Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh là hung thủ! (2)

Phiên bản Dịch · 695 chữ

Chương 28: Anh là hung thủ! (2)

Edit: Hắc Thiên

Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

-----------------------------------------------------------

"Đông!"

Hoa dùng sức đập vào thùng hàng, nghiến răng nghiến lợi: "Đây rốt cuộc là chỗ quái quỷ nào? Chẳng lẽ không có cửa ra thật?"

Chân mày Bác nhíu lại, đến mức có thể kẹp chết con ruồi, hắn gần như đã tìm khắp mọi ngõ ngách nhưng vẫn chẳng thấy đâu...

Quý Phong đột nhiên nói lên vấn đề mấu chốt: "Nếu không có cửa ra vào, mấy cái thùng sắt đó được mang vào đây kiểu gì?"

Hoa giật mình tỉnh ngộ: "Phải rồi... Hơn nữa thể tích mấy cái thùng này lớn như vậy, số lượng cũng không ít... Dù có cửa đi nữa thì việc vận chuyển cũng hết sức khó khăn... Có thể nào tường được xây sau khi chuyển mấy thứ đồ vật vào trước hay không?"

"Khoan nói đến chuyện này..." Bác nuốt nước miếng: "Các anh đoán... trong thùng là cái gì? Nếu nơi này thật sự không có lối ra, có thể đây chính là một nhà kho đặc biệt chuyên xây kín để chứa mấy cái thùng hàng..."

"Không thể nào không có lối ra được, nếu không chúng ta làm sao xuất hiện ở đây, nhất định phải có! Chỉ là chưa tìm được..." Âu Dương nói: "Nhưng tôi đồng ý với Bác, chúng ta cần phải biết bên trong thùng hàng chứa cái gì, biết đâu có vật dùng được..."

Hoa không đồng ý: "Nếu trong thùng chứa vật phẩm nguy hiểm thì làm sao? Thùng lớn như vậy, nói không chừng là đồ dùng quân sự, lỡ đâu bom bị kích nổ ngay khi mở nắp thì chẳng phải cả bọn đều xương cốt không còn hả!"

Quý Phong mất kiên nhẫn nhíu mày: "Cho dù là bom, mở thùng hàng cũng không đến mức kích nổ chứ?"

Hoa trợn mắt khinh thường: "Tôi chỉ nói là có thể, bom là thứ không ổn định, hành động lỗ mãng tuyệt đối là hành vi trăm hại bất lợi."

"Hừ, sợ chết thì cứ việc nói thẳng ra, có còn là đàn ông hay không? Lúc được mẹ sinh ra đầu anh bị sai à?" Quý Phong nổi giận, ngữ khí càng lúc càng không tốt, nói cũng chẳng thèm lựa từ.

Hiển nhiên, Hoa vô cùng tức giận, lạnh lùng đáp lời: "Anh nếu không sợ chết có thể tự sát ngay tại chỗ, dứt khoát cho mình một dao không phải rất gọn mà còn đơn giản sao? Cần gì để mọi người mạo hiểm chung với anh? Liều lĩnh lỗ mãng không phải đàn ông, mà là thằng ngu!"

"Anh có ý gì?"

Hai người thổi râu trừng mắt, thấy sắp đánh nhau đến nơi, Bác cùng Âu Dương vội vàng mỗi người một tay đẩy hai người bọn họ ra.

Hoa nắm cổ áo Quý Phong, Quý Phong cũng chẳng chịu yếu thế, Âu Dương với Bác ra sức khuyên can, muốn tách hai người ra, bốn người hỗn loạn thành một nùi, không biết quấn vào chân ai, lúc té còn lôi lôi kéo kéo, kết quả cả đám đều ngã lăn trên đất...

Âu Dương lúc ngã sấp liền dùng tay chống lấy nên không bị đau nhiều, nhưng Quý Phong lại trực tiếp đè lên người hắn, làm hắn kêu thảm một tiếng, đồng dạng bị nện xuống nền nhà...

"Xin lỗi... Ngại quá..." Quý Phong vội vàng trở dậy, nhanh chóng đỡ Âu Dương.

"Không có gì..." Âu Dương xoa khuỷu tay cùng mấy đốt ngón tay bị đau, đứng lên, chẳng biết từ lúc nào trên mặt đất xuất hiện một tờ giấy.

"Của ai đây?" Âu Dương nghi hoặc, nhặt tờ giấy lên, Quý Phong trâu đầu qua xem, hai anh em Hoa, Bác cũng vô cùng tò mò, nhưng khi nhìn đến dòng chữ bên trên, cả đám đều ngây ngẩn cả người...

"Bọn mày đừng có nghĩ chạy thoát, tao sẽ từng bước từng bước giết hết chúng mày..."

Không biết ai nhẹ giọng đọc lên, một làn dự cảm xấu dâng lên trong họ...

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.