Những Người Giữ Lửa
Chương 469: Những Người Giữ Lửa
Rừng Xúc Phạm là một hòn đảo to lớn, gần như toàn bộ bề mặt của nó bị bao phủ bởi khu rừng cây chết, cháy đen, vặn vẹo. Mặt đất thì phủ một lớp tro dày, thường xuyên bị gió thổi mạnh thổi lên. Nhưng bông tuyết xám rơi xuống như mưa từ bầu trời.
Có nhiều Sinh Vật Ác Mộng làm ổ ở khu rừng tăm tối, và mặc dù đa số chỉ là Cấp Bậc Thức Tỉnh, người ta vẫn phải cẩn thận để không bị phục kích, bao vây hoặc là vô tình bắt gặp một sinh vật đặc biệt hung tợn.
Sunny thậm chí còn không thể biết đoán từ đâu về nguyên nhân Cassie lại chọn nơi như này để thành lập một nơi trại.
Nhưng mà cậu đã có thể nhìn thấy những dấu hiệu của sự tồn tại của con người.
Có bốn sợi xích liên kết Rừng Xúc Phạm và những hòn đảo khác, nhưng mà sợi mà cậu đã dùng thì là tiện nghi nhất. Bất cứ người thủ lĩnh đầu óc bình thường nào cũng sẽ chọn con đường này, và mặc dù Nghiền Ép có khả năng khiến lối đi của bất cứ ai trở nên khó đoán, ba sợi còn lại đơn giản là quá mạo hiểm.
Đó là tại sao Sunny không bất ngờ khi nhìn thấy dấu chân con người dẫn về phía bức tường cây chết cháy đen kia, gần như đã bị phủ bởi một lớp tro mới. Cũng có những dấu hiệu của chiến đấu, với vài cái xác biến dạng nằm la liệt trên mặt đất và rõ ràng có dấu hiệu đã bị lấy ra mảnh hồn.
Dựa trên việc chúng chỉ mới bị ăn một nửa bởi những Sinh Vật Ác Mộng ăn xác, tổ đội của Cassie chắc là mới đi qua đây không hơn một tuần.
Thở dài, Sunny cột một sợi vải quanh miệng và mũi, triệu hồi Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, và bắt đầu đi theo dấu chân đó.
Nhanh chóng, cậu tiến vào một màn che xám tro của khu rừng vặn vẹo. Khả năng nhìn xuyên bóng cho thấy sự vô giá của nó một lần nữa: nếu không nhờ khả năng đó, có lẽ cậu đã sợ chết khiếp, bất cứ giây nào cũng trông chờ có một cú tấn công đến từ mọi hướng xung quanh.
Với thị giác, Giác Quan Bóng, và khả năng nhìn toàn bộ xung quanh với sự giúp đỡ của một trong hai cái bóng, Sunny cảm thấy tự tin là không gì có thể đến gần cậu mà không bị phát hiện...ít nhất là không có thứ gì trên hòn đảo tương đối tầm thường này.
Nhưng mà đây là thế giới Mộng Ảo. Ngay cả những sinh vật mà đáng lẽ có thể dễ dàng giải quyết cũng có thể giết người trong một giây nếu họ không chú ý. Nguy hiểm hay không, bất cứ nơi nào ở thế giới thần thánh ruồng bỏ này cũng có thể là một cạm bẫy tử thần.
Trong lúc Sunny tiến sâu hơn vào khu rừng, cậu phát hiện nhiều hơn những dấu vết mà tổ đội Cassie để lại khi đi ngang qua. Đó là những dấu vết để lại bởi những đợt chạm trán bạo lực, cũng như vài nơi dựng trại bị bỏ trống. Có vẻ như những Người Giữ Lửa đã không vội vàng, chậm rãi khám phá con đường phía trước và di chuyển trại càng lúc càng sâu hơn trong Rừng Xúc Phạm sau khi đã dọn dẹp một khu vực.
'Tại sao lại đi đến tận đây từ Đền Thờ Đêm? Cô ta đã phải vượt qua cả một vùng để đến đây từ Dãy Núi Rỗng, chỉ để bị kẹt ở hòn đảo không gì xuất sắc này. Không hiểu nổi.'
Sunny rõ ràng là đang bỏ sót gì đó...
Hơi cau mày, cậu biến thành một cái bóng và lướt xuyên qua hắc ám, di chuyển nhanh hơn nhiều. Nhưng cậu vẫn thích cẩn thận và cử một cái bóng đi trước và di chuyển đủ chậm để có thể kịp thời phản ứng nếu có gì bất ngờ xảy ra.
Sau khoảng một giờ đồng hồ, cậu cuối cùng tìm đến họ.
Cassie và tổ đội của cô cắm trại ở một khoảng trống hẻo lánh mà nửa đường đến trung tâm của hòn đảo, xa mép đảo đến nguy hiểm. Nếu như Rừng Xúc Phạm tiến vào giai đoạn dâng lên, thì thời gian để họ có thể quay lại sợi xích trước khi Nghiền Ép trở thành chết người là cực kì suýt soát.
Vì đang là sáng sớm, đa số những thành viên đang ngủ, chỉ có hai người đứng canh gác với ngọn đuốc trong tay. Sunny quan sát họ vài giây từ bóng tối, rồi cử một cái bóng về phía trước.
Cậu nhận ra cả hai người này, vì họ đã đã ở cùng nhau khá lâu trong trận chiến tranh giành ngôi vị của Lâu Đài Tươi Sáng, cùng là thành viên của phe Neph.
Những Người Giữ Lửa được làm từ khoảng bốn mươi người sống sót từ Vùng Đất Lãng Quên - những người mà đã quyết định không đầu quân cho những gia tộc Truyền Thừa mà muốn chiêu mộ họ, cũng như chính phủ, và đã không hoàn toàn độc lập như là Effie và Sunny.
Mặc dù Cassie là mang danh nghĩa thủ lĩnh của họ, nhưng cô không tự mình kiểm soát toàn bộ tổ đám người. Thay vì đó, những tín đồ của Neph được chia thành vài tổ đội, mỗi tổ đội hoạt động ở một vùng trong thế giới Mộng Ảo. Người Giữ Lửa không phải là một tổ chức chính thức, giống hơn là một liên minh không quá chặt chẽ của những người mà có chung niềm tin và quy tắc, chủ yếu là hi vọng mà một ngày nào đó Ngôi Sao Thay Đổi sẽ còn sống quay trở lại.
...Cái bóng của Sunny tiến vào vòng tròn ánh sáng được tạo ra bởi ngọn đuốc, lườm tên đứng canh, rỗi vẫy tay.
Chàng trai trẻ tuổi kia nhìn nó với ánh mắt mở to.
"Cái quái gì?!"
Người còn lại nhanh chóng quay người, triệu hồi vũ khí của cô.
"Chuyện gì vậy?"
Người đầu tiên im lặng một chút, rồi thở dài.
"À, cứt thật..."
Hắn xoa trán, như thể lên cơn đau đầu.
"...Hình như là Sunny."
Có tám người trong tổ đội của Cassie, mỗi người trong số họ đều có gương mặt quen thuộc.
...Ừ thì, Sunny gần như biết tất cả những người sống sót từ Vùng Đất Lãng Quên, cậu đã cùng chiến đấu với họ, nên không quá bất ngờ. Thứ khiến cậu bất ngờ là họ chào đón cậu nhiệt tình đến cỡ nào.
Kể cả nếu có vài người rõ ràng khó chịu vì bị đánh thức hơi sớm hơn và dè chừng những ý đồ khởi nghiệp của cậu - những đợt chào hàng mà họ đã phải nghe không ít trong trận chiến giành Lâu Đài Tươi Sáng - họ vẫn rõ ràng là vui mừng khi nhìn thấy Sunny. Không lâu sau đó, vai cậu hơi bắt đầu đau vì thằng nào con nào cũng cứ thân thiện vỗ nó một hai lần mới chịu.
"Xem kìa! Bốn tháng ở những hòn đảo chết tiệt này, và đây mới là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau!"
"Cậu sao rồi hả Sunny?"
"Ồ! Tôi rất buồn vì đã không gặp cậu ở Thánh Địa. Mừng là cậu quyết định ghé thăm!"
Sunny yếu ớt mỉm cười và đáp lại những lời chào hỏi của họ, vừa ấm áp kì lạ bên trong vừa cực kì không dễ chịu với nhiều sự chú ý đến vậy.
Nói thật...cậu cũng mừng vì được gặp lại họ. Cậu vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng rằng bất cứ ai có thể thoát khỏi Vùng Đất Lãng Quên, chứ đừng nói đến cả trăm người nam nữ trẻ tuổi, vài người ngay trước mặt cậu ngay bây giờ.
Sau khi chào hỏi, cậu nhìn quanh và nhưỡng mày.
"Ờ...chắc rồi, mọi người. Cũng vậy. Nhưng mà Cassie đâu rồi?"
Những Người Giữ Lửa liếc nhìn lần nhau, rồi một trong số họ mỉm cười.
"Ồ, đúng rồi! Chắc là cậu vô cùng muốn thấy cô ấy."
'...Không hẳn.'
Cô gái mà nói chuyện lắc đầu và quay về phía con đường mà dẫn đến đâu đó bên ngoài trại.
"Đi thôi. Mình sẽ dẫn cậu đến chỗ cô ấy."
...Cách trại không quá xa, một cái hố sâu được đào gần bộ rễ của một cây chết. Bên cạnh nó, đưa lưng về phía cậu, một cô gái tinh xảo với mái tóc vàng nhạt và một thanh rapier tao nhã treo trong vỏ trên thắt lưng cô.
Nghe thấy tiếng bước chân, Cassie quay lại. Một nụ cười nhỏ hiện lên mặt cô.
"Sunny. Cậu đến rồi..."
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 142 |