Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuần âm thể

Tiểu thuyết gốc · 2042 chữ

Hằng trăm vạn tinh cầu dần xuất hiện, mang trên mình màu sắc lấp lánh với đủ kích cỡ khác nhau, đại diện cho từng thế giới tồn tại trong vũ trụ bao la rộng lớn.

Luồng thần thức của Vương Khải cứ thế trôi đi, ngắm nhìn mảng thời không vô tận và tiếp tục chuyến hành trình, ý định sẽ thành công ở lần thử thứ một nghìn.

Bất chợt nó dừng lại, thoáng cảm nhận sự kêu gọi vô hình đến từ một tinh cầu nhỏ, sợi dây liên kết dần hình thành, mang thần niệm của hắn xuyên qua lớp màng bảo hộ nơi để tiến nhập địa phận của loài người, mang tên Huyền Vân đại lục.

Dường như chẳng ai ý thức hay cảm nhận được sự thay đổi ngoại trừ thiên đạo, nó giương lên ý chí, ngắm nhìn thần thức của một siêu cấp cường giả chợt xuất hiện trong mảng thiên địa do mình quản lí, đánh dấu chuỗi sự kiện sẽ khuấy động giới tiên tu nơi đây.

Phía trên bầu trời Thiên Viên hoàng triều, luồn ánh sáng mờ ảo cứ thế lao xuống, hướng phía ngọa phòng của một phủ đệ nhanh chóng tiến vào, liền biến mất giây phút vừa chạm vào thân thể một nam nhân đang nằm trên giường.

Thân hắn mang bộ y phục xám nhạt, mái tóc trắng buốt dài trải ngang thắt lưng, gương mặt khôi ngô, ngũ quan hài hòa, có điều hàm răng lại nghiến chặt, bàn tay siết lại thành hình nắm đấm, biểu cảm trông không mấy tự nhiên.

Không gian xung quanh ngọa phòng nhiệt độ giảm mạnh, cảm giác như đang ở hầm băng, mặc cho phía bên ngoài trời đang nắng đẹp, mà tất cả những điều này đều là do hàn khí đang tỏa ra từ nam nhân kia.

Ý thức vừa kịp đồng bộ với cơ thể mới, ngay tức khắc cơn đau nhức đột nhiên ập đến khiến Vương Khải trở nên bàng hoàng.

“Không phải, ta vừa mới xuyên đến thôi mà, tình huống gì đây?” Hắn cảm giác toàn thân cứng đờ, khắp nơi lục ngũ tạng tứ chi và xương cốt đều bị đông cứng, đau đớn khó tả.

“Mau cho người gọi hoàng đế đến đi, nhanh cái chân lên!” Giọng một nữ tử hốt hoảng vang lên, lập tức ánh mắt hướng sang phía Vương Khải đang nằm, tiếp tục van vài.

“Điện hạ nhất định phải trụ vững, tất cả là lỗi của tiểu nữ, xin ngài đừng chết!”

“Ý ngươi là sao?” Hắn thều thào cố cất giọng nhưng phát hiện bản thân chẳng thể nói, ngược lại tiếp tục nằm đơ ra, để mặc hàn khí không ngừng bạo phát.

Không khí xung quanh bỗng chốc hóa băng, khiến cô gái kia phải lùi về sau để tránh bị ảnh hưởng, miệng vẫn thất thanh la hét.

“Điện hạ, Điện hạ!! Người đâu? Nhanh cái chân lên, ngài ấy sắp chết đến nơi rồi đây này!”

Toáng người phía bên ngoài theo đó cùng nhau nháo nhào cả lên, khiến tình hình đã rối càng thêm rối, tiếng bước chân, bàn tán tiếp tục làm ồn khắp phủ đệ.

Vương Khải một bên nằm bất động, bên tai không ngừng truyền đến âm thanh từ lũ người kia, nội tâm không kìm được mà buông lời cảm thán.

“Vừa mới đến đây đã sắp trở về lại, aizz, số kiếp ta quả thật đen quá. Có điều...” Nghĩ đến đây hắn liền từ bỏ chống cự, đổi lại bắt đầu điều động thần thức dạo một vòng quanh bên trong cơ thể, muốn xem thử tại sao bản thân lại rơi vào cảnh này.

“Thiên linh căn hệ mộc, tư chất không tồi” Tia thần niệm vừa di chuyển khắp nơi vừa đánh giá.

“Trời sinh thần thể, ngộ tính cũng ổn, có điều toàn bộ huyệt đạo đều đóng kín, khẳng định là khiếm khuyết thân thể, để bổn tọa xem thử ” hắn tiếp tục thăm dò, một lúc sau liền bất ngờ đứng hình.

Phía trung tâm đan điền vậy mà ẩn giấu nguồn năng lượng thuần âm cực kì cường đại, hơn nữa lại không ngừng mang hàn khí phán tán khắp cơ thể, hòa sâu vào kinh mạch lẫn xương cốt.

“Đây là ... thuần âm thể? Lạ thật, trước giờ ta chưa từng thấy qua việc này?” Vương Khải bất ngờ, lại vội tự trấn tĩnh để đưa ra suy đoán.

Dựa vào những biểu hiện trên, hắn nghi ngờ thứ bản thân sở hữu là thiên âm cực hàn thể, một trong thập đại thần thể đứng đầu giới tu tiên, luôn luôn được săn đón dù là ở bất kì đâu.

Người sở hữu thể chất này nếu được bồi dưỡng tốt khẳng định sẽ có thành tựu phi thường trong tương lai, là tuyệt thế thiên kiêu hoặc chí ít cũng trở thành cường giả. Có điều, loại thể chất này chỉ dành cho nữ giới, bởi lẽ bọn họ từ khi sinh ra cơ thể phần lớn đều mang khí âm, đổi lại là nam giới thì dương khí sẽ là chủ đạo.

Nói nam giới không nên sở hữu thiên âm cực hàn thể đơn giản là vì họ không hề được sinh ra để sử dụng âm khí chi lực, dương khí của phái nam quá thịnh và nếu cố chấp tu luyện sẽ dẫn đến hai nguồn khí xung đột với nhau, nhẹ thì kinh mạnh đứt đoạn, nặng thì bạo thể mà chết.

Vương Khải chỉ vừa xuyên không đến đây và đoạt xá thân thể này, vốn chẳng ngờ chủ nhân trước kia vậy mà lại liều mình làm bừa, lén lút thi triển công pháp luyện khí, không chỉ đẩy bản thân mà chính hắn lúc này cũng rơi vào hiểm cảnh.

Lựa chọn duy nhất để tạm thời áp chế thể chất là dùng linh khí hỏa hệ hoặc thuần dương truyền vào thân thể, có điều bằng cách nào? Lũ người ngoài kia toàn bộ đều là người thường, đương nhiên chẳng giúp được gì ngoài việc khiến mọi thứ càng thêm loạn.

“Chết tiệt, ta vốn chỉ là thần thức, căn bản không thể tự mình cứu chữa, lí nào lại tiếp tục chết ở đây?” Vương Khải thở dài, cảm giác vận mệnh bản thân thật trớ trêu.

Đột nhiên một giọng nói từ bên ngoài truyền vào tai hắn, khiến bầu không khí đang ồn ào náo nhiệt thoáng trở nên yên tĩnh, chỉ để lại lời của người kia.

“Nhi tử của ta ở đâu?”

“Bẩm bệ hạ, ngài ấy đang nằm bên trong, tình hình hiện đang rất tệ, cầu xin người nhanh chóng ra tay trấn an tình hình” Nữ nhân vừa nãy hốt hoảng trong phòng Vương Khải lập tức quỳ rạp xuống đất, tay bấu chặt lấy tà áo của vị kia mà van xin.

“Đứng lên đi, lát nữa bổn vương sẽ hỏi tội các ngươi sau” Người ấy đáp, lập tức lướt ánh mắt đi xung quanh, tiếp tục cảnh cáo.

“Liệu mà giữ im lặng, đợi ta xong việc sẽ hỏi tội các ngươi” Dứt lời liền quay đi, tiếp tục tiến về phía trước.

Đám người kia thấy vậy cũng không dám lên tiếng, lập tức quỳ rạp xuống đất, thân thể không ngừng run rẩy, biểu cảm lo lắng và sợ hãi đến cực độ. Họ ý thức được rằng, người đang đứng trước mặt mình là ai, vì thế tất cả đều chẳng dám hó hé dù chỉ một lời, vạn nhất chọc giận ngài ấy thì kết cục e là khó đoán.

Sau khi đã đứng trước cửa phòng, người kia giang tay lên đẩy mạnh, lập tức cửa phòng bật mở, mang theo khí lạnh phả ra khiến đôi lông mày cau lại.

“lại nữa, lần này là lần thứ bao nhiêu rồi?”

“Cái gì? Đây còn chẳng phải lần đầu á?” Thần thức của Vương Khải ngơ ra, chẳng thể tin được lời mình vừa nghe.

Cái loại hành động mang tính mạng bản thân ra đặt trước cửa tử cho dù là hắn đã sống gần ngàn kiếp cũng chưa từng gặp qua, huống hồ danh phận của tên này trông cũng chẳng phải hạng tầm thường, hà cớ phải tìm chết như này?

Không lẽ tên này bị ấm đầu? Có vấn đề thần kinh? Nghe nữ nhân vừa nãy gọi mình là điện hạ thì bản thân mười phần đã đến tám chín khẳng định là thế tử của vương triều, mà người như thế của cải vật chất tiêu còn không hết, lại còn có kẻ hầu người hạ, sống đương nhiên là tốt, đổi lại là người thường nếu được hắn thì quá may rồi, đâu ai dại lại hành xử như này. Hoặc là nói, có ẩn tình?

Hắn thầm đoán, lại cảm thấy khá mâu thuẫn, bởi xét theo thực tế thì tên này cư nhiên an ổn hơn thiều so với phần đông số người ở ngoài kia. Bất chợt giọng nói vừa nãy lại tiếp tục, cắt đôi ngang suy nghĩ của hắn

“Ta biết nhà ngươi cố chấp muốn tu luyện cốt là để chứng tỏ bản thân. Có điều ít nhất ngươi phải biết, vô luận có cố gắng đến đâu đều vô nghĩa, vốn thứ thể chất này đã chặt đứt tiên lộ của nhà ngươi rồi.”

Vị ấy vừa nói vừa bước đến cạnh thân thể nhi tử mình, mặc cho hàn khí không ngừng hung bạo tỏa ra và ập thẳng vào người, nhưng dường như chẳng thể chạm đến. Xung quanh thân người đàn ông này toàn bộ đều bao bọc bởi một lớp màn mỏng linh khí, nhưng ẩn chứa bên trong là nguồn nhiệt cao đến bất thường.

“là hỏa linh khí? Không lẽ người này tu luyện công pháp hỏa hệ sao? Tốt quá rồi!” Thần thức của Vương Khải mừng thầm.

Vốn hắn đã cảm nhận được sự thay đổi giờ phút vị kia bước vào phòng, lớp băng bao phủ xung quanh đã dần tan đi theo từng bước chân mà ông ấy đặt xuống, bây giờ đã hoàn toàn biến mất và hàn khí cũng một phần bị áp chế. Độ tinh thuần hỏa linh thật cao, chứng tỏ không chỉ thực lực mà công pháp người kia sở hữu không phải hạng tầm thường, chí ít cũng phải thuộc hàng thượng phẩm.

“Để ta giúp ngươi niêm phong thứ này” Dứt lời tay ông đặt lên phần bụng của hắn, trực tiếp để linh tức ập thẳng vào trong.

Thứ hỏa linh khí tinh thuần đến cực điểm ấy di chuyển khắp mọi ngóc ngách trên thân thể hắn, thay thế nguồn năng lượng thuần âm không ngừng tỏa ra từ đan điền và niêm phong nó về nơi khởi nguồn.

Chỉ vài khoảnh khắc ngắn ngủi, Vương Khải cảm thấy các giác quan đang thức tỉnh trở lại, cơ thể giãn ra, lục phủ ngũ tạng tứ chi và xương cốt cũng thôi đau đớn, thay bằng một cảm giác ấm áp và nhẹ bẫng đến lạ thường.

“Chỉ một chút nữa thôi” Người kia thì thầm, ý định hoàn toàn phong ấn thứ thể chất cấm kị ấy lại, giúp hắn thôi phải chịu dày vò.

Trên trán ông ấy lấm tấm mồ hôi, gương mặt có chút mệt mỏi nhưng bàn tay run rẩy vẫn không ngừng tỏa ra linh tức và duy trì từng hồi, tránh để bất kì biến cố nào phát sinh.

Hơi thở của Vương Khải dần nhịp nhàng trở lại, cảm giác thân thể đã bắt đầu có thể di chuyển như bình thường. Phía sâu bên trong đan điền, phần thuần âm khí đã bị nguồn hỏa nhiệt hoàn toàn niêm phong lại, tạo thành một lớp màn hình tròn để ngăn nó lần nữa bộc phát.

Mi mắt của hắn khẽ lung lay rồi dần mở ra, cố nhìn thẳng hướng đối diện để xem là ai đã giúp mình.

Bạn đang đọc Tu tiên à ? Ta chỉ muốn sống bình yên thôi sáng tác bởi yy12934870
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy12934870
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.