Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cùng nhau nỗ lực

Tiểu thuyết gốc · 2148 chữ

Chương 413: Cùng nhau nỗ lực

Trong một hang động phủ đầy băng và thạch nhũ, Bạch Lộ vẫn chăm chú quan sát từng thay đổi dù là nhỏ nhất của Linh Nhi.

Nữ tử vẫn lẳng lặng ngồi đó, quanh thân không hề có một tia khí tức nào, giống hệt người không có sinh mệnh, cứ như nàng là một tảng đá đã trường tồn với thiên địa qua hàng ngàn năm.

Bất quá hơi thở của nàng vẫn nhè nhẹ đều đều, chứng tỏ vẫn ổn, nếu không có đặc điểm này chỉ sợ người khác nhìn vào còn tưởng nàng đã chết.

Chỉ thấy trên trán nàng, ấn ký hình chiếc ấm trà nhỏ đã rõ ràng hơn lúc trước rất nhiều.

- Nha đầu, cố gắng chịu đựng, chỉ cần ngươi kiên trì thêm hơn hai năm nữa thôi, đỉnh thiên lập địa thì có là gì?

Đêm tối tĩnh mịch, trong một khu rừng âm u vắng vẻ, một bóng đen nhẹ nhàng di chuyển trong màn đêm, thân thủ nhanh đến cực hạn đang theo sát một đoàn hơn mười người đi trong rừng.

- Nhanh cái chân lên đi, Tử Vong Thâm Uyên còn hai tháng nữa mở ra, nếu chúng ta không kịp về lại bổn giáo thì sẽ lỡ mất lần cơ duyên này a.

Trong đoàn người, người đầu lĩnh nhìn qua toàn bộ thành viên quát lớn rồi tiếp tục di chuyển, mọi người cũng gật đầu bứt tốc chạy theo.

- Tử Vân Kiếm Pháp – Kiếm Đoạn Phong Vân!

Bóng đen âm thầm phát ra sát khí nhè nhẹ, bỗng chốc biến mất tại chỗ, mà khi xuất hiện lại đã đứng sừng sững sau lưng người đầu lĩnh lúc nãy.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Hàng trăm thanh âm kiếm minh vang lên, từng tiếng giống như có da thịt bị chém vụn không ngừng truyền ra. Tên đầu lĩnh cảm thấy có gì đó không đúng, vội vàng quay đầu lại.

Chợt, chân hắn mềm nhũn sợ hãi nhìn thân ảnh áo tím đứng trước mặt mình, sau lưng thân ảnh này, hơn mười người đi cùng hắn đã hóa thành từng vũng máu lớn, các bộ phận bị chia nhỏ ra đến mức không còn nhìn ra hình thù, cảnh tượng huyết tinh đáng sợ đến cực điểm.

- Không muốn chết thì mau kể ta nghe về Tử Vong Thâm Uyên!

- V…Vâng!

Người đầu lĩnh mồ hôi tuôn ra như mưa, vội vàng kể hết những gì hắn biết cho thân ảnh tử sắc này.

Một lúc sau, tử sắc thân ảnh hài lòng gật đầu, kiếm trong tay từ từ thu vào vỏ trong ánh mắt mừng rỡ của đầu lĩnh, hiển nhiên hắn đã nhặt về một cái mạng.

- Người Thiên Địa Giáo a, đã muốn dồn Nghịch Phong Môn chúng ta vào đường cùng, cũng đừng trách bổn tiên tử độc ác!

Lưu Thiên Kim cười lạnh, kiếm trong tay hoàn toàn tra vào vỏ, nhưng vô số kiếm khí lại từ quanh người nàng bay ra như mưa, ngập trời kiếm đạo chỉ một ý niệm.

- Tử Vân Kiếm Ý - Nhất Niệm Vạn Kiếm – Sinh Tử chỉ một ý niệm!

Lưu Thiên Kim lẩm bẩm, như lĩnh ngộ được chân lý nào đó, nàng lấy một tấm lá lớn lót dưới đất, thản nhiên khoanh chân tu luyện giữa khu vực tràn đầy máu tanh.

Tại một thành trấn sầm uất, hiện tại đã là nửa đêm nhưng trước cửa một gian nhà nhỏ lại có hàng trăm người xếp hàng ngay ngắn, một tiếng ồn cũng không có ai dám phát ra.

- Đã qua canh một rồi, tiểu nữ muốn nghỉ ngơi một chút, mọi người giải tán đi, canh năm hãy tới nhé!

Trước cửa gian nhà nhỏ, một nữ tử tuổi chừng hai lăm đang mỉm cười với những người xếp hàng trước mắt, nàng cúi nhẹ đầu rồi đóng cửa lại.

- Thần Y yên tâm, có lão phu ở đây, kẻ nào dám làm ồn đến người nghỉ ngơi, lão tử liều mạng với hắn.

- Đúng thế, thần y cứ nghỉ ngơi đi, hôm nay người đã làm việc liên tục từ sáng đến giờ rồi, chúng ta ngồi đây chờ là được.

Nữ tử vui vẻ mỉm cười, nụ cười khiến toàn bộ chúng nhân đều cười ngốc trệ.

Nàng chính là vị thầy thuốc tài hoa nhất mà đời này họ gặp được, không ai biết nàng là ai, không ai biết nàng từ đâu mà đến.

Chỉ biết là khi nàng đến thành trấn này, đã vô tình chạm phải một trung niên đang bán đan dược, nàng bị hắn va phải khiến đồ trong giỏ bị rơi ra khắp đường, nhưng vị nữ tử thánh thiện ấy chỉ cười rồi cúi xuống nhặt lấy, khi từ biệt còn nói một câu:

- Đại thúc, bán đan dược nên cẩn thận, không phải cái gì thúc cũng nên ngửi đâu, một số loại đan dược hít quá nhiều sẽ gây ra tai họa ngầm đấy.

Trung niên lập tức run rẩy toàn thân, bệnh kín mà hắn giấu bấy lâu lại được một cô gái trẻ nói ra như thế, hắn hỏi lại:

- Vị tiểu thư này, vậy ta nên làm thế nào?

Nữ tử nhẹ nhàng vuốt mái tóc đẹp, lặng lẽ bước đi, để lại một thanh âm êm tai:

- Cam Lộ, Trúc Như, Kỷ Sinh, Quất Tử. Mỗi vị một lạng, nấu cùng ba lít nước cho đến khi cô đặc còn ba giọt, uống vào liền ổn thôi.

Vốn tưởng câu chuyện sẽ cứ thế trôi qua, không nghĩ tới đêm đó toàn thành rung chuyển, người bán đan dược kia vậy mà tháo bỏ bình chướng hắn mắc kẹt suốt ba mươi năm ròng rã, đột phá Ý Hồn Cảnh ngay trong đêm, hắn đạp trên thanh đao ngưng tụ bằng Linh Hồn Lực lăng không đứng giữa bầu trời, cất lên tiếng: “Đa tạ Thần Y, Đời này Lâm Mỗ không quên”.

Không nghĩ tới kẻ này lại là thành chủ của thành trấn này đang giả vờ đi dạo trong thành, mà vị thần y kia cũng trở thành thần nhân trong thành đó.

Vô số người kéo đến cầu nàng xem bệnh, nàng cũng rất vui vẻ đưa ra lời khuyên cho những người tiến đến, cứ như vậy giải quyết hết vấn đề của họ.

Danh tiếng vang xa, ngày càng nhiều người đến cầu nàng chữa trị, danh xưng thần y cũng từ đó mà vang vọng khắp tòa thành.

Hồ Điệp Y khoanh chân ngồi xuống giường nhỏ, vận chuyển Vũ Hoa Kiếm Pháp bắt đầu tu luyện.

- Mỗi sinh mạng mình cứu giúp, mỗi vấn đề mình xử lý, đều khiến sinh mệnh bên trong họ rực cháy mạnh mẽ, cứu nhân độ thế chính là thắp lửa sinh mệnh a.

- Sinh mệnh, tử vong, sinh lão, bệnh tử…

Hồ Điệp Y nhắm mắt, quanh người không ngừng có từng luồng khí tức êm dịu lan tràn.

Mà khí tức này dần thẩm thấu ra ngoài căn nhà nhỏ, hòa cùng không khí bay xa

- Cảm giác này là gì? Cứ như nằm trong chăn ấm nệm êm.

- Giống như ta đang nằm trong lòng mẫu thân, thật yên bình.

- Trời, bệnh của ta tự hết rồi! Ta không còn nhức người nữa!

- Khí tức này, là Thần Y, từ trong nhà Thần Y phát ra nha!

Mọi người ánh mắt cuồng nhiệt nhìn vào trong gian nhà nhỏ, họ không cách nào tin nổi, vị thần y xinh như thiên tiên kia chỉ cần ngồi tu luyện thôi cũng đã có thể cứu nhân độ thế, chữa trăm bệnh tình.

Đùng đoàng!

Sấm vang chớp giật, nhưng cũng không thể cản bước một thân ảnh mang trong mình y phục đỏ rực đang lặng lẽ hành tẩu trong đồng cỏ.

- Tại sao lại có cảm giác kì quái như vậy? Cứ như có ai đó đang gọi mình, nhưng không nghe thấy gì cả a? Thật lạ.

Thân ảnh thoáng lặng người suy tư, sau đó tiếp tục đi trong gió bão.

Ầm Ầm, Xoẹt!

Bỗng chốc, một tia chớp từ trên thiên không bổ mạnh xuống, mục tiêu là người duy nhất trên cánh đồng cỏ bằng phẳng rộng lớn này.

Nhưng nữ tử chỉ khẽ nhướng mày, tia sét trên đỉnh đầu cấp tốc dừng lại, như có linh tính chợt hóa thành một thanh kiếm ngưng tụ từ lôi điện, bay qua bay lại trước mặt nàng.

- Kiếm ý đã thành, không biết các tỷ muội có đạt thành kiếm ý hay chưa a? Còn có hắn nữa…

Đang suy nghĩ vẩn vơ, chợt trái tim Trần Lệ đập mạnh, nàng lại cảm thấy có gì đó rất thân thuộc không ngừng triệu hoán nàng.

Thân ảnh màu đỏ lóe lên, thẳng hướng mình chọn mà lao đi.

Ở một thung lũng yên bình, hai thân ảnh một nam một nữ không ngừng cùng nhau luận võ, hai người không ngừng tung ra từng chiêu tức quỷ dị, gió lốc rít gào:

- Thiên Nữ Thánh Phong!

- Vũ Đài Tru Ma!

Ầm ầm.

Hai thân ảnh văng ra xa, cùng ngồi dậy mỉm cười nhìn nhau, tiếp tục lao vào nhau khổ luyện.

Ầm Ầm!

- Đột phá, rốt cuộc đột phá rồi!

- Đó là động tĩnh của Phi Hồn Cảnh đột phá sao? Vũ Cung Phụng quá mạnh!

- Đặng Cung Phụng, Phong Cung Phụng, Hạ Cung Phụng cũng đột phá luôn rồi?

- Bọn họ thì ra được Chưởng Môn tặng riêng tư chất Hoàng Kim SSR a, đều đã mang hai loại thuộc tính!

Dưới sân rộng Nghịch Phong Môn, toàn thể đệ tử ngước đầu nhìn lên không trung, nhìn bốn thân ảnh đang lăng không đứng thẳng, khí tức mạnh mẽ áp bách lan tràn khắp không trung.

- Từ lâu ta đã muốn khống Hỏa, rốt cuộc cũng thành tâm nguyện.

Vũ Lôi Đình nhìn đốm lửa trong tay mình, vui vẻ mỉm cười không ngớt, mà Đặng Vô Tâm, Phong Lưu Ly cùng Hạ Mộng Vũ đều xuất ra thuộc tính thứ hai trong tay, vô cùng vui vẻ và kích động.

Mà ở một góc sân phía xa, Vũ Lôi Vân cùng Đặng Vũ đang không ngừng dùng thuộc tính mới của mình đánh nhau túi bụi, Lục Thanh Nhi và Hạ Mộng Phàm cũng không rảnh tay, liên tục luận bàn chiêu thức.

Phía Yêu Đường, Hắc Ảnh thống lĩnh chúng thú không ngừng tập trận, cùng các đệ tử Vũ Đường không ngừng chiến đấu luyện tập, sau đó là màn phối hợp Nhân Thú cùng chiến, vô cùng hoành tráng.

Các đệ tử cũng mỗi người một nơi điên cuồng luyện tập vũ kỹ và linh kỹ, thỉnh thoảng đấu luyện khiêu chiến lẫn nhau.

Phượng Yên Đan khẽ mở mắt, nhìn sang dòng sông băng hỏa phía xa đang được vô số thân ảnh Vũ Lôi Phong ngồi kín mít khắp nơi, trong ánh mắt hiện lên sự ôn nhu tự hào.

Vũ Lôi Phong thì đã nghĩ ra một cách khiến bản thân trâu bò hơn trong việc lĩnh ngộ. Tính cả hắn thì tổng cộng ở đây có 200 Vũ Lôi Phong, hắn chia các anh em ra thành ba nhóm chính.

Sau mươi người sẽ chuyên tâm ngồi ở hướng núi lửa và sông dung nham lĩnh ngộ Hỏa thuộc tính. Sáu mươi thằng khác thì ở bên Băng sơn.

Tám mươi tên còn lại sẽ phân bố rải rác trải dài ở nơi băng hỏa giao thoa.

Cứ mỗi lĩnh ngộ 16 canh giờ, một nhóm sẽ dừng lĩnh ngộ và ngủ thêm 8 canh giờ nữa, sau khi ngủ dậy thì giải giới chiêu thức để các kiến thức lĩnh ngộ được quay về chân thể, mà bọn họ đã ngủ đủ 8 tiếng nên không gây mệt mỏi cho chân thân.

Sau khi giải giới thì chân thân lập tức triệu hồi lại bọn họ, tiếp tục ngồi lĩnh ngộ 16 tiếng.

Các nhóm còn lại thay phiên nhau tương tự, như vậy thì lúc nào cũng sẽ có hai nhóm lĩnh ngộ và một nhóm nghỉ ngơi, tránh cho việc quá tải đầu óc giống lần trước.

Mọi người có lẽ đều đang cố gắng.

Vậy còn bạn thì sao? Bạn cũng sẽ cố gắng chứ?

Hết chương 413…

Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu. sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.