Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc sống an nhàn tự tại

Tiểu thuyết gốc · 1726 chữ

Chương 411: Cuộc sống an nhàn tự tại

Đoạn đường từ đình viện của Phượng Diệm Vô Song về đình viện khách quý khá xa, Vũ Lôi Phong cùng Phượng Yên Đan sánh vai nhau cùng đi, cả hai rơi vào trạng thái ngượng ngùng khó tả.

Vũ Lôi Phong cũng không biết vì sao mình lại như vậy, có lẽ đây là lần đầu tiên hắn thực sự theo đuổi một người từ con số không. Khi xưa cùng Linh Nhi, Thiên Kim, Điệp Y và Trần Lệ thì bản thân mặt dày tấn công vô cùng mạnh bạo, ngược lại lần này cùng Yên Đan lại có phần nhẹ nhàng giống như cách các cặp đôi tuổi mới lớn yêu nhau.

Phượng Yên Đan cũng không nói gì, nàng lẳng lặng đi cạnh hắn, trong lòng cũng rất thích sự im lặng đáng yêu này.

Cánh tay vung vẩy theo từng bước đi, như hữu ý vô ý tình cờ chạm vào bàn tay Vũ Lôi Phong. Tên này tuy có chút ngại nhưng cũng không làm người ta thất vọng, tới lần chạm vô tình thứ ba thì hắn trực tiếp nắm luôn bàn tay phượng ấm áp kia.

Hai người lặng yên tay trong tay đi qua từng dãy hành lang dài, băng qua hoa viên, đảo qua từng dòng suối nhỏ. Từ việc nắm tay nhẹ nhàng chuyển sang đan chéo các ngón tay vào nhau, cứ như vậy vô thanh thắng hữu thanh, khoảng cách giữa hai người dần thu hẹp lại.

Tản bộ rất lâu, cho tới khi Lê Tiểu Nguyệt chạy ra chào đón, hai người mới tách nhau ra, đối mặt với ánh mắt vô cùng đê tiện của nữ đệ tử này, Vũ Lôi Phong không dám tiếp tục nắm tay mỹ nhân nữa.

- Tiểu Nguyệt, ngày mai vi sư sẽ cùng Yên Đan thánh nữ bế quan tu luyện, thời gian khá lâu khoảng chừng hai tháng. Con đến chỗ cô cô của nàng tu luyện nhé.

Vũ Lôi Phong xoa đầu Lê Tiểu Nguyệt nói, cô bé nghe thế liền lấy tay vỗ ngực, bộ mặt vô cùng lươn lẹo mà nôn ọe:

- Ọe, cái gì mà Yên Đan thánh nữ? Hai người tay cũng nắm rồi, hẹn ước thì cũng hẹn rồi, còn bày đặt thánh nữ thánh nữ. Sư Phụ à, người có thể gọi Sư Mẫu tự nhiên một chút không?

Hai cái nắm đấm đồng loạt rơi xuống, Lê Tiểu Nguyệt phụng phịu phồng to má ôm cái trán vừa mọc ra hai cục u chạy vào nhà thu dọn đồ đạc.

Nhìn Lê Tiểu Nguyệt hăm hở chạy vào trong phòng, Phượng Yên Đan nói:

- Ngươi nên vui mừng dần đi, đồ đệ của ngươi có được cơ duyên rất lớn đấy. Cô Cô hầu như chưa từng tỏ ý muốn dạy dỗ ai ngoài ta, cũng không biết tại sao lại có hứng thú với Tiểu Nguyệt.

Vũ Lôi Phong gật đầu, chợt hắn hỏi:

- Nói mới nhớ, Yêu Cơ tiền bối tu vi đã đạt đến mức nào rồi a? Ta có thể cảm nhận được phụ thân nàng rất mạnh, chắc chắn đã vượt qua đại trưởng lão Phong Vân Môn, chắc là Phi Hồn Cảnh Cửu Trọng.

- Nhưng cô cô của nàng thì khác, ta không thể cảm nhận bất cứ khí tức gì của người dù là nhỏ nhất.

Khẽ mỉm cười đầy tự hào, Phượng Yên Đan nói:

- Đương nhiên ngươi không thể nhìn ra, bởi vì cô cô đã siêu việt hơn những gì ngươi tưởng tượng được. Khí tức của người không phải thứ mà chúng ta có thể cảm nhận.

Gương mặt Vũ Lôi Phong chợt cứng lại:

- Chẳng lẽ… người đã là Thần?

- Ừm. Thần lực chỉ có thể dùng thần lực cảm nhận, chúng ta chưa có thần lực, vậy nên không thể cảm nhận được sự tồn tại của cô cô.

Không khỏi hít sâu một hơi, Vũ Lôi Phong cảm thán:

- Không nghĩ tới mình vừa diện kiến một vị Thần Hồn Cảnh…

Nhưng lập tức hắn liền ngưng trọng, bởi vì Phượng Linh Thần có Thần Hồn Cảnh tồn tại, chứng tỏ những đại tộc khác cũng có. Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia chắc chắn có Thần Hồn Cảnh tọa trấn.

- Xem ra, muốn chống lại Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia không đơn giản như vậy a.

Vũ Lôi Phong khẽ than, Phượng Yên Đan nghe thế liền an ủi:

- Không sao đâu, Thần Hồn Cảnh đều bị Thúy Hằng Thiên Đế ban lệnh cấm, họ sẽ không được phép can thiệp vào phân tranh dưới cấp thần. Vậy nên ngươi chưa cần phải lo lắng chuyện này, cứ an tâm phát triển Nghịch Phong Môn.

Vũ Lôi Phong gật đầu:

- Vậy đó là lí do cô cô nàng không hề có chức vụ gì trong Phượng Linh Thần sao?

Phượng Yên Đan khẽ lắc đầu. Nàng nói:

- Thần Hồn Cảnh tuy bị lệnh cấm, nhưng vẫn có thể sai khiến hay nắm giữ thế lực, họ chỉ bị cấm động thủ hoặc xen vào cuộc chiến dưới cấp thần. Ví dụ nhé, ta và ngươi đánh nhau, cô cô sẽ không được phép ra tay ngăn cản, và người cũng không được phép dùng thần lực của mình để công kích chúng ta.

- Sở dĩ cô cô không có chức vụ vì người thích nhàn tản vân du, thích đi đó đây dạo chơi, trồng cây uống rượu, đánh cờ ngâm thơ, đàn hát câu cá. Sống một cuộc sống tự do tự tại không phải suy nghĩ thế sự.

- Thì ra là thế.

Vũ Lôi Phong gật gù, nói tóm lại, nàng là cường giả lánh đời, thích tiêu dao tự tại.

Lê Tiểu Nguyệt lúc này đã thu dọn xong bao hành lí to bự của mình vào túi trữ vật, nàng tiến tới chỗ hai người, nắm lấy tay Phượng Yên Đan đi một bên, rồi đẩy luôn nàng vào giữa mình và sư phụ.

Vũ Lôi Phong cũng không bỏ qua cơ hội mà đệ tử kiến tạo, hắn liền nắm lấy tay của nàng:

- Được rồi, chúng ta đi thôi.

Phượng Yên Đan hết cách, đành kéo hai sư đồ lầy lội này đến chỗ cô cô mình.

Rời khỏi Phượng Linh Thần nhất tộc, trở lại Hỏa Hoàng Nhai, khu rừng xanh tươi lại hiện ra trong tầm mắt, Lê Tiểu Nguyệt thắc mắc:

- Ủa Sư Mẫu, chúng ta không phải đến chỗ cô cô người sao? Sao lại đi ra ngoài rồi?

Phượng Yên Đan cười cười:

- Ta cũng đâu nói cô cô sống trong tộc đâu? Đi theo ta.

Theo chân Phượng Yên Đan, cả hai đi về hướng đông nam chếch về hướng của Bình Nguyên Thiên Hương, theo từng con đường mà họ đi qua, Vũ Lôi Phong có thể cảm thấy màu sắc của cây cối dần dần thay đổi.

Lá cây từ xanh tươi trở thành xanh đậm, sau đó là chuyển dần qua úa vàng, cho đến khi Phượng Yên Đan thông báo sắp tới thì khu rừng đã bao trùm trong màu lá đỏ.

- Đẹp quá, toàn là lá đỏ.

Vũ Lôi Phong và Lê Tiểu Nguyệt đều đồng dạng kinh ngạc, không ngờ đến lại tồn tại một địa phương như vậy.

- Chưa đâu, đi tiếp đi rồi ngươi sẽ còn thích hơn.

Tiểu phượng hoàng đắc ý cười cười, tiếp tục đi về phía trước. Sau vài chục phút đi bộ trong rừng cây lá đỏ thì một cảnh tượng không thể ngờ đập vào mắt mọi người.

Sâu bên trong khu rừng lá đỏ là một vùng rộng lớn bao phủ trong màu hồng nhạt của hoa. Mà nhìn màu sắc loài hoa này, còn có cánh hoa này nữa, Vũ Lôi Phong thốt lên:

- Hoa Anh Đào!

- Ồ? Ngươi cũng biết loài hoa này sao?

Phượng Yên Đan khá bất ngờ, bởi vì trừ nơi này ra, không có ở đâu trên đại lục sở hữu loài hoa này.

Vũ Lôi Phong nhìn biển hoa trước mắt, màu hồng bao phủ khắp nơi, mỗi phút giây đều sẽ có vài bông hoa rụng xuống, khung cảnh vô cùng hữu tình.

Lại đi một chút, rốt cuộc cũng đến chỗ ở của Phượng Yêu Cơ, đây là một căn nhà nhỏ xinh dưới gốc một cây hoa anh đào khổng lồ. Bên cạnh còn có một hồ nước trong vắt, xung quanh được trang trí bởi rất nhiều cây cảnh được cắt tỉa và tạo hình rất tinh tế.

Những vật được trang trí ở đây cũng vô cùng gọn gàng và sang trọng, từng hòn đá, vật dụng bằng gỗ bằng kim loại đều bày trí chan hòa, mộc mạc mà quý phái, hòa mình với thiên nhiên.

Vũ Lôi Phong nhìn hết một vòng, hắn nói:

- Ta điên cuồng tu luyện cho đến ngày hôm nay, cũng là vì muốn được tự do tự tại cùng các nàng sống ở một nơi như thế này.

Phượng Yên Đan nghe thế thì khẽ run, vì khi nói câu đó thì hắn lại chụp lấy tay nàng.

- Yên Đan, đợi đến lúc ta giải quyết hết thảy với Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia, sau đó còn phải cứu một vị bằng hữu, rồi chúng ta sẽ sống cuộc sống tự do tự tại như thế này. Quả thật ta vô cùng ngưỡng mộ cô cô nàng về cuộc sống này a.

Phượng Yên Đan e lệ gật đầu:

- Ừ. Ta sẽ chờ ngươi.

Hai người tình tứ chưa được bao lâu, trong đình viện phát ra giọng nói:

- Hai ngươi đến đây còn không biết vào mà chào hỏi người lớn, còn định đứng đó phát cơm chó đến khi nào?

Hai người vội vàng buông tay nhau ra, cười khổ cùng Lê Tiểu Nguyệt tiến vào đình viện.

Hết chương 411…

Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu. sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.