Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nha môn có quỷ

Phiên bản Dịch · 1649 chữ

Dương Hợp dọn dẹp xong xuôi, nghe thấy tiếng ồn ào vang vọng từ bốn phương tám hướng.

Vài bộ khoái tuần tra tay cầm đuốc đã chạy tới.

"Xem ra Tống Chí lúc trước đã gây náo động không nhỏ, lời của hắn chỉ tin được một nửa, e rằng hắn không chỉ ăn quỷ, mà còn ăn cả người. Có lẽ dạ dày của Ngạ Quỷ không thể giữ lại trong tay, đổi lấy Linh Thị."

Dương Hợp không chút do dự, dạ dày trong tay hóa thành hư không.

[Linh Thị: 14.6 điểm]

Hắn không dám xem thường quan phủ, nhưng nếu ôm tâm lý may mắn thì rất có thể sẽ bị lần ra manh mối, huống hồ Ngạ Quỷ đều có ở khắp nơi tại thế giới chủ.

Có nhu cầu thì tự mình nghĩ cách kiếm thêm, ví dụ như Kim Tùng của Hắc Thủy Đường.

Ước chừng trong vòng nửa năm nữa, Kim Tùng chắc chắn sẽ chết đói, Ngạ Quỷ trong cơ thể có lẽ cũng dễ đối phó.

"Đi thôi, lần tới tiến vào thế giới điển cố không thể qua loa cho xong được."

Dương Hợp không sử dụng Đồng Quỷ, tránh việc để sót lại âm khí, dựa vào Linh Thị xuyên qua các đường phố ngõ hẻm, tránh né bộ khoái tuần tra.

Trở về nhà, trời đã hửng sáng.

Dương Hợp đóng cửa phòng, nằm nghiêng bên tường thở hổn hển.

Lúc này hắn mới phát hiện ra thương tích của mình không hề nhẹ, trước ngực có rất nhiều vết thương trắng bệch, cánh tay phải sưng tấy, không ngừng rỉ máu.

Còn âm khí nhập thể đã tiêu tan sạch sẽ.

"So với thế giới điển cố động một chút là chết, thế giới chủ thật sự là... Yếu ớt."

Dương Hợp băng bó qua loa, cũng không cần giả bệnh, vừa nằm lên giường đã ngủ thiếp đi, lập tức chìm vào giấc ngủ say chỉ trong chốc lát.

Đồng Quỷ có chút rung động, nhưng không nhân lúc Dương Hợp suy yếu mà phản phệ.

Âm khí chảy xuôi một chu thiên trong kinh mạch, ngăn chặn không cho thương tích trở nên trầm trọng thêm.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Dương Hợp nghe thấy tiếng Dương lão hán ra ngoài khi trời còn mờ sáng, dặn dò đã để lại mấy cái bánh bao trên bếp.

Ba ngày tiếp theo, hắn hầu như không rời khỏi phòng.

Dương lão hán bận rộn với chuyện làm ăn ở nha môn, mỗi ngày đi sớm về khuya, nhưng vẫn không quên đồ ăn cho con trai, đến giờ là đặt trên bếp.

Dương Hợp rất hài lòng.

Ngoại trừ vài lần cố gắng trò chuyện với Dương lão hán, hắn dành thời gian còn lại để tập trung dưỡng thương, tiện thể rèn luyện tâm cảnh.

Không còn cách nào khác, nếu đã không thể ngăn cản việc bị rơi vào mười tám tầng địa ngục, thì chỉ có thể tránh né nguy hiểm.

Dương Hợp phải tập làm quen với yêu ma quỷ quái xung quanh.

Dần dần, nét mặt hắn càng thêm điềm tĩnh, ngay cả khi nằm trên giường, bắt gặp trên trần nhà có quỷ mặt người hình dạng giống thằn lằn đang làm loạn.

"Nhìn ta! Nhìn ta xem!!"

Một lúc lâu sau, quỷ mặt người mới chán nản bò ra khỏi phòng.

Dương Hợp mân mê hạt sen trong tay, hạt sen khô quắt đã khôi phục một chút sinh cơ, ước chừng thêm sáu bảy ngày nữa là có thể bổ sung số lần sử dụng.

[Hoa Sen Quỷ: 1/3 (43%)]

"Khoảng chừng mười ngày lại tiến vào thế giới điển cố một lần, coi như không dài không ngắn."

Dương Hợp âm thầm cân nhắc vật phẩm cần thiết cho lần thứ ba tiến vào thế giới điển cố, so với hai lần chết không rõ ràng trước đó, lần thứ ba phải thật thận trọng.

Bất tri bất giác đã đến sáng sớm ngày thứ tư, tiếng gà gáy vang lên.

Ò ó o o ~~

Dương Hợp cất hạt sen vào trong ngực, cảm thấy thương tích gần như đã khỏi hẳn.

Bề ngoài cánh tay phải không có gì khác thường, chỉ hơi khó cử động một chút, những vết thương khác lần lượt kết vảy lành lại, ba ngọn dương hỏa khôi phục lại như bình thường.

Tuy Đồng Quỷ chưa phục sinh, nhưng thể chất hắn đã có sự thay đổi.

Tốc độ hồi phục thương tích của Dương Hợp tăng lên đáng kể, nhu cầu về thức ăn lại giảm đi, toàn thân toát ra một loại khí chất thoát tục.

Dường như đúng như với thông tin Linh Thị miêu tả, bản thân hắn đã biến thành luyện khí sĩ.

"Nên đi chợ một chuyến, mua ít vật sống mang vào thế giới điển cố thử xem."

Dương Hợp bước ra khỏi phòng, gió xuân phả vào mặt đã mang theo hơi ấm.

Hắn hơi nhíu mày, chú ý đến kệ hàng trong sân trống không: "Kỳ lạ, gần đây hình như ông già nhà mình không mua rau tươi. Chẳng lẽ có liên quan đến bọn chúng? Để tối nay hỏi ông già vậy."

Dương Hợp ngẩng đầu nhìn Văn Khúc Tinh Quân, xác nhận thân thể của lão gia tử Tỷ Can vẫn khỏe mạnh, xoay người khóa cửa rời đi.

Nhà đất không xa chợ, chẳng mấy chốc, hắn đã nghe thấy tiếng ồn ào.

Không biết có phải ảo giác hay không, Dương Hợp dường như ngửi thấy mùi tanh hôi thoang thoảng, nhưng không tìm được nguồn gốc, có lẽ là của nội tạng cá tanh tưởi vương vãi khắp nơi trong chợ.

Hắn đi vào đường phố, khói lửa nhân gian nồng đậm phả vào mặt.

Trẻ con vây quanh quầy bán bánh bao thịt, tay nắm chặt đồng tiền, chờ đợi xửng hấp chín.

Tiểu nhị trà lâu ân cần lôi kéo khách giới thiệu trà mới, trước cửa là màn biểu diễn xiếc, khiến người xem liên tục khen hay.

Đám tiểu thương chú ý tới Dương Hợp, nhao nhao nhiệt tình chào hỏi.

Dương Hợp không dừng lại, có lẽ mấy ngày trước bản thân hắn sẽ cảm thấy hứng thú.

Nhưng bây giờ...

Đầu óc hắn toàn là yêu ma quỷ quái.

Dương Hợp có mục đích rõ ràng, mua sắm thảo dược với số lượng lớn, riêng Cam Mao thảo đã ba bốn cân, cùng đủ loại thảo dược mọc hoang trên núi.

[Cam Mao thảo]

[Đốt lên có thể xua đuổi âm khí, uống vào có thể tăng cường dương hỏa yếu ớt.]

Tác dụng của tất cả các loại thảo dược đều giống nhau, có thể kích thích dương khí dồi dào trong thời gian ngắn.

Hắn cố ý không chạm vào kỳ vật, một mặt là thảo dược thông thường đã đủ dùng, mặt khác không muốn để người khác nhận ra điều kỳ lạ.

Tiền bạc của Dương Hợp tiêu gần hết, sau đó lại đến góc chợ.

Nơi này được phân chia riêng cho những tiểu thương bán gia súc.

Hắn dạo quanh một vòng, trong tay có thêm một con gà trống già bốn năm tuổi.

Lại bỏ ra một số tiền lớn mua mấy chục con độc trùng.

"Tiếc là không có chó ta lông đen tuyền, nghe nói cũng là vật trừ tà."

Dương Hợp dừng lại trước một quầy hàng, người bán hàng là một nữ nhân ngoài bốn mươi, mang theo một sọt mèo rừng, rụt rè rao bán.

"Lão bá mẫu, có mèo đen tuyền không?"

"Có có có."

Nữ nhân trung niên vội vàng lục giỏ tre, tìm ra một con mèo rừng đen tuyền bốn năm tháng tuổi đã cai sữa.

"Ngươi xem..."

Dương Hợp đưa tay nhận lấy, Linh Thị hiển thị thông tin của mèo đen.

[Mèo rừng]

[Vì lông màu đen tuyền, mèo rừng có thể cảm ứng trước được nguy hiểm đến từ quỷ.]

Dương Hợp mỉm cười, mèo đen dường như có thể cảm nhận được khí tức của Đồng Quỷ, run rẩy lộ ra bụng, không dám làm càn.

"Chính là nó. Cho dù không thể mang vào thế giới điển cố, để ở nhà bắt chuột cũng tốt."

Dương Hợp mở miệng hỏi: "Lão bá mẫu, mèo rừng bao nhiêu đồng?"

Nữ nhân trung niên do dự hỏi: "Ngươi... Ngươi là con trai của Dương sai gia sao?"

"Sai gia? Không phải, Dương Tam cha ta là người buôn rau ở thành Phái Bạch."

"Là Dương Tam, không sai, cha ngươi ngày thường rất chiếu cố bọn ta, con mèo này không đáng mấy đồng, cứ cầm lấy đi, coi như trả ơn."

Dương Hợp kinh ngạc, luôn cảm thấy có gì đó kỳ quái khó tả.

Đồng Quỷ bắt đầu hoạt động.

Nữ nhân trung niên chỉ về cuối đường: "Kia chẳng phải là Dương Tam, Dương sai gia sao, hai ngươi có tướng mạo giống nhau, bà bà ta đây liếc mắt là nhận ra."

Dương Hợp quay đầu nhìn lại, thấy hai bộ khoái đang đi trên đường.

Một người là Trương Hoa Nhạc, còn người kia lại là Dương lão hán.

Đầu Dương Hợp đau nhói, ký ức về Dương lão hán là người buôn rau trở nên mơ hồ, bắt đầu cảm thấy cha mình đúng là bộ khoái.

Lúc này, Đồng Quỷ mở ra trong lòng bàn tay.

"Khè..."

Mèo đen sợ hãi cuộn tròn người không dám nhúc nhích, Dương Hợp nắm chặt Đồng Tiền Kiếm trong ngực.

Dù đã được bọc vải, nhưng Đồng Tiền Kiếm vẫn truyền đến hàn ý thấu xương, xua tan ký ức giả dối không rõ trong đầu hắn.

"Nha môn có quỷ!"

Bạn đang đọc Quỷ Đạo Thần Thoại (Dịch) của Thực Chúc Đệ Trung Chi Đệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiddyVN
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.