Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu hoạch bất ngờ 1

Phiên bản Dịch · 1047 chữ

Nữ nhân áo trắng cười ha ha, chậm rãi đưa tay về phía trước, muốn chộp lấy kim ấn: "Ta lỡ tay làm rơi mất một thứ, đang tìm kiếm khắp nơi, không ngờ sư huynh lại tìm được giúp ta, thật sự là vô cùng cảm kích. Về sau ta nhất định sẽ cẩn thận hơn, không để lạc mất đồ đạc nữa."

Chưởng môn chân nhân nghe vậy liền thở dài, vừa cất kim ấn vào trong túi áo, vừa nói: "Thứ muội làm rơi, chẳng lẽ là tiết tháo của muội sao?"

"..."

"Thôi được rồi, ta còn có việc bận, không nói nhảm nữa, ta chỉ nói ngắn gọn vài câu thôi."

"Sư huynh cứ nói..."

"Căn cứ thống kê sơ bộ, bởi vì thiết kế Đào Nguyên thôn của ngươi có thiếu sót, tổn thất trước mắt của Linh Kiếm phái ta là: Tứ đại động phủ Băng Phong cốc, Xích Tích sơn, Thanh Vân phong, U Minh đạo bị hư hại nghiêm trọng, linh bảo tam phẩm Huyền Sương kiếm toàn bộ bị hủy, kiếm linh Ngân Sương trọng thương, linh bảo ngũ phẩm Lý Vân hài bị thương nghiêm trọng, khí linh Lữ Vân Nhi tự phong... Cùng với các sự cố lớn nhỏ khác, tổng cộng tổn thất quy ra thành hai mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm --- đây là ưu đãi giảm một nửa giá dành cho nội bộ cho nên đừng nói giá với ta --- dựa theo cung phụng trước mắt của muội, ước chừng là hai mươi năm. Cho nên, hai mươi năm kế tiếp, muội không có cung phụng gì nữa."

"... Sư huynh, lời này của huynh kinh khủng quá."

"Thật sao? Vậy muội hãy ngoan ngoãn tu tâm đi, ta không nói đùa."

"Sư huynh, huynh đây là ép người lương thiện làm kỹ nữ!"

"Sư muội, muội hãy tự hỏi bản thân, đức hạnh hiện tại của muội thật sự là do ta ép ra sao?"

"... Tóm lại, nếu huynh không phát tiền lương cho ta, cẩn thận ta xuống núi cướp bóc."

"A, nếu sư muội thật sự có lòng mở rộng tài nguyên cho bổn môn, sư huynh rất vui mừng. Nếu cần, ta sẽ cho muội một tờ giấy thông hành du lịch."

"Trời đất, tiết tháo của sư huynh cũng không còn nữa sao!?"

Linh Kiếm phái trăm năm chưa mở đại hội Thăng Tiên, nay vừa khai mạc, lại là một phen đại thu hoạch.

Từ Đào Nguyên thôn rời đi, những người đi đến đoạn đường cuối cùng tổng cộng có mười bảy người, nhờ phúc của Vương Lục, mười bảy người đã có mười lăm người qua ải, ngoại trừ hai kẻ xui xẻo bỏ cuộc từ sớm, ngay cả đám người Hải Vân Phàm, Chu Tần, Vương Trung, sau khi thiên địa vỡ tan cũng từ một hố băng khó khăn bò ra, một đường đi đến điểm cuối.

Dưới một kiếm, tứ đại động phủ bị xuyên thủng, toàn bộ Thăng Tiên chi lộ coi như bị chém đứt, tất cả mọi người đều vô điều kiện qua ải...

Ngạc nhiên này quả thực khiến người ta mừng đến choáng váng, nhưng mặt khác, nội bộ Linh Kiếm phái lại đang tranh cãi ầm ĩ. Nếu nói sự việc Đào Nguyên thôn trước đó chỉ là chuyện nhỏ, thì sự tình đại thu hoạch này lại là một tổn thương cực lớn, ngay cả Phong chủ Phiêu Miểu phong cũng không cách nào quyết định, kết quả cuối cùng mọi người phải đến Linh Kiếm sơn Tinh Thần phong của Chưởng môn.

Trên đỉnh Tinh Thần phong, trong căn phòng nhỏ nơi Chưởng môn nghị sự, chín vị Trưởng lão Thiên Kiếm đường (đương nhiệm) tề tụ một chỗ.

Đại Trưởng lão, cũng chính là Chưởng môn đương nhiệm Phong Ngâm ngồi ở vị trí đầu, lúc này lại nhắm mắt dưỡng thần, không nói một lời. Nhị Trưởng lão Lưu Hiển phẫn uất khó bình, liên tục vỗ tay vịn, tức giận quát.

"Ta đã nói không thể để cho nữ nhân kia làm càn! Đầu óc ả ta chắc chắn có vấn đề! Các ngươi cứ dung túng, cứ tin tưởng cái gọi là sáng tạo nhân tính hóa của ả! Kết quả xảy ra chuyện lớn như vậy! Các ngươi nói xem, bây giờ phải làm sao đây!?"

Các vị Trưởng lão khác đều có biểu cảm khác nhau, nhưng không ai muốn nhúng tay vào chuyện này.

Chỉ có một thiếu nữ hoạt bát ngồi ở vị trí cuối cùng cười nói: "Nhị sư huynh bớt giận, huynh dù sao cũng là sư phụ của các đệ tử nội môn, phải chú ý đến phong thái của bản thân, hơn nữa lúc này trách cứ Ngũ sư tỷ cũng vô dụng."

Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đang cười kia, Lưu Hiển cũng không tiện phát tác, chỉ có thể lắc đầu than thở: "Tiểu sư muội nói dễ nghe thật đấy, chẳng lẽ hiện tại không đến phiên muội đau đầu sao..."

Thiếu nữ tiếp tục cười trộm: "Hì hì, ai bảo huynh là Phong chủ Phiêu Miểu phong, muội chỉ là Phong chủ Tiêu Dao phong, hay là huynh cứ nhận hết bọn họ đi, Linh Kiếm phái chúng ta đang thiếu người, thêm mười lăm người này cũng náo nhiệt hơn."

Lưu Hiển nhíu mày, trừng mắt: "Tiểu sư muội đừng nói đùa! Phiêu Miểu phong ta trải qua trăm năm, đệ tử nội môn cũng chỉ có ba mươi tư người, nay lại thêm mười lăm người mới, chẳng phải là loạn sao! Kế hoạch ban đầu là chỉ cần mười người đi đến cuối cùng là tốt rồi, chúng ta sẽ phá lệ chọn lựa ra ba đến năm người... Kết quả lại bị nữ nhân kia phá hỏng, hiện tại không biết phải làm sao nữa!"

Lục Trưởng lão Lục Ly vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, lúc này mới chậm rãi mở miệng: "Chưa nói đến chuyện khác, tài nguyên môn phái cũng không đủ để nuôi thêm mười lăm đệ tử nội môn, Linh Kiếm phái chúng ta tuy giàu có, nhưng cũng không thể lãng phí như vậy."

Bạn đang đọc Tòng Tiền Hữu Tọa Linh Kiếm Sơn [Bản Dịch] của Quốc Vương Bệ Hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.