Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Như Ngọc - Tồn Tại Đáng Sợ

Tiểu thuyết gốc · 2455 chữ

- TA MUỐN NGƯƠI

Giọng nói thanh thúy của một bé gái nhỏ nhắn, nhưng bây giờ lại không hề có chút cảm tình nào, lạnh lẽo đến tận xương tủy:

- VĨNH VIỄN BIẾN MẤT KHỎI THẾ GIỚI NÀY.

Lý thuyết có thể hiểu như sau:

Nếu nàng không làm nhiệm vụ hằng ngày, độ thân mật giữa nàng và hắn sẽ nhân đôi.

Nhưng khi nàng hoàn thành chúng, thì nó lại cộng thêm một đơn vị.

Rõ ràng cái hệ thống này muốn đuổi tận giết tuyệt nàng mà.

Rất có thể, trước khi tìm lại được thân thể, tu vi còn chưa kịp lên [Hành Giả], thì nàng đã bị họ Vương ăn sạch sành sanh rồi.

Chỉ có giết chết Vương Kỳ Phong, thì nàng mới có cơ may không bị tên Dâm Tặc này chiếm đoạt.

Vương Nhàn không biết mình đắc tội cô bé chỗ nào, cũng không hiểu lý do vì sao cô bé hận mình đến như vậy.

Chỉ đành cố gắng giải thích:

- Em đừng kích động như vậy được không. Tối hôm qua anh không làm gì em cả. Anh thề.

Vừa nói, hắn vừa vươn tay muốn vỗ vai để trấn an Tịnh Nhã Yên, nhưng nàng đã nhanh chân bước lùi lại một bước tránh thoát.

- Không được chạm vào người ta.

Nếu để hắn chạm vào nàng, chân nguyên của nàng nhất định sẽ bị phong bế, cả cơ thể mềm nhũn sẽ ngã vào lòng hắn.

Mặc cho hắn khinh bạc.

Tất nhiên, nàng nhất quyết không để điều này xảy ra được.

- Hừ, có quỷ mới tin ngươi.

Nàng trừng mắt khinh thường nói:

- Dám làm không dám nhận, súc sinh đáng chết.

- Ách...

Con bé này thật sự không thèm nghe lời hắn nói, không thèm nói đạo lý với hắn luôn.

- Hahaha, đáng đời họ Vương, ngươi rốt cục cũng gặp quả báo hahaha.

Niêm Diệu lão giả cùng hai nàng Như Ngọc Kiều Nhan từ trên cầu thang bước xuống, trông thấy hắn mình mẩy dính đầy nhơ nhớp, lão liền nhịn không được cười haha chế nhạo.

- Anh, làm sao vậy, không sao chứ?

Kiều Nhan thấy hắn một thân bẩn thỉu, vội tiến đến lo lắng hỏi.

- Anh không sao, không cẩn thận bị dĩa bánh mỳ úp lên đầu thôi.

Vương Nhàn tỉnh bơ đáp, sau đó theo chân Kiều Nhan trở về phòng nàng tắm rửa thay quần áo.

Từ xa vẫn còn nghe tiếng hắn than thở:

- Ài, ăn có ổ bánh mỳ cũng không yên với tiểu thảm họa mà.

...

Như Ngọc trông thấy tiểu loli vẫn chăm chăm nhìn bóng lưng Vương Nhàn, mỉm cười giải thích:

- Đừng trách oan anh ấy nữa. Hôm qua do em nhất quyết không chịu thả tay anh ấy. Sợ em xảy ra chuyện, nên anh Phong mới ngồi canh em ngủ cả buổi tối đấy.

Vừa nói, nàng vươn tay xoa nhẹ mái đầu nhỏ.

Tiểu loli vẫn còn chưa tin, hai người này cùng một giuộc với nhau đấy, nàng liền lắc người muốn tránh nhưng rất nhanh đã bị bàn tay mềm mại của Như Nhọc chế trụ, không thể nhúc nhích.

- Cô...

Nhã Yên kinh ngạc nhìn chằm chằm Như Nhọc.

Nàng tuy còn nhỏ, nhưng tu vi chân nguyên đã đến tầng thứ 7 hậu kỳ Luyện Khí.

Dù cho cường giả Thiên cấp Tam Ý cũng không làm gì được nàng.

Thế nhưng vì sao một người phàm như Như Ngọc, lại có thể dễ dàng khống chế nàng?

"Quét quét quét, hệ thống khốn kiếp mau quét cô ta."

Tịnh Nhã Yên hoảng hồn khiếp sợ, lập tức gào to trong lòng.

"Tít

Đang quét...

Roẹt roẹt roẹt "

Hệ thống ngay lập tức phản hồi, nhưng vài giây sau đã liên tục phát ra chuỗi âm thanh roẹt roẹt.

Hệ Thống hồi đáp:

" Tên: Lý Như Ngọc

Tuổi: 22

Roẹt"

- ???

"Chỉ có nhiêu đó thôi hả, ngươi có còn là hệ thống nữa không?"

Hệ Thống dường như cũng vô cùng kinh ngạc, âm thanh có chút bối rối trả lời:

" Hệ Thống không thể quét được thông tin cô gái này, roẹt.

"

*Không thể nào"

Tịnh Nhã Yên gấp giọng ra lệnh:

"Mau quét lão già kia thử."

Lần này hệ thống rất nhanh đã cho ra kết quả:

" Tên: Niêm Diệu

Tuổi: 2026

Chân Nguyên: 0

Chân Khí: Cửu Liên Thần Công tầng thứ 9.

Thiên cấp Tam Ý hậu kỳ.

Nơi ở: Cửu U Sơn

...

"

- ...

Tịnh Nhã Yên lập tức ngẩn người.

Không ngờ nữ nhân có quan hệ mật thiết với Vương Kỳ Phong, hệ thống lại không thể quét được.

Nàng lập tức truy hỏi:

" Vì sao? Vì sao ngươi lại không thể quét được Vương khốn kiếp cùng Lý Như Ngọc này hả?

"

" Roẹt.

Hệ thống chưa thể tìm ra nguyên nhân.

Có lẽ là do công pháp cô gái này tu luyện có phẩm cấp cao hơn người tạo ra hệ thống.

Tất nhiên hệ thống không thể quét cô ấy được.

Theo hệ thống phỏng đoán, thực lực của Lý Như Ngọc rất có thể mạnh hơn Nữ Chủ ở hiện tại.

Thậm chí còn mạnh hơn ngươi ở quá khứ rất nhiều. "

" Ách, đáng sợ như vậy?!?"

Tịnh Nhã Yên kinh hãi nghĩ thầm.

Không ngờ ở thế giới nhỏ này, lại tồn tại một nữ nhân đáng sợ đến như vậy.

Nàng hành tẩu giang hồ mấy ngàn năm, tất nhiên hiểu lợi hại trong này.

Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.

Thế nhưng ngươi không biết rõ cước căn của người ta, không hiểu rõ thực lực của họ mạnh đến mức nào.

Tất yếu ngươi khó mà giao chiến với họ được.

Thậm chí là vong mạng dưới tay họ chứ chẳng đùa.

- Em sao vậy?

Như Ngọc trông thấy cô bé chỉ đứng ngây ngốc nhìn mình, quan tâm hỏi:

- Không khỏe chỗ nào à?

Nàng dĩ nhiên có thể cảm ứng được, một đoàn chân nguyên hùng hậu ẩn chứa trong kinh mạch của cô bé.

Như Ngọc lo lắng trong người cô bé có vật thể kỳ dị, sẽ gây ảnh hưởng tới cô bé.

Chứ làm sao một bé gái chỉ tầm này tuổi, lại có tu vi chân nguyên ngang ngửa Diệc Vân Tuyết được.

Nên biết, Diệc Vân Tuyết sống mấy trăm năm, nội hàm sâu xa mới uẩn dưỡng được một thân chân nguyên cường đại.

Còn cô bé này chỉ mới 12 tuổi, không thể so bì được.

Nếu chân nguyên quá nhiều mà không thể khống chế, ắt sẽ gây tổn hại nặng nề cho tiểu loli đấy.

- Không, ta không sao.

Tịnh Nhã Yên tuy tính tình bồng bột nổi loạn, nhưng trước mặt thực lực tuyệt đối, nàng vẫn phải thu lại móng vuốt nhỏ của mình.

"Bên cạnh Vương Dâm Tặc có một nữ nhân kinh khủng như này, ta không thể mượn tay kẻ khác ám sát hắn được.

Đành bắt đầu từ chính trên người cô ta mới được"

Tịnh Nhã Yên âm hiểm nghĩ thầm, nghĩ đoạn, nàng liền trưng ra vẻ mặt đáng thương vô tội, ấm ức kể lể:

- Chị không biết đâu, Vương Kỳ Phong đó ức hiếp em.

Biểu cảm muốn bao nhiêu giả trân, có bấy nhiêu giả trân.

Chỉ là Như Ngọc nghĩ rằng Tịnh Nhã Yên đang giận dỗi Vương Nhàn, nên chỉ mỉm cười an ủi cô bé:

- Yên tâm, anh Phong không làm gì em đâu.

"Anh ấy còn đang bảo vệ em nữa đó."

Như Ngọc âm thầm bổ sung thêm.

- Cô gái này, cùng cô gái vừa rồi là ai thế?

- Hình như là nữ nhân của họ Vương.

- Hắn có hai cô bạn gái xinh đẹp như vậy, hẳn là sẽ không đánh chủ ý lên đầu một cô bé còn chưa phát dục đâu nhỉ?

- Ừ, cũng đúng, cô gái này trông ôn nhu dịu dàng như thế, trông không phải người xấu. Có lẽ chúng ta trách nhầm họ Vương kia thật.

Mọi người lúc này mới vỡ lẽ ra, lập tức xì xầm bàn tán lên.

- Chị thật sự tin tưởng hắn?

Tịnh Nhã Yên vẫn chưa chịu bỏ cuộc, một bộ bé gái ngây thơ truy hỏi.

- Chị tin anh ấy. Em đừng nghĩ ngợi linh tinh nữa.

Như Ngọc mỉm cười xoa đầu vô bé:

- Cô bé ngốc!

- ...

"Phải loại bỏ nữ nhân này ra khỏi người Vương Dâm Tặc mới được."

Bất giác, một suy nghĩ tà ác nổi lên trong lòng Tịnh Nhã Yên, nàng quyết định muốn diệt trừ Vương Kỳ Phong;

Tất phải đuổi Lý Như Ngọc đi trước.

"Phải tìm mọi cách ly gián hai người bọn họ."

Tịnh Nhã Yên âm hiểm nhủ thầm.

" Hệ thống nhắc nhở:

Không khuyến khích Nữ Chủ trêu chọc Lý Như Ngọc.

Hệ thống không chắc sẽ bảo vệ được Nữ Chủ trước cô gái đáng sợ này đâu."

Âm thanh hệ thống liên tục cảnh báo nguy hiểm.

"Phế vật, câm miệng"

Tịnh Nhã Yên tức giận thầm mắng.

Sau đó nhìn bảng nhiệm vụ:

' Nhiệm Vụ Hàng Ngày:

[ 1. Đã xong. ]

[ 2. Đánh/Giết một người có địch ý với Nam Chủ. (0/1) ] "

" Ai có địch ý với họ Vương?'

Nhã Yên thầm hỏi.

"Ting

Ở đây có sáu người đang có địch ý với Vương Kỳ Phong.

Vị trí cụ thể:

"

Nhã Yên lập tức dời ánh mắt theo.

Sáu người đó chính là sáu ông chú giang hồ vừa nãy chặn đường nàng.

Nỗi oan của Vương Kỳ Phong đã được hóa giải, vì sao mấy tên này vẫn còn mang địch ý với hắn.

Đến khi nhìn ánh mắt bọn họ chăm chú nhìn lên người mình, nàng mới hiểu ra.

Sáu tên cao to này đang ghen tị với họ Vương, vì hắn có mấy nữ nhân xinh đẹp.

Rất có thể bọn chúng đang muốn diệt trừ Vương Kỳ Phong để cướp đoạt nàng đấy.

" Lũ khốn đáng chết."

Tịnh Nhã Yên phẫn nộ mắng thầm.

Vương Kỳ Phong tên dâm tặc này khi dễ nàng thì thôi.

Mấy tên ôn con này còn dám đánh chủ ý lên đầu nàng nữa.

Phải giết chúng mới hả giận.

Sẵn nộ hỏa còn chưa được phát tiết, nàng hung hăn chỉ tay vào sáu tên to con, cao giọng quát:

- Mấy tên khốn kia, vừa rồi các ngươi muốn đánh gãy chân Vương Kỳ Phong đúng không?

- Để ta dạy cho các ngươi một bài học.

- Ách?!?

Mọi người đang xem kịch hay, lập tức ngây ngẩn cả người.

Nhất là sáu gã to con, bọn họ nhất thời cảm thấy trời đất như lộn ngược một trăm tám mươi độ.

Rõ ràng vừa rồi bọn họ còn sắm vai người tốt đứng ra bênh vực cho cô bé, hành hiệp trượng nghĩa, trừ gian diệt ác.

Sao tự nhiên bây giờ lại biến thành vai phản diện con mẹ nó rồi.

- Chúng ta... chúng ta muốn dạy dỗ họ Vương là để lấy lại công bằng cho ngươi mà cô bé.

Tên mặt sẹo cảm thấy nhân sinh đang loạn đảo, bối rối lên tiếng giải thích.

- Hừ, chuyện của ta ai mướn các ngươi quản. Ngươi là tên dẫn đầu đúng không?

Tịnh Nhã Yên tranh thủ trước khi đám người này không còn địch ý với Vương Kỳ Phong, phải mau chóng làm xong nhiệm vụ:

- Ngươi mới là kẻ đáng bị đánh.

Đánh hết sáu tên, độ thân mật của nàng với họ Vương sẽ +6, nàng không ngốc đến vậy.

Đánh một tên là đủ để hoàn thành nhiệm vụ rồi.

- Ngươi... ngươi... ngươi...con bé ngang ngược này.

Tên mặt sẹo bị chọc cho tức muốn nổ phổi, ngón tay run run chỉ mặt Tịnh Nhã Yên, lắp bắp mắng.

- Ngươi dám mắng ta.

Ánh mắt tiểu loli đột nhiên biến lạnh, hung ác sắn tay áo muốn vọt tới:

- Ta đánh chết ngươi.

- Cái này, rốt cuộc là như nào nha?

Đám người nhìn thấy một màn này, tức thời nghị luận ầm ĩ cả lên:

- Ta bắt đầu nghi ngờ nhân sinh rồi đây.

- Sao trên đời lại có một con bé ngang bướng, không chịu nói đạo lý như vậy chứ?

- ...

Mọi người vốn tưởng rằng, Vương Kỳ Phong tà ác khốn nạn kia là thể loại vô liêm sỉ nhất rồi.

Không ngờ, bé gái có vẻ ngoài ngây thơ trước mặt, mới chân chinh vô địch vô liêm sỉ, ngang ngược đến cực điểm.

Giờ bọn họ mới hiểu rõ câu nói:

"Nữ nhân là giống loài khó đối phó nhất."

Dù có là cô bé còn chưa phát dục này, cũng không ngoại lệ.

- Nhã Yên, đừng làm loạn.

Trong lúc mọi người đang lúng túng khó xử, Như Ngọc bình thản nắm lấy cổ áo cô bé, nhẹ nhàng nhấc bổng nàng lên, mỉm cười nói.

- Thả em ra, em nhất định phải đánh chết tên khốn này, hắn dám có ý đồ xấu với em.

- Hắn dám nhìn chằm chằm vào em, hắn muốn cưỡng gian em, em phải móc mắt chó của hắn...

Dù cho cô bé có kêu gào la hét, bàn tay mềm mại của Như Ngọc vẫn nắm chặt không thả, mặc cho cô bé vùng vẫy quẫy đạp loạn xạ.

- Xin lỗi các vị, em gái tôi vẫn còn nhỏ, tính tình nôn nóng nổi loạn, gây phiền phúc cho mọi người rồi.

Như Ngọc đưa ánh mắt bất đắc dĩ nhìn đám đông xung quanh một vòng, ngữ khí đầy ái ngại nhẹ giọng xin lỗi:

- Mong mọi người thông cảm lượng thứ cho.

Phù

Mọi người lúc này mới yên tâm thả lỏng xuống.

Nhất là tên mặt sẹo cùng đồng bạn của y.

Chút nữa là bọn họ mang họa rồi.

Chấp nhặt với cô bé thì tổn hại mặt mũi, mà không chấp thì cô bé lại cắn chặt không nhả.

Như thể nhất quyết phải cắn y một nhát mới hả giận vậy.

Đối mặt với con bé ngang ngược không thèm để ý đến đạo lý này, y cũng không có cách gì cả.

Phù

- Không sao, chúng ta không để bụng đâu.

- Đi thôi bọn mày.

Nói rồi, y liền kéo theo đồng bọn đứng dậy, vội vàng chạy khỏi căn nhà nghỉ hỗn loạn.

Cách thật xa tiểu ma nữ này.

Lần sau, thấy con bé này ở đâu, bọn họ nhất định phải bỏ chạy ngay lập tức mới đặng.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Ăn Bám Đại Thiếu Gia sáng tác bởi seya2007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi seya2007
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.