Đi một mình 2
năm đó Đại Trụ Quốc vui vẻ nên sao chép lại, tỉ mỉ chạm khắc, mấy năm nay vẫn không có dấu hiệu đổi câu đối khác.
Từ Phượng Niên không kể về những khó khăn đắng cay trong 3 ba năm qua, mà chỉ chọn những giai thoại võ lâm mới mẻ kể cho hai thằng bạn cùng lứa, nói liên tục, nghe tới đâu, hai người bạn vừa kinh sợ, vừa cực kỳ hâm mộ.
Uống cạn một bầu rượu, Từ Phượng Niên cũng đã kể gần xong, Nghiêm Trì Tập cùng Lý Hàn Lâm còn đang suy diễn, Từ Phượng Niên đi tới hành lang uốn lượn, tựa vào lan can nhẹ nhàng cười nói: "Các ngươi biết đã mình là ếch ngồi đáy giếng.
‘Gia ăn gà’ sau này nhất định có thể đọc vạn quyển sách, ta cũng đã đi mấy ngàn dặm đường, còn Hàn Lâm ngươi?"
Lý Hàn Lâm nhức đầu nói: "Hay là sau này kiếm một chức tướng quân, giết vạn người?"
Nghiêm Trì Tập khinh bỉ nói: "Mãng phu."
Lý Hàn Lâm giơ chân nói: "Lời này ngươi dám nói với Đại trụ quốc đi?"
Nghiêm Trì Tập nghẹn lời, nhất thời không cách nào phản bác.
Từ Phượng Niên đề nghị: "Cưỡi ngựa đi ra ngoài một vòng không?"
Lý Hàn Lâm lập tức phụ họa theo, cao hứng nói: "Nhất định phải đi Tử Kim lâu, Ngư hoa khôi 3 năm nay vì ngươi, không một lần tiếp khách, tên tuổi đang bị một tiểu hoa khôi mới lấn át."
Từ Phượng Niên hỏi: "Có mang bạc không?"
Lý Hàn Lâm vỗ vỗ cái bụng lồi một cục, cười hố hố nói: "Nhìn thấy không, lần này xuất môn bản công tử trộm từ mật thất 1 vạn lượng ngân phiếu, làm vốn để Phượng ca nhi đánh bạc, trở về bị cấm túc cũng chịu."
Nghiêm Trì Tập giễu cợt: "Xem tiền đồ của ngươi đê."
Lý Hàn Lâm mặt dày, cười nói: "Vậy ngươi dám trộm không, không nói 1 vạn lượng, 1 nghìn lượng thôi, ngươi dám không? Mấy kẻ thư sinh chỉ toàn lý luận suông, có dám làm chuyện nghiêm túc như mắng mỏ đánh nhau không.
lần trước không phải là Phượng ca nhi 3 người chúng ta xuất lực sao? Lột truồng ả đàn bà kia giúp ngươi, ngươi vẫn không dám đè lên ả mà giập, còn dám nói ta không có tiền đồ."
Nghiêm Trì Tập mặt đỏ lên, hừ lạnh.
Vào mỗi buổi tối lạnh lẽo lấy trời làm chăn lấy đất làm giường, nằm nghe tiếng ngáy chói tai của lão Hoàng cách đó không xa, Từ Phượng Niên oán trời trách đất từ sung sướng chuyển thành cực khổ, đồng thời lúc đó hắn cũng hoài niệm về những lúc cãi vã với bạn bè, còn có lúc cùng thúc ngựa ra bờ sông Hoài, cùng nhau đùa giỡn, cùng hát vang ở thanh lâu, cùng nhau gặp rắc rối cùng nhau làm bậy, cùng nhau say bí tỉ.
Ba người trăm miệng một lời nói: "Đi một mình ! ".
Tử Kim Lâu rất có danh khí, rất nổi danh, phải nói là danh tiếng cực lớn.
Nghe đồn sau khi bệ hạ tới Bắc Lương Vương phủ nghỉ mát, đã từng cải trang vi hành đến Tử Kim Lâu, chỉ cầu thấy phong thái khuynh thành của mỹ nhân hoàn toàn xứng đáng là hoa khôi đứng đầu trong tứ châu Lương địa vào năm nào, Lý Viên Viên.
Đương nhiên đây chỉ là lời đồn không có chứng cứ, sau đó Lý Viên Viên đã mai danh ẩn tích, tứ châu không còn ai tranh giành vị trí hoa khôi này nữa.
Chẳng qua là bách hoa tranh nhau đua nở, các mỹ nhân thanh lâu luôn hao tổn tâm cơ tranh hương khoe sắc, cho đến khi lại xuất hiện một vị Ngư Ấu Vi gia thế suy tàn phải lưu lạc phong trần.
Nữ nhân đã đến chốn này đều sẽ không dùng tới tên thật, cho nên không ai biết tên thật của Ngư Ấu Vi, có lẽ họ thật là Dư, lấy âm đọc gần giống.
Ân khách lớn nhất của Tử Kim Lâu là Thế tử điện hạ từng có lần lén hỏi qua vấn đề kiêng kỵ nhất ở chốn câu lan này, Ngư Ấu Vi chỉ cười không đáp, nhưng cũng không để cho Từ Niên quá thất vọng, biểu diễn một khúc Huyết Lạn kiếm vũ chưa bao giờ biểu diễn cho ai coi, khiến Từ Phượng Niên trợn mắt há hốc mồm.
Lúc đầu thì kinh diễm, sau đó là sợ, nếu như không phải là đứng ngoài phòng là lão quái vật câm điếc do Bắc Lương Vương phủ nuôi dưỡng, Từ Phượng Niên đã sớm chạy trối chết.
- Giải thích, Bỏ tiền ra ân khách: bỏ tiền để chơi kỹ nữ .
Hết giải thích.
Vì vậy về sau, số lần đi Tử Kim Lâu càng ngày càng ít, nghi hoặc trong lòng càng ngày càng đậm.
3 vị công tử ca cưỡi 3 con tuấn mã, phóng ngựa như điên trên đường chính Lăng Châu thành, đi theo phía sau là đại đội hộ vệ.
Lý Hàn Lâm càn rỡ cười to, vẫn chưa hết giận, 3 năm nay không có Phượng ca nhi, cuộc sống thật không khoái hoạt.
Nghiêm Trì Tập bị lôi xuống nước vô số lần đã sớm nhận mệnh, tận lực né tránh người đi đường.
Phòng chữ Thiên công tử ca Từ Phượng Niên của Lương địa tứ châu cầm đầu ở giữa, tháo tử kim quan, chỉ dùng ngọc trâm buộc tóc, bỏ mấy thứ lỉnh kỉnh rườm rà như bội kiếm quạt xếp ngọc hoàn, càng lộ vẻ phong lưu phóng khoáng, tuấn tú phi phàm.
Chạy thẳng đến toà ôn nhu hương tiền tiêu như nước.
Đăng bởi | T-Rng |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |