Quỷ Đạo Thần Thoại
Mèo đen không còn có thể ăn thức ăn của dương gian, phải hấp thu âm khí để sống, nhưng nửa mèo nửa quỷ lại không thể tiêu hóa âm khí.
Dương Hợp vừa định thả âm khí, kết quả Quỷ Đồng ở mi tâm mở ra.
Một giọt âm khí nửa nước nửa sương rơi xuống cạnh chân, đồng tử mèo đen co rút, như nhìn thấy cỏ bạc hà mèo, tiến đến gần âm khí không ngừng xoay quanh.
Dương Hợp tỏ ra ngạc nhiên, không khỏi câu thông ý thức với Quỷ Đồng.
Quỷ Đồng mới ở Nhược Quỷ kỳ, không có linh trí rõ ràng.
Sở dĩ nhận ra ý định cho mèo đen ăn của Dương Hợp rồi lập tức phản ứng, đơn thuần là vì Quỷ Đồng cũng có ký ức của thế giới điển cố.
“Xem ra Quỷ Đồng sẽ cùng ta đến thế giới điển cố, cũng không phải chuyện xấu, ít nhất thay đổi vỏ bọc sẽ không xuất hiện tình trạng phản phệ.”
Mèo đen liếm sạch âm khí, chui vào bóng đêm dọc theo bóng tối góc tường.
Dương Hợp tiếp tục nhìn vật phẩm còn lại, hắn chú ý tới, theo thời gian trôi qua, hư ảnh trước mắt đang ngày càng mờ nhạt.
Nếu không đổi nữa, sẽ dung nhập vào nhân vật đạo đồng.
[Thu được "Một sợi âm mạch"]
[Thu được "Thế Quỷ"]
Thu được âm mạch mà đạo đồng tu luyện ra cũng không quá bất ngờ, Dương Hợp đã sớm đoán trước, nhưng không ngờ bảng giao diện lại tính cả Thế Quỷ vào trong đó.
Dương Hợp nhìn chằm chằm Thế Quỷ, dễ dàng dung nạp.
Đáng tiếc là Quỷ Đồng lại có chút kháng cự.
Một khi trực tiếp dung nạp, hai con quỷ rất có thể sẽ lấy thân thể hắn làm chiến trường chém giết lẫn nhau, Dương Hợp không muốn biến thành quái vật nửa người nửa quỷ.
“Bây giờ chưa phải lúc, nhất định phải làm rõ nhược điểm của việc dung nạp con quỷ thứ hai. Thế giới chủ quá kỳ quái, cảm giác chỗ nào cũng lộ ra nguy hiểm, nhưng triều đình Đại Tư lại có cảm giác tồn tại rất thấp…”
Dương Hợp không tin Tống Chí tình cờ tấn thăng đến Ác Quỷ kỳ.
Phải biết rằng, điều kiện để Quỷ Đồng tấn thăng Ác Quỷ rất hà khắc, không chỉ cần mười hai con mắt của mười hai Nhược Quỷ khác nhau, còn cần thêm kỳ vật trợ giúp.
“Nói đi cũng phải nói lại, Tống Chí phục sinh lần hai bây giờ ra sao rồi? Hắn có hoàn toàn hóa quỷ, hay là biến thành… Tồn tại càng khó lường hơn.”
Dương Hợp không định bại lộ thực lực của mình, cố gắng hết sức giữ kín đáo là chính.
Hắn nhìn hư ảnh âm mạch trước mặt, sự thật đã chứng minh, kỳ ngộ của thế giới điển cố mới là chỗ dựa để hắn đặt chân ở thế giới chủ.
“Đổi âm mạch.”
Âm mạch dung nhập vào cơ thể Dương Hợp, Quỷ Đồng hoan hô nhảy nhót.
So với thế giới điển cố, Dương Hợp ở thế giới chủ vô cùng cẩn thận, cố gắng làm chậm tốc độ tiêu hóa âm mạch, để tránh bị tổn hại dương khí.
Sáng sớm hôm sau.
Trước cửa nhà đất, mười mấy con Quỷ Đèn Lồng chen chúc ở cửa sổ.
Quỷ Đèn Lồng nhìn chằm chằm vào trong nhà, nước dãi chảy ròng ròng, gân xanh trên đầu nổi lên, khàn giọng gọi: "Nhìn ta, nhìn ta đi!"
Dương Hợp coi như không thấy, nhắm mắt hỗ trợ Quỷ Đồng luyện hóa âm mạch, thỉnh thoảng lại tán gẫu vài câu với Dương lão hán đang phơi quần áo trong sân.
Dương lão hán từ khi ăn cơm triều đình, cứ năm ngày mới được nghỉ nửa ngày.
"A Hợp, không bao lâu nữa là chúng ta có thể dọn ra khỏi thành Tây, cha đã để ý mấy căn nhà lớn hơn, chắc sắp có tin rồi."
"Cha, đừng vội."
Dương Hợp khẽ thở dài, Dương lão hán trước sau vẫn làm nghề buôn rau nhiều năm, cuộc sống trước đây luôn rất chật vật, kết quả sau khi được Hổ Quỷ chiêu an, bây giờ xem ra đã có không ít tiền dư.
Âm mạch đã luyện hóa được hơn phân nửa, âm khí xung quanh hội tụ về phía Quỷ Đồng.
Dương khí không những không bị ảnh hưởng, mà ngược lại cả ba ngọn dương hỏa càng thêm thịnh vượng, khiến trong mắt quỷ, hắn chính là món ngon vừa ngọt vừa mặn.
Mèo đen đắm chìm trong cỏ bạc hà mèo không thể tự thoát ra được, hoàn toàn là bộ dạng phê thuốc, làm đủ loại động tác quái dị.
Dương Hợp đối mặt với tiếng ồn ào của Quỷ Đèn Lồng mà phiền lòng không thôi, nhưng lại không thể để lộ ra bất kỳ điều khác thường nào.
Quỷ Đèn Lồng chỉ là Nhược Quỷ kỳ, nhưng số lượng lại quá nhiều, hơi bất cẩn một chút là hắn sẽ biến thành dầu thắp đèn.
"Haiz..."
Tâm cảnh Dương Hợp hỗn loạn, tốc độ luyện hóa âm mạch ngược lại càng nhanh hơn.
Có thể thấy, “tu hành chính là tu tâm” ở thế giới này hoàn toàn chỉ là nói nhảm.
Từng người từng người đều đang nuôi quỷ, cấp tiến mới là thượng sách.
Dương Hợp mở mắt, tròng trắng của Quỷ Đồng xuất hiện thêm một tia máu đỏ, âm mạch đã hoàn toàn luyện hóa, Quỷ Đồng vẫn dễ điều khiển như trước.
Hắn lấy chày đá giã thuốc, nghiền nát hương nến của Địa Phược Quỷ.
Hương nến hóa thành bột phấn, mơ hồ có máu loãng thấm ra từ âm vật, không bao lâu sau, lại hình thành một khối bùn nhão có mùi hăng khó ngửi.
"A Hợp, cơm trưa để trong bếp, đừng quên ăn no..."
Dương lão hán mặc sai phục, đeo đao bên hông, định rời khỏi sân đi tuần tra.
"Gần đây chợ búa có đủ loại người, nghe nói mấy thương hội bắt được một mẻ lớn Đa Bảo Ngư, có lẽ các võ quán trong thành đều sẽ chú ý đến chuyện này."
Động tác nghiền hương nến của Dương Hợp khựng lại, trong lòng mơ hồ cảm thấy bất an.
"A Hợp, cố gắng hạn chế đến chợ, ngay cả Tôn bộ đầu trong nha môn cũng đã bị kinh động, chính là vì lần tràn lan Đa Bảo Ngư này thật kỳ quái."
Dương lão hán nói xong lập tức rời khỏi sân.
Meo~~
Mèo đen thấy Dương Hợp không luyện khí nữa, bèn trơ trẽn đòi âm khí.
Dương Hợp lười để ý đến mèo đen, đứng ở cửa nhìn về hướng chợ.
Đăng bởi | DiddyVN |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |