Một Đao Này Trả Cho Ngươi
Khi mới đến thế giới này, Tần Nghị không biết võ công ở thế giới này đắt đến mức nào, nhưng bây giờ đã biết.
Mấy cuốn bí tịch kia có lẽ đủ để hai huynh tẩu tích lũy cả đời.
Sau khi giao phó xong, Tần Nghị lập tức đi đến Đổng gia.
…
Bên trong trú điểm của Sa Hà Bang, sắc mặt Sa Bằng Phi tối sầm nhìn quân sư tâm phúc Mạnh Viễn của mình, lạnh lùng nói:
- Chuyện gì thế, tại sao lại thất bại? Chẳng phải nói là sát thủ ở Vô Tướng Lâu tuyệt đối đáng tin cậy hay sao?
Sắc mặt Mạnh Viễn cũng có chút khó coi. Hắn không ngờ sát thủ Vô Tướng Lâu lại thất thủ, không giết được Đổng Quảng Chí.
- Bang chủ yên tâm, sát thủ đã báo tin, tối nay sẽ hành động thêm lần nữa, Đổng Quảng Chí tối nay nhất định sẽ chết.
Mạnh Viễn nói.
- Đêm nay tập hợp tất cả đội quân tinh nhuệ, ta muốn hắn chết không có chỗ chôn, ngay cả hai đồ đệ của hắn cũng phải chôn cùng.
Sa Bằng Phi nói.
Sở dĩ hắn muốn tìm sát thủ ở Vô Tướng Lâu không phải vì hắn không dám động thủ với quan viên, mà là nếu hắn không hoàn toàn nắm chắc phần thắng, một khi bị Đổng Quảng Chí bắt được chứng cứ, đó mới là tai họa ngập đầu.
Hắn phòng bị chính là cho tình huống như vậy, nếu người thất thủ là hắn thì giờ đây Sa Hà Bang đã bị quan phủ xóa sổ rồi.
Mặc dù sự uy nghiêm của triều đình không còn như xưa nhưng đối với một băng nhóm nhỏ như bọn hắn thì đó vẫn là một thế lực khổng lồ.
Có điều hiện tại Đổng Quảng Chí đã bị thương nặng, không thể chiến đấu được nữa, các bộ khoái canh giữ tại Đổng gia cũng phải chịu chung số phận.
Đã đến lúc tập hợp quân đội và chấm dứt mối thù cũ này.
Trong khoảng sân nhỏ của Đổng gia, Tần Nghị đang luyện Hỗn Nguyên Trang.
Không biết khi nào sát thủ Vô Tướng Lâu sẽ tới, Tần Nghị muốn tranh thủ thời gian để nâng cao tu vi của mình trước khi địch đến.
Hiện tại hắn chỉ còn thiếu một bước nữa là có thể đột phá Khí Huyết Cảnh đại thành. Một khi hoàn thành đột phá, khả năng tự bảo vệ mình sẽ tăng lên rất nhiều.
Nghĩ đến đây, hắn lấy viên Khí Huyết Đan cuối cùng ra, trực tiếp nuốt vào.
Dược lực của thuốc lan tỏa trong cơ thể, khiến trán đổ đầy mồ hôi.
- Quả là một tên võ si, cho dù ở trong hoàn cảnh như này vẫn không từ bỏ tu luyện.
- Hắn thực sự không quan tâm chút nào sao?
- Khó trách tu vi của hắn tiến bộ nhanh như vậy, thật không biết hắn từ đâu có hứng thú luyện võ như thế.
Các bộ khoái xung quanh bàn tán xôn xao, mặc dù không còn lấy làm lạ với sự hăng hái luyện võ của Tần Nghị, nhưng vẫn là tấm tắc không thôi.
Không lâu sau, màn đêm buông xuống, vầng trăng sáng treo cao trên bầu trời, ánh trăng lạnh lẽo trải dài trên mặt đất.
Đột nhiên, một tiếng hét thảm vang lên khiến mọi người trong sân lập tức bừng tỉnh, sau đó đại môn bị đá tung, một nhóm người mặc đồ đen xông vào.
Những người này đều mặc đồ đen, nhưng mỗi người trong số họ đều có thân hình cao lớn và là cao thủ tinh nhuệ.
Ngay sau đó bọn hắn liền giao chiến với bộ khoái nha dịch trong sân.
Lúc này, trong sân nhỏ của Đổng gia đã nổ ra một cuộc hỗn chiến.
Trong đó có một tên áo đen bay nhào tới, lao đến trước mặt người vẫn đang trong thế đứng trang công, định một đao chém chết hắn.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tần Nghị lập tức mở mắt ra.
Một tia đao lóe lên cùng với âm thanh của đao quan chính thức được rút ra khỏi vỏ.
Tên mặc hắc y chưa kịp phản ứng thì đã bị một đao chém nằm xuống đất, chỉ co giật một chút rồi tắt thở.
Tần Nghị ánh mắt như ưng, quét qua sân nhỏ.
Đây đều là người của Sa Hà Bang!
Tần Nghị rất quen thuộc với Sa Hà Trang, vì vậy chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra thủ đoạn của những người đó.
Hắn vốn dĩ đang đợi sát thủ từ Vô Tướng Lâu tới, nào ngờ sát thủ chưa tới đám Sa Hà Bang đã đến trước.
- Sa Bằng Phi!
Tiếng gầm của sư huynh Phương Chính truyền đến từ cách đó không xa, lúc này hắn đã bị ít nhất hai cao thủ Khí Huyết Cảnh hậu kỳ quấn chặt.
Lúc bấy giờ, trên bức tường của sân nhỏ, một bóng người cao lớn mặc y phục màu đen lặng lẽ đứng trong màn đêm.
Đôi mắt băng lãnh chăm chú quan sát trận chiến trong khoảng sân nhỏ phía dưới.
Lần này hắn mang đến toàn là tinh nhuệ của Sa Hà Bang, trong sân nhỏ của Đổn gia chỉ có mười mấy bộ khoái nha dịch, trong thời gian ngắn bọn họ đã rơi vào thế bất lợi.
Sẽ không mất quá lâu để tiêu diệt hết người ở đây.
Hắn không cần phải xuất thủ, chỉ áp trận là đủ.
Đúng lúc này, một thân ảnh đang lao về phía gian phòng nơi Đổng Quảng Chí đang dưỡng thương với tốc độ kinh người.
Trong đêm tối, tựa hồ như một tia chớp màu đen, khó có thể nhìn rõ.
Sát thủ của Vô Tướng Lâu chính thức xuất thủ.
Sa Bằng Phi lạnh lùng nhìn mọi thứ diễn ra trước mặt, hôm nay đừng hòng hắn để ai rời khỏi khoảng sân này.
Hoặc là không làm hoặc là làm cho sạch sẽ, đây là tín ngưỡng sống của hắn.
Tốc độ của sát thủ Vô Tướng Lâu cực kỳ mau lẹ, hắn đã đến cửa chỉ sau vài bước và chuẩn bị tiến vào.
Đột nhiên một đường đao lóe lên, trực tiếp chém xuống.
Quá nhanh, quá nguy hiểm!
Nhát đao này nhanh tới mức khiến hắn giật mình!
Sát thủ Vô Tướng Lâu không ngờ rằng lại có một cao thủ như vậy ẩn giấu trong số những bộ khoái tưởng chừng như rất phổ thông này.
Nương theo tiếng rên rỉ, một dòng máu phun ra.
Sát thủ Vô Tướng Lâu ngã xuống đất, lúc này trên lồng ngực có một vết máu rất lớn, da thịt lật cả ra, lòi xương ra ngoài.
Đây cũng là nhờ tên sát thủ này vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc né kịp, bằng không hắn đã bỏ mạng ngay tại chỗ.
Sự tức giận vô song in hằn trong mắt hắn, từ trước đến nay hắn luôn ở trong bóng tối đánh lén người khác, có ngờ đâu hôm nay lại bị người ta ám toán.
Hắn nhìn kỹ lại, chỉ thấy người đó cũng mặc trường bào màu đen rất dễ lẫn trong bóng tối, khiến sự hiện diện của hắn bị lu mờ.
Đó là một thanh niên chỉ khoảng mười bốn mười lăm tuổi, cao gầy, cầm một thanh trường đao, ánh mắt mang theo vài phần lạnh lùng.
- Một đao này trả lại cho ngươi.
Tần Nghị nhàn nhạt nói.
Sát thủ Vô Tướng Lâu đã đánh lén sư phụ của hắn, hiện tại hắn cũng dùng chiêu thức tương tự đánh lén hắn, coi như ăn miếng trả miếng.
Mà đây là một phần trong kế hoạch ban đầu của Chu Tự.
Chính vì điều này mà lúc đầu hắn đã trà trộn vào nhóm bộ khoái kia, chỉ để khiến đối phương mất cảnh giác.
Đáng tiếc sát thủ Vô Tướng Lâu quả thực rất mạnh, một đao không đủ giết chết hắn.
- Muốn chết!
Sát thủ Vô Tướng Lâu gầm lên giận dữ, nhưng sau đó lại bị thương thế trên thân làm cho tỉnh táo, hắn chỉ nhìn chằm chằm Tần Nghị như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
Chỉ trong nháy mắt, hắn lăn một vòng dưới đất rồi lấy đà bật nhảy lên.
Thân thủ của hắn nhanh như gió, đạp một bước xuống đất lấy điểm tựa rồi lao về phía Tần Nghị.
Vũ khí của hắn là một thanh kiếm mỏng. Khi thanh kiếm được đâm ra đi kèm theo là một âm thanh sắc bén ghê tai, như thể có thể xé nát màn đêm.
Đối mặt với nhát kiếm này, Tần Nghị bình tĩnh lùi lại một bước, thi triển thân pháp cơ bản vừa học được và đã đạt đến trình độ tinh thông, dễ dàng né tránh nhát kiếm đó.
So với các võ giả cùng cấp, bảng kỹ năng của Tần Nghị thực sự quá đẹp mắt.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Đăng bởi | Khang_a_ca |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |