây, Sunny vẫn còn lâu mới có thể xem là kẻ săn mồi đứng đầu trong di tích. Thật ra thì cậu gần như là ngược lại. Trong tất cả những sinh vật đi lại trên những con đường này, cậu là kẻ yếu nhất.
'Kiêu ngạo là tội lỗi nghiêm trọng nhất. Còn chưa nhận ra thì kế tiếp mày sẽ cố đi săn những Kẻ Ngã.'
Sunny có lẽ sẽ sống sót nếu phải chạm trán những con Quái Thú Ngã...có lẽ...nhưng để thật sự đánh bại một con lại là vấn đề hoàn toàn khác. Và nếu như cậu xui xẻo đụng phải thứ gì đó cao cấp hơn, thì cơ hội giữ mạng trốn thoát của cậu sẽ không quá cao.
Cậu có thể bắt đầu điều tra một trong những sinh vật Thức Tỉnh mà cậu đã biết. Hoặc là về nhà.
Nhưng mà, có thứ gì đó khiến Sunny khó chịu. Có cảm giác trong đầu cậu là cậu có một hạt giống ý tưởng, nhưng rồi bị phân tâm và thất bại trong việc phát triển nó vẹn toàn.
'Mình vừa nghĩ gì thế nhỉ?'
Liệu có nên tiếp tục đi săn vào tối nay hay không...cậu đã trở nên mạnh như thế nào nhờ sự giúp đỡ của Bóng...về việc không quá thực tiễn khi dùng tay Áo Choàng Múa Rối để chùi máu...
'Ồ, đúng rồi!'
Lúc cậu nhìn thấy Thánh Đá vẫy máu khỏi kiếm, cậu đã có ý nghĩ đó là một trò hay nên học. Và vào lúc đó, cậu bắt được thứ gì đó.
'Mình nên học lấy nó...mình nên học lấy nó...'
Đột nhiên, ánh mắt Sunny sáng lên.
Nếu cậu có thể học được chiêu này từ Thánh Đá...thì còn thứ gì khác cậu có thể học được từ cô? Cái Bóng của cậu có một Thuộc Tính gọi là [Bậc Thầy Chiến Đấu], có vẻ như có nghĩa là cô thông thạo mọi loại chiến đấu.
Có người sư phụ nào tốt hơn cho cậu?
Câu trả lời là - không. Với những kĩ thuật đang trở nên ứ đọng vì thiếu chỉ dẫn, không có ai tốt hơn Thánh Đá điêu luyện để cậu học hỏi.
Đột nhiên trở nên háo hức, Sunny triệu hồi quái vật trầm mặc trở lại bóng của mình và quay về nhà.
Lúc cậu quay trở về hang ổ, Effie đã thức dậy. Ngồi trên giường, cô lười biếng nhìn chăm chú trần nhà và huýt sáo vui tươi. Cặp chân dài của cô hơi được cái chăn che lại, nhưng dù vậy...cái mền trắng đó vẫn quá là sơ hở! Sunny phải rất cẩn thận nhìn đi hướng khác.
Rất khó...
"Ồ, cậu quay lại rồi. Đi săn tốt?"
Thay vì trả lời, Sunny đi lại cái rương, liếc sang nữ thợ săn với sự nghi ngờ, và mở nó ra.
Rồi, cậu đổ đồ trong túi xách vào trong rương. Bảy mảnh hồn rơi vào đống kho báu, đã hơi nhỏ đi vì đợt tiêu xài gần đây, buồn.
Nhưng nó vẫn rất đáng nể.
Effie huýt gió.
"Bảy? Bao nhiêu con vậy?"
Sunny đóng cái rương lại và ngồi lên nó.
"Bốn. Ba quái vật, một quái thú."
Effie chớp mắt, hơi ngạc nhiên.
"Ba con quái vật? Làm sao cậu giết ba con quái vật trong một đêm?"
Cậu lưỡng lự, rồi thở dài.
Cố che giấu sự tồn tại của Thánh Đá sẽ rất phiền, đặc biệt là nếu cậu tham gia cuộc thám hiểm với tổ đội của Neph. Khi ở ngoài Mê Cung, khả năng cao là không ai trong số họ sẽ có thể giấu con át chủ bài của bản thân.
Đó là nếu cậu quyết định đồng ý đi cùng họ.
Dù sao thì, cũng không tổn thất nhiều nếu tiết lộ cho cô ta biết. Hay nói đúng hơn, lợi thế mang lại là lớn hơn.
"Tôi sẽ cho cô thấy. Chỉ là đừng có sợ quá nha."
Effie cười khúc khích.
"Tôi khá chắc là không có thứ gì cậu có thể khoe ra mà có thể khiến tôi sợ..."
Giả điếc trước lời nói trêu chọc, Sunny lườm nữ thợ săn và triệu hồi Thánh ra khỏi Hồn Hải.
Ngay lập tức, hai ngọn lửa đỏ cháy lên trong cái bóng của cậu. Một giây sau, vị hiệp sĩ đá đáng sợ bước ra từ nó và đứng trên sàn nhà căn phòng bí mật, rồi cô ta quay đầu sang Effie.
Effie thụt lùi.
"Cái...cái quái gì vậy?!"
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 200 |