Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 942 chữ

“Không cần người chăm sóc sao được!” Vương thị lập tức từ chối. Nếu không có người trông coi, lỡ Noãn nhi lại đi nhảy sông thì sao?

Ôn Gia Thụy nhìn ra ngoài trời, lúc này vừa qua trưa nhưng đã vào thu, trời tối nhanh hơn, khi đêm xuống sương lạnh dày đặc, Noãn nhi tuyệt đối không thể chịu được hàn khí xâm nhập vào người, thân thể nàng không chịu nổi. Cái lều tranh kia, Noãn nhi không thể ở được, cần phải dựng một căn nhà bằng tre.

Tre trong làng có rất nhiều, không cần tốn tiền.

Ông suy nghĩ một lát rồi nói: “Lạc ca nhi bị thương rồi, con và tổ mẫu ở lại chăm sóc Noãn nhi. Nhiên nhi, con cùng với mẫu thân và phụ thân đi dọn dẹp nhà mới được không?”

Ôn Nhiên ngoan ngoãn gật đầu: “Được ạ, con muốn dọn dẹp nhà mới.”

Ôn Lạc không hài lòng, ưỡn ngực nói: “Cha, con là nam tử hán đại trượng phu, sao có thể để muội muội đi dọn dẹp, còn mình thì ở lại nhà? Nhiên nhi ở lại chăm sóc Tam tỷ, con đi dọn dẹp. Tay con không bị đánh, mặt con cũng không đau nữa. Dù cho có đau, con cũng đâu dùng mặt để dọn dẹp!”

Mọi người nghe thấy vậy đều bật cười.

Con nhà nghèo sớm lo toan, hai đứa tuy chỉ mới bảy tuổi nhưng hằng ngày đã lên núi nhặt củi bán, kiếm tiền mua thuốc cho Noãn nhi, lại còn biết nấu cơm giặt giũ.

Nam nhi phải gánh vác trọng trách nhiều hơn nữ nhi. Ôn Gia Thụy nghe vậy thì gật đầu: “Được rồi, Nhiên nhi và tổ mẫu ở lại chăm sóc Noãn nhi. Chúng ta sẽ đi dọn dẹp và sớm dọn vào nhà mới! Nhiên nhi, con khá tỉ mỉ, hãy chăm sóc thật tốt cho Tam tỷ, nếu Tam tỷ có gì không ổn, nhớ nhanh chóng báo cho cha biết, được không?”

Ôn Nhiên nghe cha khen mình tỉ mỉ, vui vẻ gật đầu, giọng trẻ con đáp: “Vâng ạ.”

Vương thị muốn đi, nhưng lại lo lắng Noãn nhi tự tìm đến cái chết, hoặc có lẽ đây chỉ là hồi quang phản chiếu, một mình Nhiên nhi khó lòng chăm sóc.

Vương thị trong lòng tự nhủ: "Phi phi, bậy bạ, nghĩ cái gì vậy, Noãn nhi mới mười một tuổi, không hồi quang phản chiếu, Noãn nhi cũng không hồi quang phản chiếu! Con bé nhất định có thể khổ tận cam lai!"

Vương thị nói: "Thôi, ta ở lại đây sắc thuốc, các ngươi đi đi."

Sau khi thương lượng xong, ba người còn lại liền đi dọn dẹp "nhà mới".

Vương thị sờ trán Ôn Noãn, thấy không còn nóng nữa, cuối cùng cũng yên tâm: "Noãn nhi, con ngủ một chút đi, có gì không thoải mái nhớ nói với tổ mẫu biết không? Bà đi sắc thuốc, uống thuốc xong thân thể con sẽ khỏe lại."

Ôn Noãn gật đầu: "Vâng ạ."

Vương thị lại dặn dò Ôn Nhiên chăm sóc Ôn Noãn rồi mới đi sắc thuốc.

Ôn Nhiên rất nghe lời, ngồi trên giường, chăm chú nhìn Ôn Noãn, mắt không dám chớp.

Ôn Noãn: "..."

Cứ thế này mắt muội ấy không mỏi sao?

Nhưng Ôn Noãn hiểu, muội ấy đang lo mình tự tìm cái chết, nên không dám chớp mắt.

Nghĩ đến nguyên nhân cái chết của nguyên chủ, Ôn Noãn thở dài một tiếng: "Nhiên muội, tam tỷ mệt rồi, muốn ngủ một lát, muội cũng nghỉ ngơi đi!"

Ôn Nhiên đáp: "Muội không mệt, tam tỷ cứ ngủ đi!" Nhỡ đâu muội ngủ, tam tỷ không ngủ, lại lén chạy đi nhảy sông thì sao? Đánh chết cũng không ngủ!

Ôn Noãn: "..."

Tiểu cô nương này không giấu được ý nghĩ của mình, Ôn Noãn nhìn qua là biết ngay. Nàng thở dài một hơi trong lòng, nhắm mắt lại, bắt đầu sắp xếp ký ức của nguyên chủ.

Ôn Noãn đang sắp xếp ký ức của nguyên chủ, để chuẩn bị cho cuộc sống trong xã hội cổ đại tàn ác này mà không bị lộ tẩy.

Nguyên chủ do đi trấn trên khám bệnh, gặp phải vị hôn phu từ nhỏ là Chúc Trấn Huyền. Vị hôn phu đó mắng nàng mấy câu, nói nàng là một kẻ bệnh hoạn, ôn thần, sao chổi, gây họa cho cả gia đình. Hắn nói nàng sớm muộn cũng sẽ khiến gia đình mình lụn bại, nam thì làm nô, nữ thì làm tỳ, nhà tan cửa nát mới thôi. Hắn còn nói hắn tuyệt đối sẽ không lấy nàng, để tránh nàng làm hại gia đình mình lụn bại, và nói ai làm người thân của nàng đều xui xẻo.

Nguyên chủ không quan tâm việc có thể cưới được hắn hay không, nhưng lời hắn nói đã khiến nàng bị kích động sâu sắc.

Nàng nghĩ đến việc gia đình thực sự bị mình liên lụy. Đại tỷ vì nàng mà đi làm con dâu nuôi từ bé, nhị tỷ vì trả nợ hai mươi văn tiền thuốc mà đã rửa chén bát suốt một năm ở tửu lâu. Hai ca ca cũng vì nàng mà phải bỏ học, cùng cha đi lên trấn trên làm thuê. Mẫu thân và tổ mẫu phải giặt giũ quần áo cho nhà địa chủ, ngay cả đệ đệ và muội muội cũng phải lên núi nhặt củi bán, mục đích là kiếm tiền chữa bệnh, mua thuốc cho nàng.

Bạn đang đọc Nông nữ làm giàu danh chấn thiên hạ của Tiệm Tiến Đạm Xuất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 25
Lượt đọc 8746

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.