Thân phận phẩm chất xanh lục [Đạo sĩ giang hồ] (2)
Dương Hợp vừa tỉnh lại đã cảm thấy ngạt thở đến khó tả, sau đó từ cổ truyền đến cơn đau dữ dội, máu chảy ra từ miệng và mũi.
“Ặc…”
Hắn mở mắt ra, phát hiện mình đang ở trong một con hẻm vắng vẻ.
Cổ Dương Hợp bị một dải lụa đỏ siết chặt, mặc cho hắn vùng vẫy kiểu gì cũng không thể nới lỏng dù chỉ một chút, thậm chí đã ảnh hưởng đến ý thức.
Hắn cố gắng giật đứt dải lụa đỏ, kết quả phát hiện chất liệu của dải lụa giống như da người.
Bề mặt còn có lông tơ rất nhỏ.
“Khởi đầu kiểu quái quỷ gì đây, chẳng lẽ 4 điểm Linh Thị lãng phí vô ích sao?”
Dương Hợp nhìn quanh con hẻm u ám, căn bản không có người đi đường, đồng thời nhìn thấy âm khí nồng đậm đến cực điểm, rõ ràng dải lụa đỏ đến từ quỷ!
“Ặc ặc ặc.”
Hắn nhớ lại thông tin của thân phận bộ khoái, trong hai ngày phủ tướng quân vào trấn Thải Liên, đã có mười hai người lần lượt treo cổ tự vẫn.
Nhất định là do cỗ quan tài kia, con quỷ bên trong còn hung dữ hơn tưởng tượng!!
Cổ Dương Hợp phát ra tiếng xương cốt va chạm, dải lụa đỏ hằn sâu vào da thịt.
“Không được, ít nhất phải làm rõ Vọng Khí Thuật, nếu không…”
Hắn cảm nhận được trong đầu có ký ức xa lạ, chính là pháp môn của Vọng Khí Thuật, không khỏi nhắm mắt xem xét, những câu chữ khó hiểu ùa vào trong đầu.
“Hửm?”
Dương Hợp vừa niệm thầm, bỗng nhiên phát hiện trong ngực có vật lạ, không, là trong da thịt có vật lạ!
Trong cơ thể đạo sĩ giang hồ có quỷ! Chính là con quỷ tương ứng với Vọng Khí Thuật!!
Dương Hợp cắn chặt răng, ép chút dưỡng khí cuối cùng trong phổi, con ngươi đẫm máu nhìn thấy một con mắt kỳ quái đang di chuyển trên bề mặt da.
Con mắt kỳ quái toàn là lòng trắng, con ngươi chỉ nhỏ bằng hạt gạo.
“Chết tiệt…”
Dương Hợp dần dần mất sức, con mắt kỳ quái đã leo lên đến ngực.
Khi con mắt kỳ quái chui vào cổ…
Xèo…
Âm thanh như dao nóng cắt mỡ đột nhiên vang lên, con mắt kỳ quái chống lại dải lụa đỏ.
Cơn đau của Dương Hợp tăng lên, suýt chút nữa thì ngất đi.
Ý thức của hắn đã có dấu hiệu quay trở lại thế giới chủ, nhưng lại nghe thấy một tiếng “bụp”, dải lụa đỏ đứt làm đôi.
Dải lụa đỏ hóa thành máu, nhỏ giọt xuống theo vách tường, lẫn lộn với những mẩu xương trắng.
Một lúc sau, máu hoàn toàn bốc hơi thành khói.
Dương Hợp xoa cổ đầy kinh hãi, vết siết bầm tím vẫn còn hằn rõ, khi thở vẫn có cảm giác khó khăn.
“Haiz, phương pháp tu hành của hai thế giới cùng chung một nguồn gốc, nhập môn đều là chứa đựng quỷ.”
Hắn vận chuyển Vọng Khí Thuật, ngay sau đó trên mu bàn tay có con mắt kỳ quái hé mở, trong nháy mắt, khói đen xám trong tầm nhìn dần dần tan biến.
Khói chắc chắn là oán khí.
[Đồng Quỷ Đạo (luyện khí sĩ)]
[Một khi nắm vững, Đồng Quỷ sẽ hóa thành linh căn câu thông âm khí ngoại giới, mỗi lần sử dụng Đồng Quỷ, thị lực đều sẽ bị tổn hại. Nếu hoàn toàn mù lòa, Đồng Quỷ sẽ thay thế hai mắt.]
Dương Hợp nhận thấy Đồng Quỷ trong cơ thể rõ ràng suy yếu, căn bản không thể mở to hoàn toàn, hình như vì dải lụa đỏ mà suýt nữa bị tiêu diệt.
“Vậy… Bây giờ ta đã là luyện khí sĩ rồi sao?”
Dương Hợp cười khổ, Vọng Khí Thuật không hoàn chỉnh chỉ có nội dung khống chế Đồng Quỷ, lại không thể dẫn khí nhập thể, coi như là phiên bản luyện khí sĩ kém chất lượng.
Nhưng may mắn là nuôi quỷ không đáng sợ như trong dự đoán.
[Linh Thị: 2.4 điểm]
“Khống chế Đồng Quỷ chống lại dải lụa đỏ, tiêu hao 0.2 điểm Linh Thị.”
Nhược điểm ảnh hưởng thị lực của Đồng Quỷ vừa vặn được Linh Thị bù đắp, Linh Thị không cạn kiệt, hai mắt hắn không cần lo lắng bị mù.
“Đồng Quỷ chắc có thể mang về thế giới chủ nhỉ, luyện khí sĩ quả thật rất thích hợp với ta.”
Dương Hợp loạng choạng bước ra khỏi con hẻm.
Cơ thể hắn hiện tại khoảng bốn mươi tuổi, không mang theo bất kỳ âm khí nào, đạo bào cũ nát hơn phân nửa, có thể thấy được sự túng quẫn thường ngày.
Lúc này trời đã tối, mây đen dày đặc như sắp đổ mưa.
Hắn ngửi thấy mùi khét nồng nặc tràn ngập trong không khí, giấy tiền bay theo gió, rất có thể là do trấn Thải Liên thiêu xác chết gây ra.
Dương Hợp vừa ra khỏi con hẻm, thứ bắt gặp chính là nha môn trấn Thải Liên được canh phòng cẩn mật.
Đạo sĩ giang hồ tám phần là đang trên đường đến nha môn tự tiến cử, kết quả gặp phải thứ quỷ quái từ quan tài, suýt treo cổ chết ở góc tường.
Một nam tử ăn mặc như huyện lệnh đang đi tới đi lui đầy lo lắng trước cửa nha môn.
Y không để ý đến Dương Hợp, chỉ nhìn chằm chằm cuối con phố.
Mãi đến khi có hai bóng người đi tới, huyện lệnh mới thở phào nhẹ nhõm.
Dương Hợp quay đầu nhìn lại, một bộ đầu trung niên dẫn theo thợ mộc vội vàng chạy về phía nha môn.
Đăng bởi | DiddyVN |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |