Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 988 chữ

Cỗ lực lượng kinh khủng vừa rồi kia là chuyện gì xảy ra? Trong nháy mắt, phảng phất như dời non lấp biển ập tới.

Hắn không ngờ nàng mạnh như vậy, không có né tránh mà cứng rắn ăn một chưởng.

Không ngất tại chỗ đã coi như hắn giỏi chịu đòn.

Lăng Miểu đeo vòng tay vào, quan sát thương thế của Trình Cẩm Thư một chút. Khí lực này của nàng lớn đến mức ngay cả chính nàng cũng có chút ngoài ý muốn, có cơ hội gặp phải tu sĩ Kim Đan trung kỳ hậu kỳ thử lại một lần.

Đi tới trước mặt Trình Cẩm Thư còn chưa từ trên mặt đất bò dậy, Lăng Miểu từ trong lòng ngực hắn lấy ra yêu đan.

“Đa tạ. Xem như trả lại ngươi một cước đạp ta kia.”

Thu hồi Yêu đan, cũng không để ý tới Trình Cẩm Thư nữa, Lăng Miểu cũng không quay đầu lại đi ra ngoài rừng cây.

Lăng Miểu đi rồi, sắc mặt Trình Cẩm Thư phức tạp từ dưới đất bò dậy, một chưởng vừa rồi kia để hắn ý thức được, ban ngày con Báo yêu kia, có thể xác thực là Lăng Miểu giết chết.

Nhưng mà...

Con ngươi hắn lóe lên, tiểu sư muội nha, không phải chỉ là tồn tại để sủng ái sao, so với Lăng Miểu, hắn vẫn là càng muốn sủng ái Lăng Vũ xinh đẹp, đơn thuần lại mềm mại.

--

Phàn Vân thành, một trong những thành trì lớn nhất dưới chân tứ đại tông môn.

Lúc Lăng Miểu vào thành đã qua nửa đêm.

Nàng không vội tìm chỗ đặt chân, mà trực tiếp đi chợ đen, chuẩn bị bán yêu đan vừa cướp được.

Thế giới này, tu chân và luyện đan là hai hệ thống, năng lực luyện dược của luyện dược sư quyết định bởi ngộ tính của bản thân và chủng loại linh hỏa sử dụng, không liên quan đến cảnh giới của tu sĩ.

Nội đan yêu thú là nguyên liệu tốt nhất cho linh hỏa, nên giá cả yêu đan luôn luôn cao không hạ, cho dù là nội đan của Báo yêu cấp một trên tay nàng, ước chừng cũng có thể bán được mười viên linh thạch thượng phẩm. Chỉ là nàng là một đứa bé bán yêu đan, còn ăn mặc giống như ăn mày, đoán chừng cửa hàng đứng đắn sẽ không nhận, cho nên nàng liền đến chợ đen.

Nàng cúi đầu nhìn thoáng qua trang phục xám xịt của mình, bất đắc dĩ, Lăng Miểu này có một thân khí lực, lăn lộn cũng quá thảm đi.

Nàng ăn mặc rách tung toé, đi mấy quầy hàng, mới bán được yêu đan với giá bảy khối thượng phẩm linh thạch.

“Tiểu đệ đệ, sao tuổi còn nhỏ đã tự mình lang thang bên ngoài?”

Chủ quán vừa nói, vừa đem linh thạch đưa cho Lăng Miểu.

“Người trong nhà chết sớm.”

Lăng Miểu bình tĩnh nhận lấy linh thạch.

“Xin hỏi, xung quanh đây có chỗ nào ăn không?”

Giày vò một ngày, đến bây giờ cũng không ăn cái gì, bụng nàng đã kêu mấy lần rồi.

Chủ quán không tệ, chỉ đường, Lăng Miểu xoay người tìm kiếm chỗ chủ quán chỉ.

Không đợi nàng đi ra mấy bước, phía sau lại truyền đến một trận chiêng vang.

Nàng quay đầu lại, chỉ thấy một đội nhân mã đang đi về phía nàng, giống như đội ngũ đón dâu, nhưng nhìn lại đặc biệt âm trầm.

Người ở giữa đường nhao nhao tránh sang hai bên, Lăng Miểu xen lẫn trong đám người, đánh giá người đi qua trước mặt.

Khó trách nàng nhìn cảm thấy âm trầm, thì ra trong đội ngũ đón dâu, ngoại trừ kiệu hoa của tân nương là màu đỏ sậm, những người khác toàn bộ đều mặc màu đen.

“Lại là Quỷ tu hiến tế!”

“Không biết lần này bọn họ lại hãm hại tiểu thư nhà nào, thật đáng thương.”

“Xuỵt, nhỏ giọng một chút, bọn quỷ tu này rất điên, giết người không chớp mắt, đừng để bọn hắn để mắt tới ngươi.”

Bên này đang nói, đội ngũ thế mà ngừng lại, tiếng nghị luận xung quanh im bặt, mọi người không hiểu nhìn chằm chằm bọn họ, suy đoán đám người kia muốn làm gì.

Bịch.

Cách đó không xa có vật nặng rơi xuống đất, Lăng Miểu nhìn thoáng qua, một cái bao tải, nhìn giống như là kích thước của một đứa bé.

Trong đội ngũ có hai người thì thầm.

“Lão đại, đứa nhỏ kia bị dọa chết rồi.”

“Đồ vô dụng, chờ đấy.”

Lão đại trong Quỷ tu nhìn chung quanh một vòng, ngoắc ngoắc tay với Lăng Miểu, “Tiểu ăn mày kia, đúng, ngươi đó, tới đây.”

Lăng Miểu ngơ ngác chỉ chỉ chính mình, không phải chứ, nàng đây là vận khí gì.

Quỷ tu lão đại thấy Lăng Miểu chậm chạp bất động, lập tức đi đến trước mặt nàng.

“Tiểu ăn mày, cho ngươi một cơ hội kiếm tiền.”

Hắn chỉ vào chiếc kiệu nhỏ trống phía sau kiệu hoa, “Chúng ta thiếu nam đồng áp kiệu, ngươi ngồi đó đi theo chúng ta một chuyến, đến nơi thì thả ngươi ra.”

Lăng Miểu cười lạnh.

“Con mẹ nó, ngươi coi ta là...”

Kẻ ngu si sao?

Quỷ tu lão đại: “Đi một chuyến, ba trăm thượng phẩm linh thạch, ta hiện tại liền cho ngươi.”

Lăng Miểu: “Nhưng nói đi thì phải nói lại...”

Vì vậy, Lăng Miểu cầm tiền, vui tươi hớn hở lên kiệu, cũng không phải bởi vì nàng yêu tiền, chủ yếu là cảm thấy hứng thú với quỷ tu hiến tế là dạng gì.

Chung quanh không ít người qua đường lắc đầu, cảm thán đứa bé này thật ngốc.

Bạn đang đọc Sau khi trở thành pháo hôi tiểu sư muội ta đánh cả nhà khóc ròng của Tu Miêu Vô Song
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Emilyuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 2783

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.