Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 731 chữ

Tô Cửu kịp thời kích hoạt chiếc trâm phòng ngự trong túi trữ vật, hai bên va chạm phát ra tiếng nổ vang.

Ánh sáng tán đi, lúc này Lục Cẩm Tú đã không còn ở chỗ cũ.

Tô Cửu lập tức lao tới, đuổi đến rìa rừng thì dừng lại.

Nàng không tiếp tục đuổi theo, mà nhìn xung quanh. Đột nhiên, trên vai nàng, Bánh Trôi kêu ra một tiếng. Nàng nhìn theo, ánh mắt dừng lại ở một cây đại thụ.

Tô Cửu thưởng thức vuốt ve Bánh Trôi, vận hết linh lực, lại một chiêu Vân Khai Quang chém xuống.

Cây đại thụ bị nổ tung, vụn vỡ rơi xuống đất.

“Phụt!” Lá bùa ẩn thân của Lục Cẩm Tú mất hiệu lực, nàng ta phun máu quỳ xuống.

“Tha cho ta.” Lục Cẩm Tú không cam lòng cầu xin tha thứ.

“Sao lúc trước ngươi không tha cho Tô Cửu? Nàng có đắc tội gì với ngươi sao?” Tiểu Tô Cửu chỉ muốn thành công thu khí nhập môn trở thành tu sĩ, để gia tộc không bị trục xuất khỏi giới tu tiên.

Lục Cẩm Tú không kịp suy nghĩ tại sao nàng lại nói "Tô Cửu": "Nàng không đắc tội ta, mà là sự tồn tại của nàng mới đắc tội người khác. Ngươi tha cho ta, ta sẽ nói cho ngươi, người muốn lấy mạng nàng là ai."

“Ngươi không nói ta cũng biết, người đó họ Lạc phải không?”

Lục Cẩm Tú trợn mắt.

Tô Cửu cười khinh bỉ: “Ta vừa đi Mang Sơn, tin ta chết đã truyền về nhà rồi, ngoài nàng ấy, ta không nghĩ ra ai khác.”

Lạc Gia chính là ỷ vào việc trong gia tộc có một nữ tu ở Huyền Thanh Tông nên mới liên tục gây rối.

“Gieo nhân nào, gặt quả nấy. Đây là cái ngươi nợ tiểu Tô Cửu.” Tô Cửu đi đến trước mặt nàng ta, không chút do dự nâng kiếm.

Đột nhiên, ánh sáng trên bầu trời phía trước rực rỡ.

“Là thần quang!”

“Tháp Vấn Đạo xuất hiện rồi!”

Tiếng kinh hô vang lên không ngừng, tất cả các tu sĩ lập tức chạy về hướng ánh sáng.

Tô Cửu nhìn về phía ánh sáng, chỉ thấy một hình bóng tháp từ đỉnh tháp bắt đầu từ từ hiện ra, như ảo ảnh, nhìn rất mộng ảo.

Nàng rút mắt về, Lục Cẩm Tú dưới đất đã bỏ chạy nhân lúc hỗn loạn, Tô Cửu mím môi, không vui. Nàng không thích một con ruồi thỉnh thoảng xuất hiện và ảnh hưởng đến sự thèm ăn của mình, tốt nhất là có thể đập chết ngay lập tức.

Thần quang vừa hiện, Tháp Vấn Đạo đã hạ xuống.

Các môn phái lập tức triệu tập đệ tử, cưỡi linh thuyền hướng về phía ánh sáng mà đi.

Tô Cửu bị Lý Quý kéo sang một bên, nhìn các loại pháp khí bay qua đầu, nhìn từng chiếc linh thuyền mang cờ bay phấp phới, với những kiến trúc tinh xảo, chở theo vô số đệ tử xuất hành, thật sự như một cuộc triển lãm phi hành khiến người ta mở rộng tầm mắt.

“Nhìn kìa! Linh Tiêu Tông! Dẫn đầu là Tiêu Tương tiên tử!”

“Tiêu Tương tiên tử quả thật là mỹ nhân đẹp nhất của Quy Nhất giới, một nụ cười ngoái lại, có thể sánh bằng ngàn vạn sắc đẹp núi sông.”

Là một người yêu cái đẹp, Tô Cửu cũng muốn nhìn xem đệ nhất mỹ nhân của Quy Nhất giới trông như thế nào.

Chỉ thấy trên linh thuyền mang cờ của Linh Tiêu Tông, có một nhóm người, dẫn đầu là Tiêu Tương tiên tử. Nàng ấy mặc một chiếc váy dài màu xanh nước biển nhẹ nhàng, dung nhan như hoa mai mùa xuân nở dưới tuyết, làn da trắng như ngọc, đứng đón gió, như thể một tiên nữ đang lướt đi.

Dung mạo xinh đẹp, khí chất tuyệt vời, vóc dáng tuyệt mỹ, quả thật là một mỹ nhân rất có khí chất thần tiên.

"Trong tám đại khí vận chi tử của Quy Nhất giới, Tiêu Tương tiên tử đứng thứ hai. Nếu nàng ấy sinh ra sớm vài chục năm, có khi khí vận chi tử đứng đầu không phải là Chiêu Diễn Chân Quân rồi."

Bạn đang đọc Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên của Thiền Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy27035127
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.