Chương 1
Sấm sét kinh hồn xẻ ngang bầu trời, cơn mưa như trút nước đột ngột đổ xuống từ bầu trời u ám.
Tiếng gió mưa dữ dội đánh thức Dư Dao Dao từ trong giấc mộng.
Cô mơ màng mở mắt, lập tức bị ánh sáng chói lòa làm khó chịu, phải xoay đầu để giảm bớt cảm giác khó chịu.
Hử?
Cái ổ này mềm hơn rồi?
So với mấy ngày trước phải ngủ trên nền đất đá cứng hay đống lá khô, thì chiếc giường này thật ấm áp và thơm tho. Cô không nhịn được dùng cằm cọ nhẹ lên chăn, khóe môi xinh xắn khẽ nở một nụ cười hài lòng.
Cô dụi dụi đôi mắt mỏi nhừ, cố gắng ngẩng đầu.
Nhưng vừa mới hé mắt, liền nhìn thấy trên bức tường trắng xóa là một chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ và xa hoa, xung quanh là đầy những món nội thất phong cách châu Âu viền vàng trắng.
Ơ, đây không phải là ổ rắn ở sở thú của cô!
Dư Dao Dao nuốt nước bọt, từ từ ngẩng đầu nhìn quanh lần nữa.
Mấy năm trước cô tu luyện thành hình người, lén lút ẩn nấp trong ổ rắn của sở thú, ngày ngày chơi điện thoại, máy tính, chìm đắm trong tiểu thuyết và phim truyền hình…
Nhưng khi cô đã học xong các kiến thức cơ bản, chuẩn bị trốn khỏi sở thú để trở thành minh tinh đẹp nhất thế gian, thì ngay trong buổi thử vai, cô lại bị một tia sét từ Thiên giới phạt đánh trúng vào yếu điểm. Và thế là, cô chết ngay tại chỗ!
Mình đã chết…
Nghĩ đến đây, đầu đột nhiên đau nhức, những ký ức không thuộc về mình ùa vào tâm trí.
Cô không chỉ sống lại, mà còn xuyên không tới một thân thể khác?
Thân thể này cũng có tên là Dư Dao Dao. Cô gái này từ nhỏ đã thầm yêu Ảnh đế Trần Kiều, nhưng vì muốn giải cứu nguy cơ gia đình, mà đã đau khổ mà kết hôn với ông chủ của một công ty giải trí.
Vừa rồi, cô gái đó gọi điện yêu cầu người chồng xa cách kia đưa tiền, nhưng sau cuộc tranh cãi không hồi kết, cô đã đập đầu vào thành giường và ngất đi.
Khi Dư Dao Dao còn đang sắp xếp lại những ký ức đột ngột nhận được, thì chiếc điện thoại trên giường bất chợt reo vang.
Tên người gọi hiện lên là Dư Tâm Khiết.
Cái tên này nghe rất quen…
Dư Dao Dao nhíu mày, bắt máy.
Một giọng nữ thúc giục lập tức vang lên.
"Chị, chị đã uống thuốc ngủ chưa?"
"Em phải nhờ vài người bạn mới mua được đủ số lượng đó!"
"Thuốc ngủ?"
Dư Dao Dao nghi ngờ hỏi lại.
Cô nhìn về phía đầu giường, quả nhiên có mấy lọ thuốc.
"Chị, chẳng lẽ chị hối hận rồi?"
"Chị đã hứa sẽ giả vờ tự tử để đòi thêm 5 triệu từ anh rể trong tháng này mà! Chẳng lẽ chị không quan tâm đến sống chết của bố mẹ, cũng chẳng quan tâm đến em nữa sao? Em sắp phải nộp học phí năm học mới rồi, còn công ty của bố cũng cần tiền đầu tư cho dự án mới."
Dư Dao Dao nghe đến ngây người, "Học phí?"
Cái gì mà em gái, sao lòng dạ ác độc vậy!
Rõ ràng là ép chị mình đi chết chỉ để lấy học phí thôi sao?
"Chị, chị sợ rồi đúng không? Anh rể nhất định sẽ đưa chị vào bệnh viện mà, chị không chết được đâu! Chị đòi được 5 triệu rồi, em sẽ lập tức giúp chị đưa thư tình đến tay anh Trần Kiều."
Dư Dao Dao nheo mắt.
Tình tiết này nghe quen quen.
Ngày cuối cùng trước khi cô bị thiên giới phạt, cô có đọc một cuốn tiểu thuyết trên điện thoại. Tên là "Tổng Tài Bá Sủng: Vợ Ơi, Em Ngọt Quá", trong đó có một nữ phụ bi thảm bị em gái mình dụ dỗ uống thuốc ngủ, suýt chút nữa thì mất mạng.
Nữ phụ bi thảm đó trùng tên với cô – Dư Dao Dao, còn cô em gái độc ác kia tên là Dư Tâm Khiết.
Dư Tâm Khiết vốn là con riêng, sau khi mẹ ruột của Dư Dao Dao qua đời, cô ta cùng với người mẹ tiểu tam của mình mới bước chân vào nhà họ Dư.
Cô ta giả vờ vun đắp tình cảm chị em trong suốt 10 năm, nhưng thực chất là muốn cướp đi tất cả của Dư Dao Dao.
Đăng bởi | vaneno |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |