Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2018 chữ

Trịnh Hâm Viêm, Sở Ứng Đài, Cung Tinh Hà, Cốc Triệu Cơ, Tiêu Càn, Vương Đại Chuy… hơi căng thẳng tuần tra từng vòng trong nông trường, sợ có người đến cướp linh đạo quý giá.

Nhìn thấy Lý Thanh Vân đẩy cửa vào, mọi người lập tức thở phào, giống như chỉ cần ông chủ Lý xuất hiện, mọi việc đều có thể giải quyết.

“Không phải chỉ khoảng trăm mẫu linh đạo thôi à, mọi người cần vất vả như vậy sao? Mấy người bên ngoài kia là sao? Muốn cướp hay định mua?” Lý Thanh Vân còn không thèm để ý nói lời trêu ghẹo.

Cung Tinh Hà tức giận nói: “Ngươi nói linh hoạt gớm, gạo Ngọc Chi của Nga Mi chỉ bán ra cho người hữu duyên, gạo thô kém cỏi nhất cũng đòi hai mươi ngàn tệ một ký. Gạo Quy Thọ của phái Võ Đang, loại kém cỏi nhất cũng đòi một trăm ngàn tệ một ký, cũng bán ra cho ban ngành có liên quan. Còn những gạo cung ứng đặc biệt cho cấp cao trung ương, bỏ ra bao nhiêu tiền cũng không mua được. Gạo trồng ra từ nông trường số hai của chúng ta, phẩm chất chỉ mạnh hơn gạo khác, lại nên bán ra với giá bao nhiêu đây? Mọi người đều đến cướp mua, chúng ta nên bán cho ai?”

Lý Thanh Vân bĩu môi, đây đúng là vấn đề, nhưng vẫn nhìn xem linh đạo mình trồng ra có phẩm chất gì trước đi đã.

Vì thế hắn đặt Kha Kha và Trùng Trùng xuống đất, để hai đứa chơi bên cạnh, Lý Thanh Vân đến bên cạnh ruộng hái một bông lúa, đặt trong lòng bàn tay vò, dùng xảo kình xoắn ốc, nháy mắt bóc vỏ trấu ra, lộ ra từng hạt gạo hình dài mảnh óng ánh trong suốt, to hơn gạo bình thường hai ba lần, gần như trong suốt.

Có thể vì linh khí quá nồng, trên mỗi một hạt gạo đều có sáu bảy điểm màu xanh lá nhỏ, có ý xuyên qua gạo mà ra, dùng thần niệm quan sát, những điểm nhỏ màu xanh lá này là chỗ tinh hoa linh khí dinh dưỡng cao nhất trong linh mễ.

Gần như mỗi một hạt gạo đều có những điểm nhỏ màu xanh lá như đầu kim này, nhiều thì bảy tám điểm, ít thì hai ba điểm, tạo thành đặc sắc rõ ràng.

“Hả? Hạt giống chúng ta trồng không hề có những điểm nhỏ màu xanh lá này? Sinh ra biến dị sao?” Lý Thanh Vân lần đầu tiên nhìn thấy loại gạo này, lập tức kêu lên.

“Trước khi chín, ta thường xuyên hái quan sát, không hề có những điểm nhỏ màu xanh lá này. Gần đây bông lúa vàng, ta lột vỏ một ít quan sát mới phát hiện ra những điểm nhỏ màu xanh lá này. Sau khi đun lên, điểm nhỏ này không biến mất, giống như trứng cá, nở rộ trong khoang miệng, vị rất ngon.” Trịnh Hâm Viêm giới thiệu.

“Sang năm khi đào tạo mạ, toàn bộ dùng hạt lúa nước sau biến dị này đi. Chỉ chừa lại mười mẫu mạ dùng hạt giống bình thường đào tạo, để so sánh.” Lý Thanh Vân nói.

Lúc này, trong những người giang hồ vây xem cuối cùng có người không nhịn được.

Một nam trung niên khoảng 45-46 tuổi, hai gò má hơi vàng, để râu ngắn, mặc quần áo vải thô thủ công, dùng giọng vang vọng kêu lên: “Ông chủ Lý Thanh Vân đã về hả? Ta là Lôi Ngạo, chúng ta từng trao đổi vài câu trên diễn đàn, không biết ngươi có ấn tượng không?”

“Lôi Ngạo? Bách sự thông Lôi Ngạo? Thật sự có ấn tượng.” Lý Thanh Vân đương nhiên có ấn tượng, tên này được xưng là tiền bối giang hồ, tính khí nóng nảy, thường xuyên một lời không hợp là chửi bậy với người ta ở trên diễn đàn giang hồ, nhiều lần bị quản trị viên cảnh cáo trừ điểm.

Nhưng không ngờ tới lại là nam trung niên sắc mặt vàng như nến này, vốn tưởng rằng ít nhất hắn đã 60-70 tuổi, trên diễn đàn hắn hiển nhiên là đại cao thủ tầng hai cao giai, nhưng sao trông ốm yếu vậy? Nhìn khuôn mặt vàng như nến của hắn, còn có hốc mắt hõm sâu, sợ rằng tổn thương gan mật không nhẹ.

“Đúng thế, ta là Lôi Ngạo, bách sự thông không dám nhận, nhưng ta vẫn vô cùng hiểu biết đủ loại bí mật trên giang hồ, ha ha.” Nghe thấy có người khen ngợi, nam trung niên không lớn không nhỏ này cười đến mức hở cả răng.

“Ở xa tới là khách, mời vào trong.” Đây là lần đầu tiên Lý Thanh Vân chủ động kết bạn ở trên diễn đàn giang hồ, ấn tượng của Lý Thanh Vân về bách sự thông trung lập này vẫn khá tốt, lập tức chắp tay mời hắn vào nông trường số hai.

Lôi Ngạo cũng không khách sáo, lập tức đẩy cửa vào nông trường số hai.

Mặc dù nông trường này chỉ có một cửa sắt chạm rỗng cao hơn hai mét, nhưng không có mấy người giang hồ dám xông vào. Nếu bên này vừa ra tay, cao thủ tầng ba bên kia sẽ nhảy từ y quán Xuân Thu qua, một chưởng chụp chết kẻ xông vào, có làm ầm ĩ đến phòng đặc quản cũng vô dụng.

“Cảm ơn, cảm ơn, ông chủ Lý rất nể mặt. Ha ha, nhận ảnh hưởng từ diễn đàn giang hồ, ta cho rằng ông chủ Lý không dễ chung đụng, vì thế ở bên ngoài hồi lâu, không dám nói gì. Ờ, ta không vòng vo với ngươi, gan mật của ta bị thương nặng, tính khí rất kém, linh dược không dễ tìm, chỉ có thể ký thác hy vọng lên nguyên liệu nấu ăn linh tính. Lần này đến, ta hy vọng có thể mua vài cân linh đạo từ chỗ ông chủ Lý, không cần xát vỏ.” Lôi Ngạo cũng không khách sáo, vừa vào cửa đã đề nghị mua linh đạo.

Người giang hồ bên ngoài lập tức vểnh tai lên nghe lén, xem Lý Thanh Vân trả lời thế nào, bởi vì chuyện này có quan hệ lớn lao. Nếu Lý Thanh Vân chịu bán ra, bọn họ cũng có thể được một ít, không đến mức tay không mà về.

Lý Thanh Vân nhìn lướt qua quần áo vải thô của Lôi Ngạo, hơi do dự, vẫn hỏi ra: “Ta cũng không phải người quanh co lòng vòng, ta chỉ hỏi một câu, ngươi có tiền không? Hoặc là gia tộc của ngươi có tiền không?”

Lôi Ngạo vỗ ngực, tràn đầy tự tin nói: “Có tiền, đương nhiên là có tiền, nhà ta ở tỉnh Thanh Hải, trong nhà có quyền khai thác vài quặng ngọc, còn có vài bãi chăn nuôi, bên trong có vô số tuấn mã và bò dê. Người tu luyện hiện giờ không có tiền không có tài nguyên, không ai tu luyện được đến tầng hai cả. Ngươi ra giá đi, chỉ cần đừng cao hơn giá thị trường giang hồ nhiều quá, ta không hề nhíu mày.”

Lý Thanh Vân đột nhiên có ý tưởng, có vài quặng ngọc? Quặng ngọc của tỉnh Thanh Hải gần như đều là thanh ngọc, tác dụng tác dụng ngọc này đối với tiểu không gian còn mãnh liệt hơn ngọc dương chi. Đang lo không liên lạc được người có tài nguyên khoáng sản thanh ngọc, hiện giờ lại xuất hiện một người, lại cực kỳ cần đến tài nguyên mình có, xem ra có thể làm một mối làm ăn lớn lâu dài.

Đang định trả lời, lại thấy vô số ánh mắt phức tạp phóng tới xung quanh, Lý Thanh Vân nhíu mày.

Cao thủ giang hồ quanh đây nhiều lắm, hệ số nguy hiểm đêm nay rất cao, phải nghĩ cách cho những người này chút hy vọng, đừng để bọn họ mạo hiểm cướp bóc, làm hỏng linh đạo sắp thu gặt.

Vì thế Lý Thanh Vân cao giọng nói: “Bởi vì đây là năm đầu tiên bọn ta đào tạo gieo trồng linh đạo Thanh Long, về sản lượng và phẩm chất, bọn ta chưa thí nghiệm cụ thể. Như vậy đi, đến sáng mai, ta nhất định cho ngươi một đáp án cụ thể. Có thể bán bao nhiêu, giá cả, đều công bố vào ngày mai.”

Âm thanh đoạn thoại này rất lớn, vốn không phải nói cho Lôi Ngạo nghe, người giang hồ trên đường xung quanh gần như đều nghe thấy lời Lý Thanh Vân nói.

Lập tức có một ít xôn xao, đa số người lộ vẻ hứng khởi và kích động, đều cho rằng mình có hy vọng mua được linh đạo do Lý Thanh Vân gieo trồng ra. Hơn nữa bọn họ cũng là lần đầu tiên nghe nói đến tên của linh mễ linh đạo này, tên linh đạo Thanh Long, xát vỏ xong tất nhiên gọi là linh mễ Thanh Long.

Mặc dù tính tình Lôi Ngạo nóng nảy, nhưng cũng biết phân nặng nhẹ, thấy Lý Thanh Vân đã hứa hẹn cho mình, cũng không thúc giục nữa, tỏ vẻ cảm ơn xong nhẹ nhàng đi ra, nói là về khách sạn bằng trúc nghỉ ngơi.

Lúc này cuối cùng có người hắng giọng kêu to: “Ông chủ Lý, bọn ta cũng muốn mua một ít linh đạo Thanh Long, ngươi thật sự công khai bán ra sao?”

“Nếu mọi người chạy tới từ ngàn dặm xa xôi, ta cũng không tiện giữ chặt lấy không buông. Vì thế bán ra là chắc chắn, nhưng số lượng tuyệt đối không nhiều, trong lòng mọi người phải có chuẩn bị.”

“Hiện giờ trời sắp tối rồi, mọi người tản đi, sáng mai, chuẩn bị sẵn tiền mặt hoặc chuyển khoản điện thoại, tới đây xếp hàng.” Lý Thanh Vân cao giọng đáp, cho những người giang hồ này một niềm hy vọng, đến đêm bọn họ mau chóng thu gặt xong linh đạo, lại công khai định giá thật cao cũng không muộn.

Những người giang hồ này không ngờ Lý Thanh Vân dễ nói chuyện như vậy, ai nấy vô cùng hưng phấn, cho dù người có nghi ngờ cũng bị bao vây trong dòng người rời khỏi nông trường số hai quay về.

Sau khi người giang hồ tản đi gần hết, Cung Tinh Hà mới khẽ hỏi: “Nhóc Lý, ngươi thật sự định bán cho những người giang hồ này hả? Hôm nay có hơn một ngàn người, đến đêm truyền ra tin tức là có thể đến hai ngàn người, thậm chí nhiều hơn… Gần một trăm mẫu linh đạo này của chúng ta đủ chia cho bao nhiêu người chứ?”

“Đừng nói gì cả nữa, mau đi chuẩn bị máy gặt, ban đêm gặt gấp. Bố tiên sư nhà nó, trong đám người này có ít nhất mười cao thủ tầng ba đang ẩn mình, nếu thật sự ầm ĩ lên, một trận lửa là có thể đốt rụi lúa chín, đến lúc đó chúng ta đi tìm ai? Lực lượng bên chúng ta thiếu thốn nghiêm trọng, không ngờ khát vọng đối với linh đạo của bọn họ lại mãnh liệt như vậy, không bán không được.” Lý Thanh Vân bất đắc dĩ khẽ nói.

“Thế còn giá?” Trịnh Hâm Viêm vội hỏi.

“Giá sàn từ hai trăm ngàn tệ một ký… Liều mạng đẩy giá lên trên, nhìn xem có bao nhiêu người trong bọn họ mua nổi.” Lý Thanh Vân nghiến răng nghiến lợi đáp.

Trời vừa sẩm tối, năm chiếc máy gặt đã đứng ở nông trường số hai, có thể thu gặt một trăm mẫu linh đạo Thanh Long đã chín này bất cứ lúc nào.

Lời Nhắn Chương 1023
chúc mừng năm mới 2025 các đạo hữu
Bạn đang đọc Nông Gia Tiên Điền (Dịch) của Nam Sơn Ẩn Sĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Met225
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.