Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngây Ngất Với Vàng

Phiên bản Dịch · 1181 chữ

Chương 421: Ngây Ngất Với Vàng

Những đồng xu vàng di chuyển, để lộ vài hàng răng tam giác nhọn hoắc đáng sợ, Sunny giật lùi...nhưng đã quá trễ. Cái nắp nặng nề đột nhiên sống dậy và đóng lại với tốc độ đáng kinh ngạc, lại một hàng răng nữa xuất hiện từ đằng sau cạnh của nó.

'Cái...'

Chỉ một phần giây trước khi sinh vật kia cắn vào cánh tay cậu, tay còn lại của Sunny bắn ra trước. Lưỡi kiếm của Cảnh Tượng Tàn Nhẫn trượt giữa cái máy chém và tay của Áo Choàng Múa Rối. Một giây sau đó, cái rương đóng lại, và Sunny hét lên.

Nhờ phản ứng nhanh, sinh vật kia đã không thể cắn đứt tay cậu. Nhưng mà, cái hàm của nó vẫn mạnh mẽ đến khủng khiếp. Với âm thanh ghê rợn, xương trong tay cậu tan nát. Cả giáp tay của Áo Choàng Múa Rối lẫn sự cường hóa từ bóng vẫn không thể kháng cự sức mạnh khủng khiếp của cái rương tham lam.

Sunny thấy mình bị mắc giữa cái hàm nghiền nát của con vật, lưỡi kiếm Cảnh Tượng Tàn Nhẫn thì nằm ngang trên cánh tay gãy và bảo vệ nó không bị những thứ răng sắc bén cắn xuyên. Từ bên dưới, vài cái răng tam giác đang chậm rãi lún vào giáp tay. Không có cách rõ ràng nào để tự thoát...

'Cái thứ quái gì vậy?!'

Trong lúc vài đồng xu rơi ra khỏi miệng sinh vật và lăn trên sàn, cái rương đè xuống mạnh hơn, khiến Sunny đau điếng hét lên.

''Đ-đồ khốn! Thả ta ra, đồ gỗ mục chó chết!"

Thay vì làm vậy, cái rương đến gần hơn, buộc Sunny ngã xuống đầu gối. Có gì đó ướt và sần sùi chạm đến tay cậu, và một cái lưỡi dài và rộng kinh tởm xuất hiện từ bên dưới đống xu vàng, trượt ngang qua tay cậu đầy nước miếng đặc sệt.

Rồi, cái lưỡi đi về phía cổ cậu.

Sunny nhìn chăm chú cảnh tưởng buồn nôn kia với sự phẫn nộ, rồi hét lên:

"Cái Ma Pháp gì?!"

Trong lúc cái bóng thứ hai quấn lấy cơ thể cậu, cho cậu sự tăng cường to lớn về sức mạnh, Sunny cố kéo cánh tay gãy ra khỏi mồm con vật, nhưng cú cán của nó quá mạnh. Thứ cậu đạt được chỉ là suýt khiến bản thân bất tỉnh vì cơn đau của xương cạ xương.

"Argh! Cứt!"

Trong lúc cái lưỡi dài phi tự nhiên của cái rương gần đến cổ Sunny, cậu gầm lên, và ra lệnh cho Cảnh Tượng Tàn Nhẫn biến thành giáo. Cùng lúc, cậu kích hoạt pháp thuật [Gương Hắc Ám] với một đợt bóng tinh bùng nổ, khiến lưỡi kiếm bạc lấp đầy năng lực hủy diệt linh hồn.

Ký Ức dài ra trong miệng sinh vật, đánh vào...cái thứ gì mà có thể xem là cổ họng nó. Mũi giáo đâm vào lớp gỗ cứng cáp chỉ một hai centimet... vết thương không hề nghiêm trọng, nhưng nó chắc phải rất đau, vì nó đột nhiên rít lên, rồi phun cánh tay bị cắn tan nát của Sunny ra.

Sunny ngã xuống sàn và lăn đi, rồi ngồi dậy trên một đầu gồi.

'Được!'

Trước khi cậu kịp ăn mừng vì có lại tự do thì cái rương đột nhiên đung đưa...rồi vươn lên, để lộ một cái cơ thể gầy gò, buồn nôn che giấu bên dưới. Lại có thêm những đồng xu rơi lên sàn.

Con vật kia chắc là một nhà uốn dẻo đại tài, vì cả chiều cao của nó đến gần ba mét. Sunny không hiểu nổi làm sao sinh vật này có thể che giấu đống xương thịt đó bên trong cái rương giả kia, kể cả nếu như cái rương đủ to để nuốt trọn một người. Những cái chi dài và gầy gò của nó vươn ra với những âm thanh lách cách ghê tởm, và rồi, nó đứng dậy và hăm he nhìn Sunny từ trên cao, cái lưỡi dài nhễu nhãi.

'Ôi, nguyền rủa mọi...'

Trước khi cậu thậm chí có thể phản ứng, sinh vật di chuyển một cái chân dài của nó...và đá cậu ngay ngực với lực lượng của một xe lửa lệch đường ray.

Cơ thể Sunny bay ngược ra sau, đâm vào cánh cửa cường lực của căn phòng bọc giáp, và lăn ra ngoài hành lang.

Cậu cố rên rỉ, nhưng không khí đã bị đánh bay ra khỏi phổi bởi cú va chạm tồi tệ. Đầu cậu có vẻ vẫn còn nguyên vẹn, xương sống cũng vậy...chỉ vừa đủ. Nhưng mà có cảm giác như là cả cơ thể cậu vừa bị cả đàn voi đạp lên vậy.

Trong trạng thái mất phương hướng, Sunny không thể nhịn được mà mơ hồ suy nghĩ:

'...Voi...voi là cái quái gì?'

Nhưng rồi mọi ý nghĩ biến mất khỏi đầu cậu, vì cậu phát hiện con vật tà ác kia đã bò trên bốn chân, rồi phóng về phía trước, cái nắp rương giơ lên cho một cú cắn nữa.

Nhưng khi con vật khiếp đảm kia đáp xuống thì không có gì cho nó cắn. Sunny đã dùng Bước Bóng Tối vầ ngã ra khỏi một cái bóng cách đó mười mét trong hành lang, rồi ngượng nghịu té đè trên cánh tay gãy và rên rỉ.

'Ôi mẹ nó...đau quá...'

Cái rương đầy răng lơ lửng trên không vài giây, như thể bối rối, rồi chậm rãi quay sang phía cậu.

Sunny thở dài, rồi nhặt bản thân khỏi sàn và cố đứng dậy.

Cố gắng đầu tiên thất bại.

Nghiến răng và không để lộ bản thân đang chịu bao nhiêu đau đớn, Sunny ném một ánh mắt phẫn nộ về phía sinh vật kia và gầm lên:

"Đến đây, đồ khốn kiếp!"

Dứt lời, cậu dùng Cảnh Tượng Tàn Nhẫn để giúp bản thân đứng dậy, rồi chỉ mũi giáo về phía nó.

Cái rương nghiêng sang một bên.

'Sao mà...nhìn giống như thằng chó này đang cười? Cái rương làm sao biết cười đểu?!'

Nhưng không nhầm lẫn được - thứ súc vật kia đang trêu chọc cậu. Việc đó trở nên đặc biệt rõ ràng sau khi âm thanh tần số cao, chói tai phát ra từ đâu đó bên trong nó.

Âm thanh nghe quá phản cảm, với cả lòng kiêu hãnh lẫn tai Sunny, đến mức cậu thà gãy tay lần nữa hơn là phải nghe nó.

'Vui lắm phải không?'

Sunny mỉm cười, rồi chậm rãi hạ mũi giáo...

Và đâm nó vào một trong những dây leo màu nâu dày cộm mọc khắp nơi trên sàn nhà trước mặt.

Tiếng cười khúc khích của con súc vật ngay lập tức ngừng lại.

Nó đông cứng và nhìn chăm chú Sunny, như thể hoàn toàn bối rối.

...Và rồi run rẩy.

'Hết vui chưa?'

Một giây sau đó, cả con thuyền cũng run rẩy.

Bạn đang đọc Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave) của Guiltythree
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tortoise
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 148

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.