Cuộc đấu cung đình giữa hai nhà tình báo bậc thầy khiến mọi người đều chấn kinh.
Mọi người nhìn Adriel bằng ánh mắt sợ hãi. Con người này chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã nhảy phắt từ địa vị của một hàng tướng lên thành nhân vật quyền lực thứ ba trong vương quốc chỉ sau Quintus và Sát Chúa. Chuyện này nếu nói ra cách đây mấy tháng trước thì chẳng ai tin được.
Adriel quả là nhân vật cự phách. Người như vậy nếu tận dụng được thì mang lại lợi ích vô cùng, nhưng ai dám tự tin rằng sẽ điều khiển nổi gã?
Ngay cả Sát Chúa cũng nhìn Adriel với ánh mắt nghi ngại.
Đợi lúc hai người đi cùng nhau ra hành lang, Sát Chúa mới nói:
- Paul, con biết Tài đến Absaroka từ lúc nào?
Adriel nhìn thẳng vào đôi mắt mù của Sát Chúa, trả lời:
- Từ ngày đầu tiên.
Sát Chúa trở nên sửng sốt:
- Sao con không nói cho ta biết?
- Bởi vì con muốn giữ thông tin này lại cho đến thời điểm thích hợp để thu được lợi ích lớn nhất.
- Con đã giấu thông tin đó ngay cả với ta ư?
- Cha không có tư cách gì để đòi hỏi con điều đó, thưa CHA.
Câu nói ấy thật bất ngờ.
Sát Chúa hóa ra lại là cha đẻ của Adriel.
Nếu Tài biết điều này, hẳn hắn sẽ vô cùng ngạc nhiên.
Sát Chúa lạnh lùng hỏi:
- Paul, câu đó nghĩa là sao?
Adriel đáp, giọng lạnh lùng không kém:
- Người đã ép chính con ruột của mình uống ma túy Hãm Thần chỉ vì khao khát tạo ra một Sát Chúa mới khiến cho nó suýt chết, người đã tự tay giết một đứa con ruột khác để khuấy động Liên Minh, người ấy không có tư cách đòi hỏi bất kỳ điều gì từ những đứa con của mình hết.
- Nhưng con đâu có chết?
- Giá như con chết được. Gương mặt con biến dạng giống như quỷ dữ phải dùng mặt nạ da người đắp lên để tạo nên một khuôn mặt giả. Thời gian quá lâu, làm con quên bẵng gương mặt trước kia của mình ra sao.
- Người muốn làm nên đại nghiệp không thể bận tâm đến chuyện tiểu tiết.
- Đó là đại nghiệp của cha chứ không phải của con. Con biết cha muốn thành Đức Chúa nhưng điều đó thật viển vông và ngu xuẩn. Cha không bao giờ có thể trở thành Đức Chúa được. Cha chỉ là một con quái vật có mối quan hệ phức tạp với một con quái vật khác. Thứ quan hệ không thể phân biệt rõ ai là cha, ai là con, ai có trước, ai có sau. Bất kể thành tựu của cha sau này ra sao thì cha cũng không thể cứu vãn được gương mặt của con và cuộc đời của con.
- Paul …
- Con tên là Adriel. Con đã chọn cái tên này để không dính dáng gì đến cha nữa.
- Thôi được, Adriel … Paul. Chúng ta cần phải tìm được Trần Tuấn Tài.
- Để làm gì, thưa cha? Người Trung Quốc xưa có câu rất hay: “điểu tận cung tàng”. Thỏ đã chết rồi, giữ chó săn lại mà làm gì? Ta cần phải giữ Tài lại, chỉ có thế mới bảo toàn được giá trị của mình. Giết hắn rồi, người chết tiếp theo chắc chắn là con.
- Làm sao có thể? Có ta ở đây, Quintus tất không dám giết con.
Adriel cười nhạt:
- Ai bảo người sẽ giết con là Quintus? Thưa cha.
Sát Chúa nhìn Adriel chằm chằm:
- Con … thật không ngờ con lại nghi ngờ ta một cách cay độc đến vậy.
- Ồ, để thực hiện ước mơ trở thành Đức Chúa thì cha cái gì chẳng dám làm. Con đồ rằng cha sẽ giết con mà không chớp mắt, bởi vì đằng nào cha cũng mù rồi mà.
- Ngừng giọng điệu giễu cợt ấy lại đi. Nếu con không chịu giúp ta, ta sẽ làm điều đó một mình.
- Cha đừng đến Absaroka, vô ích thôi. Cha mà đi là con sẽ báo cho Tài biết để hắn chạy trốn. Tài là đồ chơi của con, con không thể để cha làm hỏng niềm vui của mình được.
- Con …
- Và đừng nghĩ đến việc giết con nếu không muốn làm hỏng mối quan hệ với Quintus. Cha cần hắn để có được một triệu Sát Thần. Xin nhắc cha nhớ rằng nếu Quintus chết thì Trái Đất sẽ nổ tung theo. Hãy cẩn thận với mọi điều cha định làm.
Sát Chúa thốt lên đầy cảm khái:
- Con khá lắm, Paul. Con quả là một thiên tài hiếm có.
Adriel quay mặt đi:
- Con được như hôm nay đều nhờ cha cả. Con không bao giờ quên cái ngày hôm đó, Kevin James. Cái ngày mà cha đã bóp miệng con để đổ ma túy vào mồm, bất chấp con khóc lóc và van xin. Con đã thề rằng con sẽ trở thành ác mộng lớn nhất trong cuộc đời cha. Cha có sức mạnh, còn con có trí tuệ. Chưa biết ai sẽ thắng đâu, cha của tôi.
Sát Chúa nhìn Adriel đi khuất, bàn tay khẽ run lên.
Lão chỉ tay về phía Adriel lúc này đã khuất sau một bức tường, miệng lẩm bẩm:
- Lux ...
Câu nói dừng lại nửa chừng. Sau một lúc phân vân, cuối cùng lão cũng bỏ tay xuống.
Sát Chúa thở dài một tiếng não nề.
Đăng bởi | vukhucisme |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 19 |