Bài Ca Ánh Sáng Và Bóng Tối
Chương 476: Bài Ca Ánh Sáng Và Bóng Tối
Một thời gian sau đó, Sunny đang tự ngẫm lại những lựa chọn trong đời mình trong lúc ngồi ở hàng sau cùng của một rạp phim đông nghẹt. Đèn đã được tắt đi, không có ý nghĩa gì với cậu. Người ta thì có vẻ rất háo hức được xem bộ phim này...đặc biệt là Effie, người ngồi cạnh cậu, đang nhai ngấu nghiến thứ gì đó được gọi là bỏng ngô và nhìn chăm chú màn hình.
Trong bóng tối, nhạc u buồn bắt đầu vang lên, vang vọng trong cả không gian và khiến khán giả rùng mình. Effie đột nhiên huých chỏ vào sườn bên hông của cậu.
"Cậu biết ai soạn nhạc cho phim này không? Là Griffin! Tôi còn không biết làm sao họ mời được hắn ta, nhưng mà hắn ta đúng là đã soạn nhạc cho cả bộ phim này. Thật là vinh dự! Cậu tin được không chứ?"
Sunny chẳng hề biết cái gã Griffin này là ai, nhưng trên phản ứng của Effie, hắn chắc là người nổi tiếng nào đó. Nhăn mặt xoa sườn, Sunny trả lời hơi cứng nhắc:
"Có thể."
Trên màn hình, bên trong một căn phòng rộng rãi và được thắp sáng xinh đẹp hiện ra. Một cô gái nhỏ với mái tóc bạc chơi đùa trên thảm, một người đàn ông với vòng thâm quầng dưới mắt đang quan sát một tấm bản đồ.
'Cái quái gì...'
Đó là Nephis? Nếu vậy thì tóc cô ta đáng lẽ phải đen. Nó chỉ biến thành bạc sau Ác Mộng Đầu Tiên.
Effie khúc khích.
"Dễ thương quá!"
Cùng lúc, cô gái lại gần cái bàn và vươn tay chạm đến thanh kiếm kì lạ đặt trên đó. Lưỡi kiếm ngắn và biến dạng, như thể tan vỡ từ lâu rồi.
Nhưng trước khi cô bé tự cắt mình, thì người đàn ông nhặt nó lên và đưa nó ra khỏi tầm với của cô bé.
"Không phải đồ chơi, Nephis!"
Sunny dùng tay che gương mặt nhăn nhó.
"Nhưng mà pa pa...tại sao kiếm của pa pa lại gãy?"
Người đàn ông mỉm cười.
"Gãy thì có sao? Nó vẫn sắc bén."
Rồi, ông ta đặt tay lên vai cô gái và nhìn cô với biểu hiện rất nghiêm túc:
"Một ngày nào đó con cũng sẽ dùng kiếm, bé cưng. Khi đó, hãy nhớ một thứ: chúng ta, những người Thức Tỉnh, chỉ giơ vũ khí để bảo vệ nhân loại. Miễn sao chúng ta không bỏ cuộc, cho dù tình huống có tồi tệ đến mấy, thì vẫn sẽ có hi vọng. Cũng như thanh kiếm này, nhân loại bền bỉ hơn vẻ ngoài!"
Sunny nghiêng đầu.
'Đợi chút, còn không hợp lý chút nào...'
Nhưng mà cảnh phim đó đã hết. Màn hình biến đen vài giây, rồi bộ phim chuyển đến tương lai. Nephis - giờ là một mĩ nữ yêu kiều với eo thon gọn, dáng người đẫy đà, lông mì dài, và đôi mắt xám hút hồn - đang tiến vào Học Viện. Theo sau là một cảnh tóm tắt tập luyện dài cho thấy cô đánh bại mọi người Ngủ khác ở đó với kiếm tập, và luôn đưa ra những lời lẽ thông thái.
Như là "đừng bao giờ từ bỏ hi vọng", hoặc là "nhớ lấy nghĩa vụ của cậu", hoặc là "chúng ta là con người!".
Cái thứ tuyên truyền này thật sự là quá sến và quá đập thẳng vào mặt, Sunny không nhịn được mà ngại chỉ vì đang ngồi đây xem nó.
Người duy nhất mà vị mĩ nữ không thể đánh bại là một người thanh niên trẻ tuổi với những đường nét nam tính, bờ vai rộng, và vẻ quyền quý...Han Li Caster.
'Ôi, không. Ôi, không..."
Sunny đáng lẽ phải đoán được từ tấm thiệp mời mà Kai đã đưa cho cậu, nhưng vị đạo diễn của bộ phim này rõ ràng là đang gợi ý về mối những cảm xúc lãng mạn ngây thơ giữa hai người họ. Cuộc đối thoại của họ ở Học Viện có vẻ là về kiếm thuật, nhưng lại cũng vô cùng tán tỉnh.
Hai diễn viên như muốn bắn điện với nhau vậy.
Cậu muốn nôn, nhưng khán giả thì rõ ràng đã bị hai diễn viên chính quyến rũ.
Sunny không tập trung vào thứ lố bịch này quá lâu...vì ngay lúc đó, nhân vật của cậu được giới thiệu.
'Cái Ma Pháp gì đây?!'
Diễn viên được chọn để đóng vai cậu...là một đứa con nít! Là một thằng bé tuổi teen khoảng mười ba tuổi, với một nụ cười đểu tinh quái và gương mặt mà, vì không có cách miêu tả tốt hơn, đơn giản là năn nỉ người ta đấm nó. Tệ hơn nữa, cậu được phim miêu tả là cực kì thiếu giáo dục, vụng về, và ngây thơ.
Nói ngắn gọn...Sunny là vai hề!
Cậu phẫn nộ quay sang Effie, chỉ để thấy cô ta đang yên lặng cười không thôi.
"Ôi, trời ạ...ai là người chọn diễn viên cho phim này vậy, tôi cần phải gửi hoa cho họ!"
Ngay cả hai cái bóng cũng đang cười. Cả hai đứa!
Sunny nghiến răng, hứa là sẽ trả thù Kai và Effie vì đã khiến cậu phải chịu đựng cảnh này, rồi quay lại nhìn màn hình.
Cuối cùng, Nephis tiến vào thế giới Mộng Ảo và thấy mình ở Vùng Đất Lãng Quên. Mê cung san hô và biển hắc ám được tạo ra chi tiết đến mức cậu hơi rùng mình.
'Ừ thì...ít nhất là họ đã bỏ công nghiên cứu!'
Khán giả nín thở trong lúc Neph đi về phía Thành Phố Hắc Ám. Bản chất khiếp đảm của thủy triều hắc ám và những trận chiến chết chóc với những Sinh Vật Ác Mộng Thức Tỉnh sống trong Mê Cung tạo ra một không khí thật sự căng thẳng và ngạt thở.
Đương nhiên là ai cũng biết nhân vật chính sẽ không chết ở nửa đầu bộ phim. Nhưng đó là nơi mà Sunny - cũng như Cassie - thể hiện tác dụng. Đúng như cậu đoán, bộ phim cho thấy họ là hai gánh nặng mà Nephis phải mang theo trong chuyến đi anh hùng của cô. Nhưng rất ít người biết Sunny là ai, nên số phận của cậu là không hề rõ ràng.
Nephis chắc chắn sẽ sống, nhưng còn bạn cô?
Và, nhờ vào nhân vật của cậu, cũng có vài khoảnh khắc thả lõng trong sự căng thẳng đó. Vài lần, cả rạp bật cười sau khi Sunny trên màn hình làm gì đó đặc biệt ngu ngốc hoặc là nói gì đó thật sự nực cười.
Cậu cũng đã từ từ có một câu cửa miệng. Đó là..."Cô bị điên hả?!"
Câu đó không chỉ cho phép khán giả được cười, mà còn cho Nephis cơ hội để giáo dục người đi theo vô dụng này của mình, và nhờ đó đưa ra những lời giải thích cần thiết cho phim.
Nhưng Sunny thật thì không hề thấy hay gì cả. Vì họ không cười với cậu...họ đang cười cậu.
'Ngu ngốc! Mấy người biết gì chứ?'
Họ không biết gì cả...
Vì không ai thật sự biết ba người họ đã trải qua những gì trên đường đến Thành Phố Hắc Ám, tác giả đơn giản là có thể nghĩ ra bất cứ nguy hiểm gì để Nephis có thể vượt qua.
Nhưng cuối cùng, họ đến thành phố cổ đại, và gặp Effie.
Effie được đóng bởi một diễn viên rất cao, năng động, và quyến rũ.
...Nhưng mà cách cô ta đóng vai đó, thì quả là một cảnh tượng đáng nhìn. Cơ bản là diễn viên kia cố hết sức để miêu tả một nữ thợ săn mà là một kẻ dã man rất cuốn hút, nhưng không quá thông minh, căng cơ teo não. Tất cả những gì cô biết là chiến đấu, ăn, và phá hoại.
Sunny quay sang Effie và mỉm cười, đầy ác ý và huênh hoang.
Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy cô gái sôi động này...hoàn toàn chết khiếp.
"Cô nói người thuê diễn viên? Chắc tôi cũng phải gửi hoa cho họ quá."
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 133 |