Càng rắn càng thẳng càng cứng 2
"A, quả nhiên là sinh ra đã biết sao? Không hổ là Thiên mệnh chi tử Không Linh Căn, quả nhiên ta không nhìn lầm."
Nữ nhân áo trắng càng xem càng mừng rỡ, vốn dĩ Không Linh Căn của Vương Lục đúng là một vấn đề nan giải, nhưng nếu đứa nhỏ này có thiên tư thông minh như thế, vậy thì dễ làm hơn nhiều rồi.
"Được rồi, làm đến đây là đủ rồi."
Nói xong, nữ nhân áo trắng liền đè một bàn tay lên giấy, cắt ngang hứng thú đang ngao du đề hải của Vương Lục.
Vương Lục ngẩng đầu, lông mày cau lại, giống như bị người ta cắt ngang niềm vui thú, trong lòng có chút bất mãn.
"Ta đã hiểu rõ tình huống của ngươi, không cần lãng phí thời gian nữa, tư chất của ngươi không tệ, có thể thật sự kế thừa y bát của ta."
Vương Lục thầm nghĩ, ta thật sự không muốn kế thừa y bát của tiểu Kim Đan nhà ngươi... Nhưng ai bảo Không Linh Căn của mình vướng bận chứ, Kim Đan thì Kim Đan, ta có thể chấp nhận được.
Nếu đã nói tới tu hành, sắc mặt của nữ nhân áo trắng liền trở nên đặc biệt nghiêm túc, nàng khoanh chân ngồi trước Vương Lục, trầm giọng hỏi: "Vương Lục, theo ý của ngươi, tu tiên, là cầu cái gì?"
Trong lòng Vương Lục lập tức nảy ra mấy đáp án, lại không biết nên chọn cái nào mới tốt.
Cân nhắc đến tính đặc thù của vị Ngũ Trưởng lão này, Vương Lục thăm dò hỏi: "Vì xưng bá với làm màu?"
Kết quả sư phụ vỗ bàn đứng dậy: "Tri âm à!"
Sửng sốt một lát, mới sửa lời: "A không đúng, đừng có nói bậy, sao có thể là vì loại mục đích hạ lưu này chứ?! Ngươi hãy suy nghĩ kỹ một chút!"
Thế là Vương Lục lại đoán: "Vì phi thăng Tiên giới?"
"Ài, lời này phải nói lại rồi, sau thời đại mạt pháp vẫn chưa có một tiền lệ nào phi thăng thành công. Nhiều người tài hoa tuyệt thế như vậy đều không thành công, ngươi để cho đám tam tứ phẩm linh căn kia phải lăn lộn như thế nào đây? Không phải là định sẵn sẽ làm chuyện vô ích sao? Vậy bọn họ còn tu hành cái gì nữa?"
"Vậy... vừaì trường sinh?"
"Hiện giờ, già không chịu chết đứng đầu tu tiên giới là Nam Cực Tiên Ông của Côn Luân tiên sơn, thọ ba ngàn năm trăm lẻ chín tuổi, ngoại hiệu là Quy Tuy Thọ, tác dụng chủ yếu là để trưng bày và bị người ta nghiên cứu, ngươi thật sự cảm thấy như vậy rất thoải mái sao?"
"... Sư phụ, người cứ nói thẳng đáp án đi."
Nhưng nữ nhân áo trắng lại nhún vai: "Kỳ thực ta cũng chẳng có đáp án chính xác nào cả, người tu tiên nhiều vô số kể, con đường tu tiên cũng là nhiều không đếm xuể, ngay cả đại đạo cũng có tới ba ngàn con đường. Người khác nhau bước lên con đường khác nhau, đương nhiên sẽ có mục đích khác nhau, làm sao có thể nói một lời mà bao quát hết được?"
"Vậy chẳng phải vừa rồi người đang lừa gạt kiếm số chữ sao?"
"Không, ta muốn nói, bất luận mục đích tu tiên của ngươi là gì, muốn thực hiện nó, đều phải có một điều kiện cơ bản."
"Là lớn lên đẹp trai sao?"
"..." Nữ nhân áo trắng cười lạnh khà khà.
"Sư phụ, người cứ nói đi, ta không quấy rầy nữa."
"Hừ, muốn đi được lâu dài trên con đường tu tiên, đi đến điểm cuối lý tưởng của mình, điểm mấu chốt nhất chính là, ngươi phải đủ cứng cỏi!"
"Oa, sư phụ người thật xấu, ngay trước mặt bé trai mười hai tuổi lại nói loại đề tài thiếu nhi không nên nghe này."
"... Ta nói cứng cỏi, nghĩa là mạng của ngươi phải đủ cứng, tu vi đủ cứng, có thể chống đỡ được tầng tầng kiếp nạn! Chỉ riêng trong quá trình tu hành, mấy cảnh giới tất phải trải qua thiên kiếp, cũng đủ khiến non nửa tu sĩ hồn phi phách tán. Ngoài ra còn có nhân kiếp ở khắp mọi nơi, càng khó lòng phòng bị. Đừng nhìn hiện tại có Vạn Tiên Minh, được xưng là nhất thống Cửu Châu tu tiên giới. Mấy năm nay tỷ lệ phạm tội của tu tiên giới vẫn luôn ở mức cao! Đừng nói đến đám tà giáo ma đạo kia, cho dù là tu sĩ của chính đạo môn phái cũng có không ít hạng người xấu xa dơ bẩn, sau lưng đâm dao hạ độc thủ là chuyện thường như cơm bữa!"
Vương Lục nhìn sắc mặt đầy căm phẫn của sư phụ, gật đầu lia lịa: "Ừm ừm, ta nhìn ra được."
"Tóm lại, tu tiên đệ nhất yếu vụ chính là đủ cứng cỏi. Rất nhiều người tôn sùng năng lực công kích cường đại, hoặc là tốc độ mau lẹ tuyệt luân... Tất cả đều là tà đạo, nếu ngay cả mạng cũng không giữ được, thì dù có hoa mỹ bao nhiêu cũng chỉ là phù du mà thôi."
"Sư phụ nói rất có lý."
Vương Lục quả thực rất tán thành cách nói của sư phụ, nhất là khi nghĩ đến tính tình cùng hành vi của người này, không luyện tốt bản lĩnh giữ mạng đúng là không được.
"Tốt, không hổ là đồ đệ ta nhìn trúng, nhanh như vậy đã lĩnh ngộ được chân lý đệ nhất tu tiên giới. Hôm nay ngươi hãy đi nghỉ ngơi trước đi, bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ chính thức dạy ngươi tu tiên."
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Đăng bởi | Athox |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 136 |