Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh Giấc

Tiểu thuyết gốc · 1260 chữ

Vào một ngày vốn dĩ rất là bình thường của tháng chín, tôi lại bị giật mình tỉnh giấc, hơn nữa còn chẳng phải vì bất kỳ điều gì mà con người ta có thể nghĩ đến. Cứ như thế, tôi ngồi dậy và đặt chân đi ra khỏi chiếc giường nhỏ của mình một cách vô thức, kèm theo là cơn buồn ngủ dữ dội chưa vơi ngay liền được.

Lúc này đây, hẳn đang là giữa thời điểm khi mà đất trời còn đang vội vã để chuyển mình hoàn sang hương sắc mùa thu, lá vàng tuy chưa ngã nhưng mọi thứ khác thì dường như đã có gì đó rất nôn nao rồi.

Nhưng sao những ngày này mưa vẫn còn âm ĩ nhiều quá, mặc cho đã hết một đêm dài tối qua mà cho đến bây giờ, khi tôi đang đứng trong phòng mình lúc này vẫn nghe rõ được từng tiếng tí tách của những hạt mưa. Chúng đang khẽ rơi đều trên mái hiên trước nhà, thanh âm sao mà dịu dàng và cũng rất êm tai, chẳng hề ồn ào hay làm người ta phải cảm thấy khó chịu. Chỉ là ngày nào cũng mưa như thế này thì dù là tôi vẫn phải sinh ra cái cảm giác ngán ngẩm.

Đưa một hơi ngáp thật dài, tôi đi đến bên chỗ cửa sổ và mở toang nó ra. Bất giác, tôi bị rùng mình bởi cái lạnh bỗng chợt ùa vào mà chẳng thèm một lời xin phép. Cặp mắt đang vẫn còn nửa nhắm, nửa mở bị buộc phải trở nên bừng tỉnh hẳn và rồi cơn buồn ngủ đọng lại vừa nãy cũng liền tan biến hoàn toàn. Giờ đây, thứ cảm giác buốt giá ôm trọn lấy toàn bộ thể xác này của tôi.

Có lẽ vì tiết trời còn quá sớm và kèm theo mưa nên cái lạnh này có phần hơn những cái lạnh buổi sáng trước đây mà tôi cảm nhận được. Bên ngoài rõ ràng hẳn vẫn còn buông một màu tối nhem, trong khi đèn đường đang mở sáng và không gian thì vắng lặng chẳng thấy bóng người nào đi qua lại. Nhưng trong màn đêm cô quạnh như thế, tôi vẫn nhìn thấy rõ bên dưới tán của bụi bông trang được trồng trước sân nhà là một đàn mèo hoang đang co mình lại với nhau, yên bình nằm ngủ. Mà trong cái thời tiết đang vừa mưa vừa lạnh này, việc đi ngủ như bọn mèo đó mới là lý tưởng nhất, chứ làm gì có ai đâu mà lại dậy thức nhìn trời như tôi để làm gì.

Từ từ khép hờ cửa sổ lại, tôi quay người vào trong, định ngủ tiếp nhưng rồi lại thôi, cứ vậy đi một mạch tới thẳng nhà vệ sinh để làm cái công tác buổi sáng mà thông thường thì ai cũng làm sau khi thức dậy, đó là đánh răng và rửa mặt. Xong hết thảy nhiệm vụ này thì tôi tiện tay đi mở chiếc ấm điện lên để đun ít nước nóng dùng để pha cho mình một tách cà phê buổi sớm. Nhìn làn khói tỏa ra từ chiếc ấm đun, trong tiết trời đang có phần se lạnh này, đúng là có chút cảm giác nhàn nhã. Tôi thì không hay ăn sáng nên một tách cà phê như thế này có lẽ là quá đủ.

Bước lên trên gác mái nhà tôi, ở đây có một ban công không quá rộng mà cũng chẳng phải quá hẹp, vừa vặn đủ để tôi đặt một cái ghế dài và một chiếc bàn nhỏ, kệ sách. Cùng với tờ giấy và chiếc bút mực trong tay, tôi ngồi ngay ban công đó, vừa viết từng dòng chữ, vừa nhâm nhi tách cà phê nóng hổi tự mình pha. Tách cà phê chẳng một muỗng đường, thơm ngát và đắng chát. Ấy vậy mà chính cái hương, cái vị đó lại đúng là thứ để thỏa mãn con người cộc cằn của tôi. Chợt nghĩ, thường phải cách nhau rất lâu, tôi mới lại được dành cho bản thân mình một quãng thời gian như sáng hôm nay. Khoảnh khắc để có thể chậm rãi và tự tại sống, dĩ nhiên vì thế nên phải tận hưởng cho đã rồi.

Tựa lưng vào ghế, tôi vẽ chiếc lá của cái giống cây dây leo được mẹ trồng ở ban công mà mình thì chẳng biết tên vào trên trang giấy, sau đó mới nắn nót viết vài dòng chữ, nội dung thì vừa có phần thơ và cũng có phần thực. Vẫn là cái kiểu văn đầy mơ mộng nhưng chẳng thể nào thoát khỏi cái phàm tục nơi trần thế, một dòng thư nữa đã thành. Buông bút, tôi đưa mắt nhìn ra xa xa phía ngoài ban công. Cái màn đêm phủ dày đầy tăm tối này, khiến tôi tạm thời bỏ qua thị giác và tập trung hơn vào trong suy nghĩ của chính mình, dùng toàn bộ giác quan còn lại để cảm nhận cái hương sắc se lạnh hôm nay.

Bên ngoài, trời vẫn còn đang mưa tí tách từng hạt. Bỗng một cơn gió mạnh thổi qua, cơn giông kéo đến và mưa đổ ào xuống một cách bất ngờ. Tôi tiến ra và đưa đầu mình khỏi ban công rồi nhìn xuống. Có lẽ, đám mèo hoang vẫn còn đang ngủ và chẳng bị cơn mưa này làm phiền chút nào. Sao mà, thời tiết cứ thất thường thế không biết?

Không khí vốn đã lạnh, giờ lại càng trở nên buốt hơn. Tôi bắt đầu ngồi co ro mình trên chiếc ghế, còn hai tay chụm lại để giữ tách cà phê vẫn còn hơi ấm mà chẳng vội uống cạn những giọt đắng ngắt vẫn ở bên trong.

Tiết trời miền Nam lúc này đã thế rồi, làm tôi chợt nghĩ về hai miền còn lại có phải cũng trở lạnh giống như thế này hay không, hoặc hơn chăng? Khi mà ngoài Bắc dạo gần đây mưa bão kéo về, nhiều nơi trông cảnh vô cùng tan hoang, nước lũ thi nhau kéo về chẳng kịp đối phó, đồng bào mình nhiều người nằm lại… Lắm kết cục, nhưng sao mà nghe kể thì đều thấy đau xé lòng mình quá.

Tôi thường nghe người ta bảo, mùa thu dịu dàng lắm, rằng mỗi ngày sẽ có chút nắng, chút gió thoảng, có sắc áo mơ phai và sắc trời cao xanh biếc… Nhưng giờ rõ ràng là chẳng có gì giống như vậy.

Lại nhớ giây phút mà tôi nghe tin Hà Nội bị ảnh hưởng bởi bão, khiến nhiều nơi bị ngập sâu, thêm cảnh bao cây bị gió lớn quật ngã, nhà cửa thì bị tàn phá đổ sập… Chỉ bấy nhiêu điều đó đã làm bản thân tôi đứng ngồi không yên, bao nhiêu hoang tưởng tự dọa mình bỗng chốc ùa về trong nơi tâm trí.

Lúc này, tiếng chuông từ chiếc điện thoại đang còn nằm trên tấm đệm dưới nhà bỗng reo lên và tôi nhận ra hôm nay mình dậy trước cả báo thức đã cài đêm qua hay sao?

Thật, lúc vừa bước xuống dưới nhà xem, tôi nhìn trên màn hình điện thoại mình vẫn còn hiện rõ dòng thông báo hiện tại chỉ mới là 5 giờ sáng, cơn mưa bên ngoài bắt đầu tạnh.

Bạn đang đọc Thu Ngỏ sáng tác bởi nhatthangsayniu

Truyện Thu Ngỏ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhatthangsayniu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.