Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên không thất bại ta giả bộ tu tiên (2)

Phiên bản Dịch · 1079 chữ

Chương 2: Xuyên không thất bại ta giả bộ tu tiên (2)

[Không ngờ ngài chỉ dựa vào lời ngon tiếng ngọt, không cần dùng đao dùng kiếm mà đã lừa được một tiên tử chính phái tự nguyện dâng hiến Thuần Dương Bảo Đan! Lợi hại, thật là lợi hại! Ngài nên lập tức ăn vào đi, nếu không, nhỡ đối phương đổi ý, ngài sẽ bỏ lỡ kỳ ngộ này mất. Hơn nữa, thấy tiên tử dễ bị lừa như vậy, ngài thử hỏi xem nàng còn bảo vật gì nữa không, rồi gom hết một lượt luôn cho chắc. Nếu không thì ngài phải biết điểm dừng, chào tạm biệt nàng ấy luôn cho an toàn.]

Lâm Chính Nhiên: "???"

Nhìn viên kẹo sữa trong tay, hắn đột nhiên nhận ra: Hệ thống này chắc chắn là bị mù rồi?

Khoan đã... chẳng lẽ...!

Hắn nhìn viên kẹo sữa, như bị ma xui quỷ khiến, hắn bóc lớp vỏ kẹo ra rồi nuốt vào.

Không ngờ sau khi ăn xong, hắn cảm thấy tinh thần thật sảng khoái, khoang miệng ngọt ngào hương sữa. Một luồng năng lượng như từ đầu lưỡi, à không, từ nắm đấm của hắn bộc phát ra!

Ngay khoảnh khắc này, Lâm Chính Nhiên cảm thấy mình có thể dùng tay không vỗ chết một con muỗi khổng lồ!

[Bảo Đan giúp ngài tăng tu vi. Tu vi của ngài đã lên cấp ba. Khí lực +1, thể lực +1.]

Mặc dù thế giới này không giống như hệ thống đã mô tả, nhưng Lâm Chính Nhiên thực sự cảm nhận được sức mạnh của hắn tăng lên rõ rệt!

Hà Tình bên cạnh nghe thấy hắn bảo là không muốn ăn, còn tưởng hắn sẽ trả lại kẹo cho cô bé. Ai ngờ, hắn lại thay đổi ý định, một phát ăn luôn. Cô bé lí nhí:

"Cậu bảo cậu không ăn cơ mà?"

Lâm Chính Nhiên ngẩn ra vài giây, rồi lập tức nhận ra: Hóa ra hệ thống này, dù xuyên không thất bại, nhưng nó vẫn còn dùng được này?

Vậy thì thú vị rồi đây.

Hắn nhìn Hà Tình bằng ánh mắt đầy ẩn ý.

Hà Tình nghĩ rằng mình đã lỡ lời làm cho Lâm Chính Nhiên không vui, liền cúi đầu, hai tay vẫn ôm lấy bụng, vẻ mặt đầy sợ hãi.

"Tớ... tớ không nói gì mà."

Lâm Chính Nhiên mỉm cười, hỏi:

"Hà Tình, cậu còn món gì có thể ăn nữa không?"

Hà Tình lắc đầu nhỏ, mái tóc buộc đuôi ngựa phía sau cũng nhẹ nhàng đung đưa theo.

"Không còn đâu."

Nụ cười của Lâm Chính Nhiên bỗng trở nên đáng sợ:

"Cậu chắc chứ? Tôi nhớ sáng nay mẹ cậu đưa cho cậu rất nhiều đồ ăn vặt mà?"

Hà Tình vẫn ôm bụng, do dự một lát rồi thò tay vào túi, lôi ra một quả táo tàu lớn.

"Chỉ... chỉ còn cái này thôi... còn lại...tớ ăn hết rồi."

[Huyết Đan! Đây chính là loại đan dược kết hợp hoàn hảo với Thuần Dương Bảo Đan. Không ngờ hôm nay ngài lại may mắn đến vậy! Nếu hai loại đan này được dùng chung, tư chất tầm thường của ngài sẽ được cải thiện đáng kể! Từ đó, cánh cửa của thế giới tu luyện sẽ chính thức mở ra trước mặt ngài rồi!]

Quả nhiên!

Dù thế giới này có khác biệt, chỉ cần làm những việc tương tự, vẫn có thể lợi dụng lỗi của hệ thống để nhận thưởng.

Lâm Chính Nhiên cầm lấy quả táo tàu từ tay Hà Tình. Thấy cô bé bỗng nhiên mắt ngấn nước, như muốn khóc, hắn bất đắc dĩ nói:

"Tôi không lấy không đồ của cậu đâu. Cậu cứ ôm bụng từ nãy giờ là cậu muốn đi vệ sinh nhưng mà không dám gọi cô giáo đúng không? Tôi sẽ gọi giúp cho cậu, nhưng quả táo tàu này sẽ là của tôi, được chứ?"

Hà Tình nghe vậy, khuôn mặt nhỏ hiện lên vẻ khó tin. Trong trí nhớ của cô, anh trai hàng xóm Lâm Chính Nhiên này lúc nào cũng tỏ ra vẻ hung dữ, sao tự dưng lại nói mấy lời này.

"Đồng ý hay không thì nói một câu đi chứ." Lâm Chính Nhiên hỏi lại lần nữa.

Hà Tình sợ hãi mà gật đầu liên tục.

Không một chút do dự, Lâm Chính Nhiên giơ tay lên:

"Cô ơi! Hà Tình muốn đi vệ sinh ạ!"

Hà Tình không ngờ hắn lại lớn tiếng gọi như vậy. Khuôn mặt cô bé đỏ bừng, cả lớp lập tức quay đầu nhìn hai người họ.

Tuy nhiên, cô giáo mầm non chỉ mỉm cười quen thuộc:

"Đi đi, nhưng con đi nhanh rồi về nhé."

Hà Tình vừa ngượng ngùng vừa mừng rỡ, vội vã đứng dậy, khẽ đáp:

"Dạ, cảm ơn cô. Em sẽ quay lại nhanh ạ."

Trước khi rời khỏi lớp, cô bé còn cảm kích nhìn Lâm Chính Nhiên đang chăm chú quan sát quả táo tàu, sau đó chạy vội vàng đi, như là không thể chờ thêm được nữa.

Lâm Chính Nhiên thì không chút chần chừ nào, lập tức ăn quả táo tàu.

Ngay lập tức, hắn cảm nhận rõ ràng có điều gì đó đang thay đổi trong cơ thể mình.

Nhưng chưa kịp vui mừng, cô giáo đứng trên bục giảng đột nhiên hắng giọng, nghiêm khắc nhắc nhở:

"Lâm Chính Nhiên! Không được ăn vặt trong giờ học, biết chưa hả? Em như vậy sẽ làm ảnh hưởng các bạn khác đấy! Muốn ăn thì để ra chơi mà ăn!"

[Kinh hoàng! Sau khi ngài lấy được bảo vật từ tay tiên tử, liền lập tức nhận được lời cảnh cáo qua thiên lý truyền âm! Hẳn đây là sư phụ của tiên tử, đang bảo vệ nàng ấy từ nơi xa đây mà. May mà vừa rồi ngài không ra tay với nàng ấy, nếu không chắc chắn sẽ bị sư phụ nàng trả thù rồi! Điều này khiến ngài không khỏi run sợ, tự nhủ rằng từ nay về sau ở thế giới này phải thật cẩn thận, nếu không sẽ mất mạng lúc nào không hay.]

[Ngài đã thành công hấp thụ Huyết Đan. Tư chất từ "bình thường vô vị" nâng cấp thành "bình thường có vị". Tu vi tăng lên cấp bốn. Tinh lực +1.]

Bạn đang đọc Ta Tại Nhà Trẻ Giả Vờ Tu Tiên ( Bản Dịch ) của Lâm Ngoại Hữu Lâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi milo1231
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.