Dự trữ trái cây
Sau khi vòng quanh xem hết một lượt, Khương Nặc rất hài lòng, cô đối với trái cây này không có vấn đề gì, chỉ cần bàn số lượng cùng giá cả giao dịch.
"Quả táo 3 tệ một cân?" Khương Nặc kinh ngạc.
"Đúng vậy, tươi mới hay hàng đông lạnh đều có, nếu cô lấy số lượng nhiều chúng tôi còn có thêm ưu đãi." Đối phương thật tình cởi mở.
Giá tiền này so với thị trường đã ưu đãi không ít, Khương Nặc cũng không lần lữa, hạ đơn luôn.
"Táo 5000 cân!"
"Lê 5000 cân!"
"Cam 5000 cân!"
"Cà chua 3000 cân, nho 3000 cân!"
"Đào mật, kiwi mỗi loại 2000 cân!"
"Còn có.." Khương Nặc nhìn thấy ruộng dưa hấu rộng vô biên trước mặt, mùa này chính là thời điểm dưa hấu đưa vào thị trường, giá rẻ còn đặc biệt ngon, "Dưa hấu lấy 2 vạn cân!"
Đây chính là dưa hấu đó!
Nhất là trong thời tiết này, lượng tiêu thụ lớn, mỗi ngày cô đều có thể ăn một trái, chuẩn bị nhiều không ưu sầu.
Nếu như không có không gian, Khương Nặc sẽ không ngang tàng như vậy, nhưng bây giờ không cần cân nhắc vấn đề tồn trữ, tất nhiên mua càng nhiều càng tốt.
Mua một mạch, thêm phí giao hàng là 10 vạn tệ.
Khương Nặc lấy nhiều, ký kết sảng khoái, người giao dịch cũng hết sức cao hứng, có trái sản lượng không đủ còn hứa hẹn với Khương Nặc sẽ từ vườn sát vách bổ sung rồi đưa đến kho cho cô, Khương Nặc dĩ nhiên không ngại.
Vừa vặn cũng không chắc chắn nhà kho có đủ khoảng trống không, từng nhóm đên nhà kho cũng giúp Khương Nặc có thời gian thu vào không gian.
Tùng xe tải chứa đầy trái cây vận chuyển về nhà kho của mình, nhưng còn nhiều chủng loại trái cây vẫn chưa có, còn phải đi thị trường buôn sỉ mua bổ sung.
Loại vitin thiên nhiên này, ở tận thế thieesu biết bao nhiêu, cả rau xanh cũng là xa xỉ phẩm, huống chi trái cây ngon ngọt.
Cho dù sau đó căn cứ lớn làm ra cây nông nghiệp chịu được axit, nhưng chủ yếu đều là lương thực, rau xanh, trái cây có cũng được mà không có cũng không sao, sau tận thế mười năm đều không bồi dưỡng ra được.
Cho nên muốn ăn trái cây tại tận thế, cũng chỉ có thể tích trữ từ giờ.
Thế là khi trở về trên xe cô cũng không nhàn rỗi, mở điện thoại bắt đầu đặt hàng trên website buôn bán: chuối tiêu, xoài, dứa,chanh, mận, lựu, thanh long...
Cảm giác còn chưa mua gì nhiều, mà đã hơn 5 vạn, cô lại không chút do dự quẹt định mức tín dụng tháng sau.
...
Thời gian đã gần mười hai giờ, thế nhưng từ sau khi mở máy lúc sáng, Khương Nặc vẫn chưa nhận được tin nhắn từ Dương Ninh.
Với sự hiểu biết của cô về Dương Ninh, có khả năng cô ta sẽ đem việc này nói cho mẹ cô ta, giúp cô ta bắt bớ. Nếu như sự tình phát triển theo hướng này, vậy 50 vạn của Khương Nặc càng chắc chắn ván đã đóng thuyền.
Mej con Dương Ninh tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha Chương Tổng, đừng nói Chương Tổng nhiều tiền, chỉ mỗi bối cảnh dính xã hội đen, đều khiến bọn họ kiêng kị.
Khương Nặc suy đoán bọn họ sẽ ăn thiệt thòi này trước, sau đó mới tính sổ với cô.
Nhưng tận thế sắp tới rồi, đến lúc đó ai tìm ai tính sổ cũng khó mà nói.
Trên mặt Khương Nặc thoáng qua một nụ cười lạnh.
Cô không phải Thánh Mẫu gì, người đã từng tính toán tổn thương cô, một cái cô cũng sẽ không bỏ qua.
Cuối cùng, đúng 12 giờ, Khương Nặc nhận được điệc thoại của Dương Ninh.
"Tới bãi đỗ xe công ty đi, mang theo 'Chứng cứ' của cô."
Trái với sự kinh hoảng hôm qua, lúc này Dương Ninh nói chuyện không chỉ rõ ràng, còn còn mang một chút kiêu căng thường ngày.
Thời điểm khí hậu nóng bức nhất, đám dân văn phòng cơ bản cũng đang chờ thức ăn ngoài giao đến cửa, không có người nào đi dạo dưới đường, tất cả các đường đều vắng tanh, Khương Nặc trên đường đi cũng không có nhìn thấy người nào.
Điện thoại thu được một đầu tin nhắn, Dương Ninh gửi tới số chỗ đậu xe.
Khương Nặc đi không đến một lát đã nhìn thấy Dương Ninh tựa phía trước một chiếc xe thể thao, thấy cô thì hừ lạnh một tiếng.
Truyện Tận Thế Thiên Tai, Ta Điên Cuồng Kiếm Tiền Tích Trữ Hàng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | yy22138430 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |