Lời của Ôn Ngọc đã đắc tội với không ít người có mặt tại đó. Hầu hết những người đến chợ đều là những người nông dân bám đất mà sống, nuôi gia súc. Chẳng phải đây là đang mắng họ là mạng tiện sao?
Ôn Ngọc bị mọi người chửi, mặt đỏ bừng: “Ta không nói các ngươi, ta nói nàng ta! Các ngươi chửi ta làm gì!”
Ôn Noãn ạnh lùng nhìn nàng ta: “Mạng ta tiện? Ngươi có phải đã quên rằng chúng ta cùng một tổ phụ không? Tổ phụ ta cũng làm ruộng ở làng. À, suýt nữa thì quên! Chúng ta dù cùng một tổ phụ, nhưng tổ mẫu ta là chính thê, còn tổ mẫu gươi chỉ là bình thê, bình thê cũng là thiếp! Mà ngươi nhiều lắm cũng chỉ là thứ xuất, tính ra, ngươi nói ai tiện hèn? Quả nhiên, trong mắt kẻ tiện nhân cái gì cũng là tiện vật!”
Chúc Trấn Hiên cau mày nhìn Ôn Noãn, vốn dĩ nghĩ rằng nàng yếu đuối bệnh tật cũng đành, ít nhất cũng biết lễ nghĩa, hôm nay mới phát hiện là người không biết liêm sỉ, nói ra những lời tổn thương người khác như vậy!
“Thật là ô nhục văn nhã! Ngọc nhi, chúng ta đi, không chấp với loại người này! Mất thân phận!”
May mà đã từ hôn rồi! Nếu không phải cưới loại người thô tục như này, hắn thà đi tu!
Ngọc nhi vẫn tốt hơn, biết chữ, hiểu lễ nghĩa, tranh vẽ lại còn tuyệt diệu, sinh động như thật!
Hơn nữa tính tình thẳng thắn, có gì nói đó.
Không giống một người nào đó, mắt không thấy chữ, ôn thần một dạng, hại người hại vật!
Ôn Noãn một mặt đầy vạch đen, nghĩ không biết có nên nói một câu NND hay không: “Thần kinh à!”
Chúc Trấn Hiên tức đến bảy khiếu bốc khói: “Ngươi mới có bệnh! Ngọc nhi, chúng ta đi!”
Lúc này Ôn Ngọc giận đến bốc khói trong lòng: Cái tiện chủng này dám mắng mình là tiện nhân, còn nói mình là thứ xuất!
Ôn Ngọc sợ nhất là bị người khác nói mình là thứ xuất, vì thực ra mà nói, bình thê cũng là thiếp, không có tư thế của chính thê.
Nàng ta không thèm để ý đến Chúc Trấn Hiên, tức giận nói: “Ngươi chính là một ôn thần, kéo cả nhà xuống bùn, suýt nữa thì nhà tan cửa nát, còn muốn hại ca ca ta không đỗ Trạng Nguyên, không phải tiện nhân thì là gì! Bà nội ta là bình thê không phải thiếp! Thứ này chưa từng có ai ăn, lớn lên toàn ăn bùn, không phải tiện vật thì là gì? Chỉ có các ngươi, lũ nghèo kiết xác, tiện chủng, nghèo đến nỗi không có gì ăn, mới ăn những thứ tiện vật này!”
Ôn Gia Thụy mặt lạnh như băng: “Đủ rồi! Cùng chung một gốc mà ngươi lại mắng người không có chút tự biết gì sao?”
Ôn Noãn cười lạnh: “Bình thê nói trắng ra cũng là thiếp. Lại nói người ăn ngũ cốc, ngũ cốc đều mọc từ đất, tính ra cũng là ăn bùn mà lớn lên. Người cũng ăn cá tôm cua, cá tôm cua cũng sống trong nước, tất cả thực phẩm trên đời đều không thể rời khỏi sự nuôi dưỡng của đất nước! Theo như ngươi nói, tất cả vật trên đời đều là tiện vật, mọi người ăn cơm ăn cá đều là tiện nhân rồi! Chúng ta đều là người phàm, một phần của chúng sinh, bất luận giàu nghèo cũng đều ăn vật phàm, không giống ngươi là tiên nữ giáng trần, cao cao tại thượng, không ăn khói lửa nhân gian!”
Ôn Noan buồn bực, dù nàng có nói thế nào, mọi người đối với những thứ không tốt đều thà tin rằng có còn hơn không. Bị Ôn Ngọc gây chuyện thế này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến việc buôn bán, may mà sắp bán hết rồi. Ngày mai những người đã ăn qua thấy không sao, sẽ quay lại mua.
Những người đứng xem nghe thấy lời này đều gật đầu, ánh mắt nhìn Ôn Ngọc cũng khác đi. Đến chợ phần lớn là người nhà nghèo, câu nói "ngươi loại quỷ nghèo này" của Ôn Ngọc vô ý đã đắc tội không ít người, nhưng mọi người cũng không dám mua ốc, chỉ đứng quanh xem náo nhiệt.
Ôn Ngọc muốn nói gì đó, Chúc Trấn Hiên kéo tay nàng: “Ngọc nhi, ngươi biết chữ hiểu lễ nghĩa, không cần chấp nhặt với người mắt không thấy chữ. Chúng ta chỉ xem ai dám mua thứ phàm vật này mà ăn. Nếu không có ai dám mua, thì chứng tỏ vật này là phàm vật, là tiện vật!”
Ôn Ngọc nghe xong cười, đắc ý nhìn Ôn Noãn: “Đúng vậy! Ta sẽ xem ai dám mua thứ phàm vật này!”
“Ta mua, ta mua!” Một giọng nói vang lên từ trong đám đông, có chút vội vã.
Một con sói dùng miệng kéo áo của Viên quản gia chạy đến bên cạnh Ôn Noãn rồi mới thả ra.
Nó hai chân trước đứng trên xe đẩy, sau đó hai chân trước ôm lấy thùng gỗ, ý rất rõ ràng, nó muốn mua!!
Đăng bởi | Emilyuyvu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 19750 |