Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Nhiệm vụ lần này, vốn cũng là vì để cho Lăng Vũ đi ngang qua sân khấu mà thôi, trong lòng tất cả mọi người biết rõ, cuối cùng sẽ giết chết Báo Yêu, người đạt được danh ngạch thân truyền, nhất định là Lăng Vũ.

Ai có thể ngờ tới, tiểu phế vật Lăng Miểu này đột nhiên tới một màn như vậy.

“……”

Lăng Vũ nắm chặt hai tay, nàng chưa bao giờ nghĩ tới Lăng Miểu có thể đánh chết Báo Yêu, mặc kệ Báo Yêu công kích Lăng Miểu cũng chỉ là bởi vì nàng không thích người khác thường xuyên đánh đồng phế vật Lăng Miểu này với một thiên kiêu như nàng, muốn nhân cơ hội cho nàng một chút giáo huấn nhỏ mà thôi.

Nhưng thấy Lăng Miểu rõ ràng ra tay giết Báo Yêu, nàng trong lúc nhất thời có chút bối rối cùng không biết làm sao, cụ thể biểu hiện ở hốc mắt đỏ.

Trình Cẩm Thư thấy thế đau lòng không thôi.

“Tiểu Vũ sư muội, ngươi đừng buồn, chúng ta về tông, tông chủ cùng các trưởng lão phân rõ phải trái, nhất định sẽ không để cho ngươi chịu ủy khuất này!”

Lăng Vũ gật đầu, nhưng hàm răng lại không tự giác cắn chặt, trong lòng nàng ta thầm nghĩ, tên phế vật Lăng Miểu này, chẳng lẽ vẫn luôn giấu dốt, chính là vì tranh giành vị trí thân truyền với nàng hôm nay? Trước kia sao nàng không phát hiện, muội muội này của mình lại âm hiểm đến mức này!?

Nhưng ở bên ngoài, nàng vẫn hướng về phía Trình Cẩm Thư cảm kích cười một tiếng, “Tam sư huynh đừng nói như vậy, Miểu Miểu là muội muội của ta, nếu như vị trí thân truyền này có thể rơi vào tay nàng, ta cũng thật cao hứng.”

Mắt Trình Cẩm Thư tràn đầy đau lòng, “Tiểu Vũ, nàng ta là một phế vật, không xứng với vị trí thân truyền, ngươi quá thiện lương.”

Nói xong, lấy bọn họ cầm đầu, một đám đệ tử ngự kiếm bay lên.

Lăng Miểu không biết ngự kiếm, chỉ phải đi bộ một đường theo những người còn lại trở về tông.

Nàng cố ý đi cuối cùng của đội ngũ, vừa đi vừa nghĩ, càng nghĩ càng thấy không thích hợp.

Xung quanh rõ ràng có nhiều người như vậy, Báo yêu kia không có lý do chỉ cắn một mình nàng.

Nó có mưu đồ gì với nàng? Bởi vì tuổi của nàng còn nhỏ? Muốn cắn chết nàng?

Sờ soạng khắp người một vòng, Lăng Miểu cởi một cái túi gấm buộc ở bên hông xuống, đây là vật khả nghi duy nhất trên dưới toàn thân nàng. Nàng có một túi Giới Tử.

Đưa túi gấm đến chóp mũi ngửi ngửi, Lăng Miểu nhướng mày.

Mùi vị này.…lại là Miêu Bạc Hà!

Nàng nhớ tới, cái túi gấm này là Lăng Vũ cho nàng trước khi xuất phát, nói là cầu bình an phù cho nàng!

Xem ra trong nguyên tác, chân tướng Lăng Miểu bị báo yêu cắn bị thương ở chỗ này.

Lăng Miểu trong lòng cười lạnh một cái, xem ra tiểu nữ chủ hương thơm mềm mại này, cũng không phải hoàn toàn vô hại giống như nàng nhìn thấy. Chỉ là, nàng còn chưa ngốc đến mức vạch trần Lăng Vũ trước mặt mọi người, với tình cảnh hiện tại của nàng, đoán chừng không có ai tin tưởng nàng.

Về phần Trình Cẩm Thư, hắn là thân truyền Tam sư huynh của lần dẫn đội này, ở thời điểm Báo yêu đuổi theo nàng cắn không bảo vệ nàng thì thôi, lại còn vì không để cho nàng dẫn Báo yêu tới trước mặt Lăng Vũ mà đạp nàng một cước.

Đối với thao tác của hắn, nàng chỉ đánh giá hắn là số 9 ngược.

Đi theo mọi người vừa về tới tông môn, ngọc giản đã nhận được tin tức, bảo chúng đệ tử tập hợp ở đại điện. Hiển nhiên tất cả mọi người nhận được tin tức, đại bộ đội thay đổi phương hướng, Lăng Miểu cũng không nói một lời đi theo ở phía sau, vừa đi vừa suy nghĩ đối sách trong tương lai.

“Ha ha, ngươi xem nàng như vậy, ngu ngơ sững sờ, giống như một kẻ ngu.”

“Ai nói không phải chứ.”

Lăng Miểu sững sờ, nhìn về phía hai người kia, đối phương rõ ràng là đang nghị luận về nàng.

“Cũng không nhìn xem mình là cái thứ gì! Một tên phế vật, có thể trở thành đệ tử nội môn đều là đi cửa sau Đại trưởng lão, bây giờ lại còn dám cùng tiểu Vũ sư tỷ cướp vị trí thân truyền.”

“Lòng tốt của tiểu Vũ sư tỷ a, vừa rồi mắt nàng đỏ lên, tiểu tiện nhân này, nàng làm sao dám!”

Lăng Miểu: “……”

Xuất hiện rồi! Nghị luận ngay mặt người khác thiểu năng trí tuệ!

Con mắt đảo quanh một lát.

Lăng Miểu ba chân bốn cẳng, liền đi tới trước mặt hai đệ tử đang nghị luận về nàng, cố ý nâng cái túi gấm bôi bạc hà lên cao.

“Phù bình an này tỷ tự tay tặng ta tuyệt đối không dùng được, ta bây giờ sẽ ném nó đi!”

Hai người kia không ngờ tới Lăng Miểu lại đột nhiên nói như vậy, trong lúc nhất thời im lặng.

Một người trong đó dẫn đầu phản ứng lại, “Thật sự là không biết tốt xấu! Ngươi dựa vào cái gì ném đồ vật tỷ tỷ ngươi đưa cho ngươi!”

Lăng Miểu nhớ rõ hắn tên Tiết Sâm, là một trong những fan cuồng của Lăng Vũ.

Nàng đưa túi gấm trong tay tới trước mặt hắn.

“Ồ? Vậy phúc khí này cho ngươi ngươi ngươi có muốn lấy hay không?”

“Muốn...”

Vẻ mặt hắn ta giống như một kẻ ngốc.

Bạn đang đọc Sau khi trở thành pháo hôi tiểu sư muội ta đánh cả nhà khóc ròng của Tu Miêu Vô Song
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 488

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.