Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Số Liệu Hóa

Tiểu thuyết gốc · 1176 chữ

Chương 9: Số Liệu Hóa.

Trương Lực chợt nghe được âm thanh băng lãnh không có cảm xúc, nó thật giống như điện tử hợp thành một dạng âm thanh.

*Tinh! [Nhiệm vụ ẩn "Tân thủ bắt đầu" đã hoàn thành, người chơi mau chóng tìm nơi an toàn để thực hiện số liệu hóa. Đếm ngược một giờ bắt đầu…]

Đoạn thông báo được truyền trực tiếp vào trong đầu để Trương Lực ngây ngẩn tại đó.

Ước chừng nửa phút đồng hồ sau cậu mới tỉnh hồn lại, cũng may đám zombies đều bị xử lý xong, hôm nay có quá nhiều điều phi thường xảy đến, nếu không chuẩn bị tâm lý sẵn sàng tiếp nhận mọi thứ thì sẽ gây ra các sai lầm. Trương Lực tự dặn bản thân không được xảy ra việc tương tự như thế nữa, nếu không phải đang có đội ngũ bảo an ở đây có lẽ mấy giây ngắn ngủi thất thần vừa rồi đã đủ đám zombies giết cậu vô số lần.

Tân Ca không biết lúc nào đã đến bên người cậu vỗ vỗ vai mấy cái, nhìn anh ta như đang biểu thị "chú em đã hiểu".

Cũng không để Trương Lực trả lời thì Tân Ca đã dẫn cả đội trở lại căn phòng lúc đầu.

"Đại Hùng, cậu trở lại mặt đất gọi hết đám người kia xuống đây."

"Vâng! Tân Ca."

Đáp một tiếng xong người thanh niên mập mạp Đại Hùng đã chạy đi trở lại thông đạo để lên mặt đất. Cậu ta vừa lên tới nơi chỉ chỉ nhóm người sống sót đang tụ tập.

"Các người mau xuống đây đi."

"Không đâu! Bên dưới tràn ngập zombies, xuống đó khác nào tự sát."

“Có muốn chết cũng đừng mang theo người khác đệm lưng.”

Tiếng phản đối liên tục vang lên từ nhóm người khiến Đại Hùng nóng nảy quát lên.

"Đám khốn này, nếu không nghe lời thì sao không cút đi mà ở lại làm gì. Zombies bên dưới đều đã được xử lí hết rồi, mau xuống dưới đừng để Tân Ca đợi lâu."

"Nhìn cậu ta cũng không giống nói dối đâu, chắc chắn là bọn họ đã xử lí được đám zombies bên dưới rồi nếu không ở cửa vào đã có mấy con đuổi theo sau."

"Cũng có lý, vậy thì chúng ta cũng xuống thôi, chẳng việc gì phải sợ cả."

Nói xong hai người thanh niên ấy đi theo Đại Hùng xuống cầu thang vào thông đạo.

Có chim đầu đàn làm ví dụ nên mấy người khác cũng bắt đầu nối đuôi nhau đi xuống. Thế nhưng họ chẳng hề hay biết răng hai người làm gương kia chính là do Tân Ca đã gài vào, nhưng có biết thì cũng muộn rồi.

Sau mấy phút thì nhóm người bên trên mặt đất cũng đã xuống hết khiến cho căn phòng mấy chục mét vuông trở nên thật trật trội, lại thêm mùi tử thi cháy khét cùng nội tạng thối rữa từ đám zombies truyền tới làm cho những người từ nhỏ đã sống trong xã hội hòa bình không nhịn được mà nôn ngay tại chỗ, có người tâm lý kém một chút trực tiếp ngất xỉu.

"Mọi người đã đông đủ rồi thì bắt đầu làm việc đi."

"Mỗi người một cây đao, vào trong kia giết mười con zombies."

Vừa nói Tân Ca vừa chỉ tay về phía bên kia cánh cửa sắt đang nằm la liệt dưới đất vô số zombies cụt chân cụt tay chỉ còn lại cái đầu và phần thân.

Trương Lực vốn đứng cuối hàng nên cũng không rõ ràng phía trước tình hình cụ thể như thế nào, cậu không tự chủ được quay đầu lại nhìn.

Không nhìn thấy thì thôi, nhìn thấy rồi cậu mới thấy hối hận thì đã muộn.

Bên trong cảnh tượng như một lò sát sinh địa ngục, máu tươi nhuộm đỏ cả sàn nhà. Nội tạng cùng tứ chi nhân loại nằm la liệt khắp mọi nơi, thật nhiều zombies bị chém đứt tứ chi giãy giụa lổm ngổm dưới đất như đám sâu bọ.

Trương Lực kém chút nữa nôn nhưng kìm lại được, cậu quay đầu về hướng khác như cố để quên đi cái mình vừa nhìn thấy.

Những người khác thì không có tố chất tâm lý giống như của cậu, mấy cô gái là nhóm đầu tiên hét toáng lên bỏ chạy, thế nhưng lối đi lúc này lối đi đã bị hơn mười họng súng đen ngòm chặn lại.

"Mau cút trở lại làm theo lời Tân Ca nói đi!"

"Đám vô dụng, không muốn ăn kẹo đồng thì đứng im đấy!"

"Không! Hãy thả tôi đi, tôi không muốn ở lại đây."

"Van xin các người thả tôi đi."

Nhưng đáp lại bọn họ là một hồi đánh đập và chẳng có gì là thương hoa tiếc ngọc. Thậm trí có mấy tên thanh niên định đối cứng liền bị đánh gãy chân nằm bẹp dưới đất không rõ sống chết.

"Tân Ca…"

Định khuyên can mấy câu thì Trương Lực đã bị Tân Ca chặn lại.

"Tận thế sinh tồn, luân lý đạo đức đều không còn tồn tại! Kẻ nào nắm đấm lớn thì kẻ đó có quyền."

Trương Lực nhìn thật sâu Tân Ca, cậu thấy người đứng trước mình bây giờ đã như là biến thành một con người hoàn toàn khác, một kẻ máu lạnh, hoặc nói kẻ đang đứng trước mặt đây mới là bản chất thực sự của anh ta.

Trương Lực không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn xem những người bị vũ lực áp bức kia bắt đầu cầm lấy con dao nhuốm đầy máu chầm chậm bước qua cánh cửa sắt. Nó đồng thời cũng sẽ là cánh cửa sẽ thay đổi cuộc đời họ mãi mãi…

Cuộc chém giết zombies bên trong tốn hơn ba tiếng đồng hồ mới kết thúc.

Lúc này Tân Ca đã tập trung tất cả mọi người trong khu Hướng Dương tại sảnh chính khách sạn trung tâm.

Trương Lực ngồi nghỉ ngơi nhìn những người ở đây đang trong quá trình hệ thống số liệu hóa. Cũng giống như cậu mấy giờ trước, tất cả mọi người đều được bao bọc trong một cái lồng sáng màu xanh lam. Ở bên trong sẽ ngắn ngủi lâm vào trạng thái hôn mê khoảng mười năm phút, sau khi kết thúc sẽ được hệ thống tặng cho một cái hộp giấy đỏ được gọi là "Hộp quà tân thủ".

Dựa vào nhân phẩm mà sẽ mở được những thứ khác nhau, nhưng điểm chung mà Trương Lực nhận thấy là tất cả mọi người đều mở ra một tấm thẻ.

Cậu có lẽ nhân phẩm bộc phát nên đã mở ra được hẳn hai tấm thẻ màu bạc lấp lánh ngũ sắc.

Một cái là "Kiến quốc lệnh" còn một cái là "Vạn vật dung hợp".

Bạn đang đọc Trò Chơi Vạn Giới sáng tác bởi KuTaSiuTo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KuTaSiuTo
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.