Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Hoang Tông bị diệt

Tiểu thuyết gốc · 2883 chữ

Mạc Thiên Hành cùng vô số cường giả của Hắc Hoàng Tông lúc này đều đã triệt để từ trong hưng phấn cảm giác đi ra, thay vào đó là nghiêm nghị thần sắc.

Nhìn xem mang lấy vô tận tham lam ánh mắt các cường giả đứng đầu tạm thời rời đi hội trường, Mạc Thiên Hành khuôn mặt đã âm trầm ra nước.

Hắn đương nhiên biết rõ, với hai loại này chí bảo mang đến công dụng kinh khủng, Hắc Hoàng Tông sức mạnh đã khó mà làm cho những người khác đè xuống tham niệm cướp đoạt.

Ngày mai, một khi Vân Lam Tông đoàn người rời đi Hắc Hoàng Thành, bọn hắn phải đối mặt đó chính là điên cuồng các lão quái vật xuất thủ cướp đoạt.

"Tông chủ, chúng ta nên làm như thế nào?" Một bên, Tề Sơn khuôn mặt cũng ngưng trọng vô cùng mà hỏi.

Hắn cũng đã nhìn ra thế cuộc hiện nay mà Hắc Hoàng Tông phải đối mặt.

Nắm trong tay Ngọc Linh Quả cùng Dung Hồn Thảo hai cái chí bảo, Hắc Hoàng Tông chẳng khác nào nắm trong tay một khối khoai lang nóng bỏng tay.

Nói muốn chủ động từ bỏ hai cái này chí bảo là chuyện không thề nào, nhưng cho dù thịt đau từ bỏ đi nữa, về sau thiên hạ đều sẽ cười trên đầu của bọn hắn.

Nhưng nếu không từ bỏ, ngày mai bọn hắn phải đối mặt chính là tứ bề thọ địch tình cảnh, vô cùng nguy hiểm.

Tuy tông chủ Mạc Thiên Hành là một vị lâu năm Đấu Tông trung kỳ, nhưng hắn phải đối mặt đó là không dưới một bàn tay số lượng lão quái cùng cấp bậc, tới khi đó chỉ việc bảo vệ tính mạng của mình cũng là chuyện vô cùng khó khăn.

"Hắc Hoàng Thành là căn cơ của chúng ta, làm sao có thể từ bỏ mà né tránh cơ chứ?"

"Huống hồ, nhìn như đông đảo thế lực đều liên hợp nhằm vào chúng ta, nhưng thực chất bọn hắn lại phải luôn luôn đề phòng lẫn nhau, khó mà đạt được liên minh sức mạnh"

Mạc Thiên Hành nói đến đây, trên thân khí tức hơi bạo động, lão ánh mắt lắp lóe nhìn về phương xa.

"Còn có, chúng ta Hắc Hoàng Tông nội tình cũng không phải đơn giản như vậy có thể bị dẹp đi a" lúc này trên tay hắn đã từ nạp giới nắm lấy một bình đan dược.

Đó chính là hôm này Tiêu Môn cùng Vân Lam Tông dùng để đấu giá đấu kỹ cùng ma thú thây khô mang đến.

Bên trong hiện tại có trên mười viên Hoàng Cực đan cùng một số Đấu Linh đan, đây không thể nghi ngờ là một món tài bảo khổng lồ, lúc bình thường tất nhiên không thể tùy ý vận dụng.

Nhưng hiện tại lại khác.

Chỉ thấy Mạc Thiên Hành đem bình này đan dược đưa cho Tề Sơn trong tay, trầm giọng nói "Phân phát cho tất cả các trưởng lão, căn dặn nhất định phải trong đêm nay đem thực lực cho tăng lên một bậc"

"Ta muốn tất cả bọn người kia phải trả một cái giá thảm trọng, khi dám đánh lấy chúng ta Hắc Hoàng Tông đồ vật chủ ý"

Nghe vậy, người ở đây đều quần tình rung rung, sau đó nghiêm mặt đồng thanh hô lớn "Vâng, tông chủ"

"Báu vật chỉ có hai, mà hổ lang thì vô số, kết quả ai có thể nói trước được đâu!" Mạc Thiên Hành âm thanh hùng hồn vang vọng hội trường, làm cho trên dưới Hắc Hoàng Tông sĩ khí tăng lên không ít.

...

Ngày hôm sau, từ Hắc Hoàng Thành bên trong, năm đạo lưu quang không che giấu chút nào khí tức mà hướng về chân trời rời đi.

Động tĩnh to lớn như vậy, đương nhiên gây nên tất cả cường giả trong thành đều có thể cảm ứng được.

Hiện tại bên trong Hắc Hoàng Thành này, người còn tại nơi đây đều là cường giả cùng thế lực lớn xuất thân, tiểu nhân vật cùng bình thường cư dân đều đã đánh hơi thấy nguy hiểm mà rút đi từ sớm.

Cũng tại lúc này, vô số đạo khi tức cường hãn cũng thay nhau nổi lên liên tục, bầu không khí áp bách vô cùng.

Bọn hắn ánh mắt lắp lóe tham lam lửa nóng đã không che giấu chút nào mà nhìn về cùng một phương hướng.

Nơi đó chính là trung tâm tòa thành này, Hắc Hoàng Tông chân chính sơn môn.

"Vân Lam Tông một kế này quả thật tuyệt diệu vô cùng, không chỉ nhẹ nhàng lấy đi Bồ Đề Hóa Thể Tiên an toàn rời đi"

"Tiện tay còn có thể làm cho Hắc Giác Vực lâm vào hỗn loạn kéo dài" Dược Trần mờ ảo thân ảnh xuất hiện, nhìn xem toàn bộ tòa thành lúc này kiềm chế bầu không khí, than nhẹ nói.

"Sau trận này đại chiến, thực lực tổng thể của Hắc Giác Vực phải rớt xuống một đoạn lớn không thể, mưu đồ của bọn hắn là muốn nhúng chàm nơi đây" Tiêu Lệ cũng cắn răng nói, ánh mắt lóe lên giận dữ.

Hắn quản lý Tiêu Môn đã một thời gian dài, một chút thì đã nhìn ra lợi và hại trong đó, nhưng cũng vô pháp ngăn cản.

"Điều này thì một số lão quái đương nhiên đã nhìn ra từ sớm, nhưng như thế thì lại làm sao đâu?"

"Vân Lam Tông đây là bày ra dương mưu, mặc dù biết được nguy hiểm trong đó, nhưng ai lại có thể cự tuyệt dụ hoặc to lớn của hai món đồ kia cơ chứ!" Tô Thiên ở một bên, nghe vậy lắc đầu cười khổ.

Chính hắn tự nhận mình tâm trí cao hơn người, nhưng đối với Ngọc Linh Quả cái kia tựa như ngọc thạch một dạng năng lượng tỏa ra, chỉ cảm nhận một chút thì hắn đều khó mà đè lại trong lòng tham niệm.

Cái này linh quả tăng lên nhất tinh Đấu Tông tu vi, lại tăng lên thiên phú tu luyện, đây không khác mở ra con đường bước đến Đấu Tôn cánh cửa cho mấy lão quái vật vốn đã không có hi vọng kia.

Trận này gió tanh mưa máu, chú định đã không thể tránh được!

Nhìn xem Tiêu Viêm lắp lóe không yên thần sắc, Dược Trần nhắc nhở "Chúng ta trước hết không nên ra tay, cứ để một chút không biết sống chết người đi trước thăm dò một chút Hắc Hoàng Tông nội tình"

"Dù sao thì đối thủ của chúng ta là Ma Viêm Cốc, Ưng Sơn lão nhân dạng này lão quái"

"Con biết thưa sư phụ, Hắc Hoàng Tông thực lực cũng không phải ăn chay, hiện tại ai lên trước thì ai phải chết" Tiêu Viêm nghiêm mặt mà nói, sau đó lại nhẹ lẩm bẩm.

"Hi vọng mọi chuyện được thuận lợi, chỉ cần thu lấy Dung Hồn Thảo thì đã đủ"

...

Một ngày này, Hắc Hoàng Thành phía trên bầu trời liên tục vang lên âm thanh chấn động, vô số cường hãn đấu kỹ va chạm tạo thành mênh mông đấu khí vòng xoáy, uy thế kinh khủng kia quét ngang một khu vực rộng lớn của Hắc Giác Vực.

Thanh âm chém giết liên tục vang vọng chân trời, tiếng hét thảm cùng tiếng rống giận chưa bao giờ dừng qua trong thời gian này.

Đấu Tông lão quái khí thế kinh khủng cũng nở rộ liên tục mà mãnh liệt va chạm vào nhau, làm cho không gian một vùng rộng lớn cũng bị đánh thành vô số đạo gợn sóng, chậm rãi lan tràn đến phương xa.

Hôm nay, có dị hỏa mang theo kinh khủng nhiệt độ dâng lên thiêu đốt cả một vung trời, cũng có hắc khí lãnh lẽo cuồng cuộn xuất hiện, mang theo vô tận hàn ý khuếch tán giữa không trung.

Oán khí cùng sát khí tại nơi đó tựa như đã ngưng tụ thành thực chất, vô số tiếng hét thảm cùng không cam lòng âm thanh liên tục vang vọng, đại biểu cho vô số cường giả triệt để vĩnh viễn ngã xuống tại đây.

Mặc dù động tĩnh tại đây gây cho rất nhiều cường giả còn lại của Hắc Giác Vực chú ý, nhưng không một ai dám tiến đến xem xét tình hình.

Bởi vì nơi đó hiện tại đã trở thành một cối xay thịt, không có Đấu Hoàng tu vi, đi vào thì chết.

Nếu mạo muội bước vào, bị hiểu lầm là có ý định với hai món chí bảo kia, như vậy lại phải chết thật oan ức đâu.

....

Một ngày một đêm qua đi, khí thế kinh khủng tại nơi đó cuối cùng cũng lắng lại, đại biểu cho trận này đại chiến cũng đã đi đến hồi kết của nó.

Mà tin tức kết quả trận chiến cũng ngay lặp tức khuếch tán ra toàn bộ Hắc Giác Vực, gây nên vô số chấn động.

Hắc Hoàng Tông cuối cùng cũng không thể bảo vệ được chí bảo của mình, không những thế, bọn hắn cũng bồi đi vào vô số cường giả tính mạng.

Tông chủ Hắc Hoàng Tông là Mạc Thiên Hành, Đấu Tông lão quái uy tín lâu năm của Hắc Giác Vực tại trận chiến này bên trong, bị năm vị cùng cấp độ lão quái khác vây công đánh cho liên tục bại lui, chí bảo trong tay cũng bị mạnh mẽ cướp đi.

Không chỉ như thế, nếu không phải nhờ có còn sót lại một vài vị trưởng lão của Hắc Hoàng Tông liều mạng mở ra một con đường máu, hắn rất có thể đã tại đó trực tiếp ngã xuống đâu.

Nhưng trước khi rời đi, đôi mắt của hắn đã chứa đầy oán độc cùng căm hận nhìn về tất cả mọi người tham dự trận này đại chiến này.

Nhất là tại Tiêu Môn môn chủ Tiêu Viêm trên thân, người mà đã đem con của hắn Mạc Nhai cho thiêu đốt thành tro bụi ngay trước mắt của hắn.

Gần như thực chất thù hận cùng sát ý, để cho đã chém giết đến đỏ cả mắt các thế lực cũng vì đó động dung, không dám nhìn thẳng vào.

Không cần nghĩ, về sau hắn sẽ còn quay lại, đem tất cả thù hận cùng hận ý dồn lên người của Tiêu Viêm, cái này cừu nhân giết con của hắn.

Mà đến đây, uy tín lâu năm, một mực hùng cứ một phương Hắc Giác Vực đại lão, Hắc Hoàng Tông cứ như vậy chính thức tuyên cáo hủy diệt, số lớn tài bảo cũng bị vô số người cho cướp đi.

...

Mà kết quả cuối cùng, Ngọc Linh Quả cái này bị vô số lão quái thèm nhỏ dãi lại bị Ưng Sơn lão nhân liều mạng cho cướp đi, đại giá chính là mất đi nữa cái mạng của mình.

Hắn tại số lớn cường giả điên cuồng truy sát bên trong, thành công biến mất tại vô tận sơn mạch.

Còn về Dung Hồn Thảo cái này đối với Luyện Dược Sư là chí bảo tồn tại, lại bị Tiêu Môn cùng Già Nam học viện mạnh mẽ cho cướp đi.

Tiêu Viêm cũng là tại Dược Trần cùng Tô Thiên trợ giúp mới có thể chật vật thoát đi chiến trường, một đường quay về Phong thành.

Tuy có Già Nam học viện tận tình hỗ trợ, nhưng Tiêu Môn cường giả cũng tử thương vô số.

Tiêu Lệ lần này mang đến cường giả đều có một nữa vĩnh viễn mất đi tại đây, còn lại đều là người người mang thương.

....

Trận chiến này có thể nói là kinh động nhất từ xưa đến nay của Hắc Giác Vực, mà số cường giả ngã xuống tại đó cũng là một con số kinh người, làm cho lòng người lạnh rung.

Tuy trận chiến tại Hắc Hoàng Thành đã kết thúc, nhưng bầu không khí của Hắc Giác Vực chẳng những không dịu đi, mà nó còn có xu hướng càng thêm trầm trọng.

Bởi vì, tin tức Tiêu Viêm, môn chủ của thế lực lớn vừa mới quật khởi Tiêu Môn, trong tay hắn nắm lấy một bí dược có thể trực tiếp tăng mạnh linh hồn lực, đã truyền ra.

Thậm chí, hiện tại lại có tin đồn nói rằng Tiêu Viêm tại đấu giá hội phía trên đạt được cỗ kia ma thú thây khô, bên trong vậy mà thật tồn tại một viên sắp đột phá bát giai siêu cấp ma hạch.

Nhất thời vô số ánh mắt tham lam chuyển dời đến Phong thành, tòa này hiện nay đã có danh tiếng tại Hắc Giác Vực.

Nhưng, Tiêu Môn cùng Hắc Hoàng Tông lại không giống nhau.

Trận chiến tại Hắc Hoàng Thành đã cho thấy rõ, Tiêu Viêm người này tuy chỉ vừa bước vào Đấu Hoàng, nhưng lại có thể ngắn ngủi bộc phát ra Đấu Tông cấp bậc sức mạnh.

Mà bên cạnh hắn vậy mà luôn có một vị thần bí Đấu Tông đi theo bảo vệ, lại thêm có Tô Thiên cùng Già Nam học viện vô số cường giả ủng hộ.

Có thể nói, thực lực tổng hợp cửa Tiêu Môn lúc này đã vượt xa Hắc Hoàng Tông rất nhiều, thậm chí ẩn ẩn có xu thế trở thành thế lực đứng đầu Hắc Giác Vực.

Cái này dẫn đến dù cho có vô số người thèm khát hai món chí bảo do Tiêu Viêm nắm giữ, nhưng một mực chưa ai dám là ra hành động thiếu suy nghĩ gì.

...

Nhưng tình hình này lại không kéo dài bao lâu.

Ma Viêm Cốc lần này tại Hắc Hoàng Thành thiệt hại không nhỏ, dẫn đến một mực bế quan Địa Ma lão quỷ điều bị kinh động đi ra.

Mà theo hắn xuất quan, Ma Viêm Cốc lại nhanh chóng làm ra động tĩnh lớn, khi công bố sẽ thành lập một liên minh, mưu đồ trả thù cũng như cướp lấy chí bảo trong tay Tiêu Môn.

Mà càng làm cho vô số người khiếp sợ là, Ma Viêm Cốc bên trong cũng có một vị lão quái Đấu Tông làm khách, và người này cũng đã đồng ý trợ giúp tham dự vây công Phong Thành.

Ngay lập tức, cỗ liên minh này hấp dẫn vô số cường giả tiến đến tham dự, đằng đằng sát khí hướng về Tiêu Môn tạo ra một áp lực vô hình.

Bên trong những thế lực này, có người thèm khát trong tay Tiêu Viêm bảo vật, cũng có người có thù cùng Tiêu Môn, cũng có người không muốn Tiêu Môn phát triển thêm nữa.

Tới đây, Hắc Giác Vực triệt để gió nổi mây phun, báo hiệu một trận càng lớn huyết vũ sắp phát sinh!!!!

....

Phong Thành, Tiêu Môn đại điện bên trong.

Tiêu Viêm trên người mang lấy băng vãi ngồi trên chủ vị, chăm chú nhìn lấy trong tay tình báo vừa nhận được.

Hắn lúc này âm trầm vô cùng, không nghĩ mình lại rơi vào tình cảnh của Mạc Thiên Hành lúc trước.

Chỉ có may mắn là hắn còn có sư phụ cùng Già Nam học viện duy trì, nếu không hiện tại Phong thành đã theo gót Hắc Hoàng Thành đi.

"Không ngờ Địa Ma lão quỷ tên kia cũng xuất quan, thật sự khó giải quyết!" Tô Thiên hiện tại cũng đã túc trực tại Phong thành, ý đồ làm cho những kẻ tham lam kia kiêng kỵ.

Hân đối với chuyện này cũng đã có chỗ đón trước, cho nên vừa quay về tới Phong thành đã gấp rút điều động số lớn Đấu Hoàng từ nội viện tiến đến chi viện.

Mà cũng nhờ vậy mới làm cho Tiêu Môn trên dưới an tâm, nếu không đối mặt với Hắc Giác Vực vô số uy hiếp, Tiêu Môn sớm đã tự mình sụp đổ.

Dù sao thì vừa thành lập không bao lâu, lòng trung thành còn lâu mới có thể để bọn hắn chịu chết vì Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm nhẹ thở ra một hơi, ngón tay hơi vuốt một chút xưa củ nạp giới, bên trong đó chính là lão sư của hắn đang tịnh dưỡng.

Trong trận chiến kia, vì tạo cơ hội cho hắn cướp đi Dung Hồn Thảo, Dược Trần tự mình đối mặt với ba tên Đấu Tông lão quái khác vây công, dẫn đến hiện tại hắn vô cùng suy yếu.

"Địa Ma lão quỷ?"

Nghe Tô Thiên nhắc đến Địa Ma lão quỷ danh hào, Tiêu Viêm nhíu mài mà hỏi.

...

Ps: Nếu các bạn thích truyện của tác, và có ý định muốn ủng hộ tác thêm một chút động lực, thì tại đây nha!

VietinBank: 109874497616

CAO THANG AN

Bạn đang đọc Tiêu Dao Bắt Đầu Từ Đấu La sáng tác bởi AkatsukiAoki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkatsukiAoki
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 28
Lượt đọc 806

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.