Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kho Báu Vẫy Gọi

Phiên bản Dịch · 1356 chữ

Chương 400: Kho Báu Vẫy Gọi

[Bóng của bạn trở nên mạnh hơn.]

Sunny nhìn chăm chú nơi mà đồng xu vừa nắm, rồi chớp mắt.

'Chuyện gì vừa xảy ra?'

Cậu làm rơi đồng xu ở đền thờ, nó bị ánh mặt trời thắp sáng, và biến mất. Và rồi cậu nhận được một mảnh bóng.

'Không đời nào...'

Kiềm lại sự kích động, Sunny triệu hồi kí tự và đọc:

Mảnh Bóng: [198/2000].

Lần cuối cậu kiểm tra chỉ là một trăm chín mươi bảy. Cậu chắc chắn, không hề nghi ngờ, là vừa nhận được một mảnh bóng từ đồng xu vàng kì lạ kia.

'Vậy rốt cuộc nó không chỉ là đồng xu bình thường!'

Một nụ cười thõa mãn hiện lên môi.

Đồng xu không chỉ đặc biệt, nó thậm chí không bị nguyền rủa. Ngược lại, nó là một sự ban phúc!

'Ừm, đó là mảnh bóng dễ nhất mình nhận được...'

Đột nhiên, mắt cậu mở to.

'Đợi chút...'

Chẳng phải có ba đồng xu nữa cậu đã để lại trên Đảo Tay Sắt? Ít nhất là ba đồng xu khác đã bị con quái vật chết kia nuốt vào.

Trước khi ý nghĩ đó hoàn tất trong đầu, Sunny đã rời khỏi Đảo Đền Thờ.

'Hai thứ...có hai thứ...'

Đầu tiên là những đồng xu còn lại cũng có thể sẽ giống như đồng xu đầu tiên và cho cậu mảnh bóng miễn phí. Thứ hai là nếu đã có ba, thì sẽ có thêm...thêm nhiều nữa.

Con Ác Ma Ngã mà cậu đã phát hiện có thể đến từ nơi mà có cả một kho báu với những đồng xu kì diệu kia. Thậm chí là cả một ngọn núi xu. Nếu Sunny đoán đúng và bằng cách nào đó có thể truy ngược lại đường đi của sinh vật trước khi nó chết...

Ai biết được cậu sẽ có thể trở nên mạnh mẽ đến bao nhiêu?

Cố đè nén cảm giác vui sướng khi phát hiện một bí mật khổng lồ, trêu ngươi, Sunny rời khỏi Thánh Địa và đi về phía mép đảo. Trong lúc âm thanh thác nước càng lúc càng lớn hơn và những giọt mưa đầu tiên rơi xuống đất, một bóng người hắc ám đột nhiên bước về phía cậu.

Đó là một người canh gác.

"Hả...Sunny, phải không? Cậu thật sự định ra ngoài trong thời tiết này?"

Đa số những lính canh ở Thánh Địa đã biết cậu thoải mái trong bóng tối, nên sự bất ngờ ban đầu khi nhìn thấy một người rời khỏi Thành Thị vào buổi tối đến hiện tại đã có thể xem là biến mất. Nhưng mà vài người trong số họ vẫn thấy kì lạ.

Sunny ngừng lại một chút, rồi mỉm cười.

"Ừm. Đừng lo, tôi sẽ ổn. Tôi cũng không định đi quá xa. Chỉ muốn kiểm tra thứ gì đó ở Đảo Tay Sắt."

Người lính canh chần chừ, rồi nhún vai.

"Được thôi. Cẩn thận ở ngoài đó. Nhìn trong bóng tối hay không, thì thời gian này cũng không dành cho con người."

Sunny cảm ơn sự lo lắng của hắn ta, rồi đi ngang qua.

'Không phải thời gian cho con người? Vậy thì may mà mình là quái vật...'

Lại gần mép Đảo Thánh Địa, cậu không lãng phí thời gian và triệu hồi Cánh Hắc Ám. Sunny hơi bị cám dỗ bởi việc cứ biến thành một cái bóng và lao đến mục tiêu, nhưng cậu không muốn để lộ năng lực ở Thành Thị như vậy.

'Kiên nhẫn. Phải kiên nhẫn...'

Vì Cánh Hắc Ám không thật sự khiến cậu có thể bay, Sunny chỉ lướt trên sợi xích lâu nhất có thể, rồi đạp lên nó và tiếp tục bằng chân. Đến thời điểm đó, cơn mưa đã trở nên khá nặng nề. Bề mặt sắt dưới chân trơn trợt và nguy hiểm, nên Sunny phải cẩn thận bước chân, nếu không thì sẽ rơi thẳng xuống Bầu Trời Bên Dưới.

Cậu rùng mình, cố nghĩ đến một định mệnh tồi tệ hơn. Không có biện pháp thật sự để bay, cậu sẽ chỉ rơi vào hắc ám, vô tận, đến khi tâm trí tan nát và cơ thể tự ăn bản thân vì cơn đói, rồi chậm rãi biến thành bụi.

Những người ở Đảo Xiềng Xích thích kể những chuyện kinh dị về những linh hồn xấu số mà ngã xuống Bên Dưới, và Sunny có thể dễ dàng hiểu được nỗi sợ hãi của họ. Vì lý do đó, cậu rất cẩn thận để không trượt chân.

'Chỉ mấy đứa ngu mới té xuống, biết thứ chờ đợi chúng bên dưới. Mình sẽ không bao giờ...'

Như thể trả lời suy nghĩ đó, một cơn gió đột nhiên đánh vào bên hông cậu, và một tia chớp ở xa thắp sáng bầu trời.

'...Thôi thôi, dẹp vụ này đi!'

Không muốn trêu chọc định mệnh, Sunny chìm vào những cái bóng và tiếp tục chuyến đi với tư cách một trong số chúng.

Không lâu sau đó, cậu đến Đảo Tay Sắt.

Cánh tay bị cắt đứt của người khổng lồ kim loại không biết kia vẫn ở đó, khiến Sunny một lần nữa tự hỏi lực lượng gì đã có thể xé nó ra khỏi cơ thể sinh vật kì. Dựa trên kích cỡ của thứ này, chủ nhân của cánh tay chắc chắn phải có kích thước khủng bố. Không hẳn là đến mức của tên khổng lồ đi lại trên Vùng Đất Lãng Quên, nhưng vẫn khổng lồ không thể bàn cãi.

Cái xác của con ác ma có cánh mà đã nuốt những đồng xu bí ẩn cũng ở đó.

Nhưng mà, nó không còn như trước.

Hiện tại, chỉ còn xương của con vật đáng sợ còn sót lại, tất cả da thịt đã bị ăn bởi đám ăn xác tham lam nào đó từ lâu rồi. Cỏ mọc quanh cái xác cũng đã cao hơn, và đã thay từ màu xanh lục vốn có thành màu đỏ tươi.

Cỏ trông...no.

Sunny nhăn nhó.

Ở thế giới Mộng Ảo, không có động vật hay thực vật nào là như vẻ bề ngoài cả. Nếu không thì khu rừng rậm rạp trên hòn đảo cậu chiến đấu với bầy Sói Ngã đã bị Nghiền Ép tiêu diệt từ lâu rồi.

Ngay cả những thứ vô tội nhất cũng vặn vẹo, đồi bại, và nguy hiểm. Nếu không đủ cẩn thận, thì ngay cả một cọng cỏ cũng có thể chết người.

...Nhưng cậu muốn những đồng xu kia.

Lại gần tấm cỏ rộng đỏ máu, Sunny hơi chần chừ, và bước về phía trước. Cậu cảm thấy mặt đất hơi di chuyển dưới chân, âm thanh của những giọt nước mưa thay đổi khi chúng rơi vào thảm cỏ.

Nhíu mày thật chặt, Sunny triệu hồi Mảnh Vỡ Ánh Trăng và tuần hoàn tinh túy, khiến nó chảy dữ dội qua thân thể của Rắn Linh Hồn. Cậu cũng thu lại hai cái bóng và quấn chúng quanh cơ thể.

Cỏ hơi lung lay, rồi trở nên yên ắng.

Một nụ cười nhàn nhạt hiện lên môi Sunny.

Quả thật, mọi thứ ở thế giới Mộng Ảo đều nguy hiểm và chết chóc...kể cả con người. Thật ra thì những người Thức tỉnh có lẽ là một trong những chủng tộc sinh vật nguy hiểm nhất ở thế giới này, nếu không phải về mặt sức mạnh thuần túy, thì ít nhất là nhờ vào sự khôn khéo, xảo quyệt, và khó đoán của họ.

Với một thứ yếu ớt như là cọng cỏ, thì việc khôn ngoan là đừng chọc giận một người Thức Tỉnh, đặc biệt là một người đáng sợ như Sunny.

'A. Cảm giác bị kẻ khác sợ thật tốt.'

Không còn gì đe dọa cậu nữa, Sunny đi về điểm mà cậu thấy đồng xu lần cuối và cúi xuống, cố tìm kiếm những đồng xu vàng hấp dẫn.

Chúng vẫn ở nơi mà cậu đã để chúng lại.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 156

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.