Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 972 chữ

Ôn Noãn biết trong lòng mọi người hẳn có nhiều nghi hoặc, nàng ngắn gọn giải thích: Hôm qua con gặp một con đại bàng không bay được, chữa khỏi cánh cho nó, không ngờ là của công tử nuôi. Con đại bàng vì trúng độc mà không bay nổi, tay công tử cũng bị trúng độc, biết con giải độc cho đại bàng, hôm nay đặc biệt tìm đến đây. Những con mồi này đều là do con đại bàng và sói của công tử mang về.”

Ôn Nhiên nghe vậy liền nói ngay: “Thì ra là vậy, ta đã nói sao con đại bàng lại không bắt được một con gà! Quả thật là cánh bị trúng độc.”

Lúc này Tiểu Hắc cắp hai con thỏ rừng bay xuống, đặt thỏ xuống đất, rồi bay quanh Ôn Noãn một vòng, như đang tỏ lòng biết ơn.

Điều này càng chứng thực lời của Ôn Noãn.

Vương thị nhìn cừu và gà rừng trong sân, ngại ngùng nói: “ Ân công là ân nhân cứu mạng của Noãn nhi, chúng ta làm sao còn dám nhận những con mồi của công tử.”

Ôn Gia Thụy nói: "Đúng vậy, ân công là người đã cứu mạng Noãn tỷ nhi. Noãn tỷ nhi giúp ngài là lẽ đương nhiên. Chúng tôi còn chưa đến nhà để cảm ơn, ân công đã mang nhiều thứ đến đây, thực sự khiến chúng tôi hổ thẹn."

Nạp Lan Cẩn Niên đáp: "Không sao, là Tiểu Hắc và Đại Lang bắt được, chúng muốn cảm ơn Ôn cô nương. Ở nhà, ta đứng thứ mười bảy, các vị cứ gọi ta là Thập Thất."

Ôn Noãn thấy người nhà quá khách sáo, liền nói:”Tổ mẫu, mẫu thân, con mời công tử ở lại ăn cơm, mọi người cùng con chuẩn bị nhé!"

"Được, nhanh lên, giờ cũng đã gần trưa rồi." Hai người nghe vậy liền bắt đầu bận rộn.

Ôn Lạc và Ôn Nhiên cũng tự giác xắn tay áo giúp đỡ.

Ôn Thuần và Ôn Hậu đem ốc bươu vàng ngâm vào nước sạch.

Ôn Gia Thụy ngồi nói chuyện với Nạp Lan Cẩn Niên. Ban đầu Ôn Gia Thụy còn có chút câu nệ, vì Nạp Lan Cẩn Niên trông không giống người bình thường, khí chất cao quý ấy, ngay cả quan huyện ông cũng chưa từng thấy.

Nạp Lan Cẩn Niên thấy ông không được tự nhiên, chủ động hỏi về những con ốc bươu vàng, không hiểu họ bắt nhiều như vậy để làm gì.

Rồi từ câu chuyện ốc bươu vàng, hai người chuyển sang chuyện nông nghiệp. Ôn Gia Thụy từng đọc sách và cũng biết trồng trọt, còn Nạp Lan Cẩn Niên thì hiểu biết phong phú, không tỏ vẻ cao ngạo, hắn cũng muốn tìm hiểu thêm về công việc đồng áng. Một lúc sau, hai người nói chuyện rất vui vẻ.

Nửa canh giờ sau, một bàn đầy những món ăn màu sắc và hương vị hấp dẫn đã được dọn ra.

Có gà hầm thuốc bắc, thịt thỏ nướng, thịt dê xào gừng, canh sườn để nấu thủ ô, gà ăn mày, ốc bươu vàng xào cay, tôm sông xào hẹ, càng rau chân vịt, và cải thìa trần nước sôi.

Gà hầm thuốc bắc thơm mà không ngán, đầy đủ ngũ vị, có công hiệu bồi bổ thân thể.

Canh sườn dê nấu với thủ ô có công hiệu bổ máu dưỡng nhan, nhưng mà không có táo đỏ, thêm chút táo đỏ thì quá tuyệt vời.

Thịt thà đều do Đại Lang, Tiểu Hắc đưa, còn chỗ tôm là hôm nay khi bắt ốc nước ngọt ở dưới sông, vận khí tốt, Ôn Gia Thụy bắt được, số lượng rất ít, chỉ được mười mấy con, nhưng mà loại tôm sông này có hương vị ngọt thanh ngon miệng.

Trong cả quá trình nấu ăn, Nạp Lan Cẩn Niên đã ngửi được mùi thơm của thức ăn, hắn nghĩ món ăn nấu ra chắc chắn sẽ rất ngon, nhưng giờ phút này nhìn thấy một bàn thức ăn đầy đủ hương vị màu sắc, hắn vẫn rất khiếp sợ.

Bởi vì phòng bếp lộ thiên, nên ở cách đó không xa, đương nhiên Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thấy Ôn Noãn là người làm đầu bếp chính, hắn không nghĩ đến tiểu nha đầu này thế mà lại có thể nấu ra một bàn món ngon vật lạ như vậy.

Là con gái của một gia đình nông dân thật sao?

Ôn Gia Thụy và Nạp Lan Cẩn Niên đã thân thiết hơn, rất thưởng thức sự bác học đa tài của hắn, cử chỉ lời nói cũng trở nên gần gũi: “Thập Thất, mời ăn cơm.”

Nạp Lan Cẩn Niên giống như lơ đãng ca ngợi nói: “Ôn cô nương đúng thật đa tài đa nghệ, tuổi còn nhỏ không chỉ hiểu biết về y thuật, mà còn có thể nấu được một bàn món ngon vật lạ như vậy.”

Động tác của Ôn Gia Thụy khựng lại, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như thường: “Noãn nhi bẩm sinh đã thiếu hụt, từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, xem như bệnh lâu thành y đi! Đứa con gái này của tôi rất thông minh, từ nhỏ tôi đã dạy cho mấy huynh muội chúng đọc sách biết chữ, bởi vì thân thể của con bé yếu kém, không thể làm việc, bình thường chỉ có thể đọc sách giải buồn. Có một đứa cháu trai trong thôn lên thư viện Lộc Sơn trên trấn đọc sách, mỗi lần nghỉ tắm gội về, bao giờ cũng cầm theo mấy quyển sách cho nàng đọc, chắc nàng học được từ trong sách! Mời công tử nếm thử tay nghề của tiểu nữ.”

Bạn đang đọc Nông nữ làm giàu danh chấn thiên hạ của Tiệm Tiến Đạm Xuất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 444

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.