Liễu Phi Chu (3)
Trên ngọc giản không phải nói Luyện Khí kỳ là nhập môn kỳ, tốc độ tiến giai rất nhanh, đặc biệt là lúc ở tầng một tầng hai, chỉ cần chăm chỉ một chút, người có tư chất bình thường cũng có thể trong vòng một tháng từ nhất giai đột phá đến nhị giai sao?
Nàng đã tu luyện hai tháng rồi, sao vẫn là nhất giai vậy! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thời gian trôi qua thật nhanh, trước kia nàng cảm thấy cuộc sống thật khó khăn, lại không ngờ rằng một khi tu luyện sẽ không dừng lại được, khó trách tu hành không có ngày đêm, những người kia hở ra là bế quan mấy chục năm, linh khí vận hành trong cơ thể vài vòng, hết sức chăm chú tu luyện, mấy canh giờ trong nháy mắt đã không còn...
Tô Đình Vân nhớ tới ngay từ đầu đụng phải Sở Linh các nàng, các nàng nói tư chất của nàng kém xa, xem ra các nàng nói không sai, rất rõ ràng, tư chất tu luyện của nàng ở dưới người thường, giãy giụa ở trên đường dây nghèo khó...
Cũng may nàng làm ruộng là một tay hảo thủ, lại thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ tháng này.
Nhìn dược thảo Linh Xà cấp một tươi tốt trong ruộng, Tô Đình Vân thở phào một hơi thật dài. Chỉ có điều còn chưa thở xong đã có người vội vã đi tới. Người dẫn đầu chính là Tống quản sự, tuy đi phía trước nhưng hắn vẫn nghiêng người cúi đầu khom lưng, vẻ mặt nịnh nọt nhìn người phía sau, vừa đi vừa nói: "Liễu đại sư, chính là nơi này."
"Tử Mộc hương và Linh Xà thảo giao lên mấy lần trước đều do nàng ta trồng!" Tống quản sự đưa tay chỉ Tô Đình Vân nằm trên chiếu ở bên bờ ruộng nói, "Ngụy lão thái thái, quý nhân tới rồi, còn không đứng dậy dập đầu nghênh đón!"
Mẹ kiếp, nàng đã là lão thái bà bảy mươi tuổi rồi, còn muốn dập đầu với người ta? Lúc này, Tô Đình Vân tựa hồ đã quên đi lòng thiếu nữ của nàng, nàng đứng dậy quay đầu, liền nhìn thấy người phía sau Tống quản sự mặc một bộ trường bào màu trắng, eo đeo trường kiếm, mặt như ngọc phong thần tuấn lãng, mặc dù không có vẻ đẹp kinh diễm của tướng công, nhưng cũng làm cho người ta nheo mắt, trong lòng run lên.
Chỉ tiếc là bề ngoài đẹp đẽ, nhưng nhân phẩm lại chẳng ra sao. Người trẻ tuổi kia nhíu mày: "Chính là bà già này?" Dứt lời, hắn vươn tay ra chộp vào hư không, Tô Đình Vân còn chưa kịp phản ứng, cả người đã bị một luồng sức mạnh cường đại nhấc lên giữa không trung, trọng lượng một trăm bốn mươi cân của nàng bị người kia xách trong tay giống như xách một con mèo.
"Lão thái bà, đi theo ta một chuyến." Dứt lời, cũng không đợi bất kỳ kẻ nào trả lời, người trẻ tuổi áo trắng trực tiếp bay lên trời, thân thể giống như hạc trắng giương cánh bay ra ngoài, yết hầu Tô Đình Vân bị quần áo của mình kẹp chặt, thiếu chút nữa nghẹn chết, cũng may động tác của hắn nhanh, trong nháy mắt đã bay đến trong trận pháp, sau đó buông lỏng tay, ném Tô Đình Vân từ trên cao trăm mét xuống.
Nếu không phải nàng học được Ngự Phong Thuật, lúc này khẳng định không chết cũng tàn phế.
Mẹ kiếp, cường giả trong Tu Chân giới này thật sự là không có một người nào tốt.
Sau khi rơi xuống đất, Liễu Phi Chu đi thẳng vào vấn đề, nói: "Ta cần ngươi hỗ trợ trồng một ít dược thảo."
Hắn cũng là dưới cơ duyên xảo hợp mới phát hiện lão thái bà này gieo trồng dược thảo linh khí đặc biệt dồi dào, sử dụng dược thảo của bà ta, tỷ lệ thành đan hắn luyện đan đều có tăng lên, hắn bây giờ còn chỉ là học đồ luyện đan, vừa cùng sư phụ học hai năm, tỷ lệ thành đan chỉ có hai thành, nhưng mà mấy ngày hôm trước dùng Tử Mộc Hương cùng Linh Xà Thảo luyện chế đê giai Linh Khí đan, hắn phát hiện tỷ lệ thành đan của mình vậy mà dài đến bốn thành!
Tuy rằng đây đều là đan dược cấp thấp, nhưng đối với một học đồ vừa mới nhập môn đan dược mà nói, tỷ lệ thành đan như vậy là cực kỳ kinh người, bởi vì cho dù là để sư phụ luyện, tỷ lệ thành đan của hắn cũng chỉ có tám phần mười, mà sư phụ luyện chế đan dược cấp cao ngang cấp, tỷ lệ thành đan cũng chỉ có hai ba phần.
Cao giai đan dược giá cả đắt đỏ có thể ngộ nhưng không thể cầu, đây cũng là nguyên nhân vì sao đan dược đại sư có địa vị cực cao, được tông môn cung cấp nuôi dưỡng.
Gần đây bốn đệ tử bọn họ sẽ tổ chức một trận tỷ thí, chỉ có người thắng mới có thể trở thành đệ tử quan môn của sư phụ. Hắn nhập môn muộn nhất, cho dù thiên phú rất cao, phần thắng lần tỷ thí này cũng không lớn, mà hiện tại, lão thái bà này chính là hy vọng của hắn, là mấu chốt để hắn chiến thắng.
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |