Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Tài Trọng Sinh

Phiên bản Dịch · 1060 chữ

Bên trong phòng bệnh yên tĩnh lạnh lẽo tràn ngập mùi thuốc sát trùng.

Hai tiểu hộ sĩ đứng trực đứng ngoài phòng bệnh, đang nhàm chán nói chuyện phiếm.

“Vị thiếu gia nằm trong phòng bệnh kia có vẻ ngoài rất đẹp trai nha!”

“Đẹp cái gì mà đẹp! Hắn ta chính là cái loại biến thái, sắp đính hôn rồi còn ở bên ngoài đùa giỡn phụ nữ, lại còn không may bị nguời khác bắt được, trở thành vụ bê bối chấn động đó!”

“Nghe nói hắn là bởi vì chơi thuốc quá độ cho nên mới phải vào đây, con cái nhà giàu đúng là rất biết chơi mà!”

……

Diệp Phàm nằm trên giường bệnh, hai mắt không ngừng chuyển động, có chút không rõ vì sao hắn lại xuyên qua một người khác cùng tên cùng họ.

Diệp Phàm sinh ra ở Bích Vân Tông của Thương Huyền đại lục, gia gia là tông chủ, cha là trưởng lão, đại ca là đệ tử tinh anh, bản thân là hắn là con cháu thế gia tiên môn danh xứng với thực.

Lúc Diệp Phàm sinh ra, đúng lúc sao Tử Vi rơi xuống, trời sinh dị tượng, khắp tông môn chấn động, mọi người đều nghĩ rằng Diệp Phàm sẽ là một kỳ tài tu luyện.

Đáng tiếc, thời điểm Diệp Phàm năm tuổi thí nghiệm thì lại kiểm tra ra là không có linh căn.

Ông trời chính là muốn đùa giỡn con người như vậy, hắn tuy không có linh căn, nhưng lại mang cửu sắc thần hồn. Mà người mang cửu sắc thần hồn có ai mà không phải là kỳ tài tu luyện khó gặp ở Tu Chân giới, luyện đan, luyện khí, vẽ phù, trận pháp, ngự thú,… Đều có thể là thiên tài trong nghề. Đáng tiếc, hắn không thể tu chân, không thể tu chân thì trăm năm sau chỉ còn là một nắm đất, cái gì cũng không có.

May mắn hắn sinh ra ở một gia đình rất tốt, phụ mẫu không có bởi vì hắn không thể tu chân mà từ bỏ hắn.

Tuy rằng không thể tu chân, nhưng hắn lại có thể tự do ra vào Tàng Kinh Các của tông môn. Chỉ trong mấy năm, Diệp Phàm nghiên cứu thư tịch trong tông môn, trở thành một vị cao thủ lý luận tu chân.

Hắn một câu chỉ rõ bình cảnh của mẫu thân Giang Hàm Châu, giúp cho Diệp mẫu trở thành trưởng lão Kim Đan kỳ, hắn một câu đánh vỡ khúc mắc bấy lâu của vị trưởng lão luyện đan trong tông môn, giúp cho xác xuất thành công khi luyện đan của vị trưởng lão kia bay lên hai thành, hắn chỉ điểm giúp đỡ cho đại ca Diệp Khải Hiền tu luyện Cửu Tiêu Kiếm Quyết đến đại thành…

Nhưng hắn không thể tu chân, nên chung quy vẫn chỉ là người bình thường. Chẳng qua là ra ngoài nhìn vị hôn thê đính hôn từ trong bụng một chút, thuận tiện từ hôn thôi mà lại bị quấn vào tranh đấu của hai tu sĩ Trúc Cơ, kết quả trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.

Không thể tu chân, cho dù hắn có thông minh, có tài hoa hơn nữa thì cũng vẫn là kẻ yếu.

Diệp Phàm nằm trên giường, chẹp chẹp miệng, hai mắt mở to hưng phấn, bước đầu tiên trong tu chân chính là thu linh khí vào đan điền, một bước dẫn khí này ở kiếp trước hắn từng thử hơn ngàn lần, trước sau vẫn không thành công, nhưng ở cái nơi thiếu thốn linh khí này, hắn thế mà lại có thể làm được.

Diệp Phàm cau mày, thầm nghĩ: Linh khí ở nơi này thật sự là quá thiếu thốn, nhưng chỉ cần có thể tu chân là tốt lắm rồi, hắn cũng không đòi hỏi gì hơn.

Diệp Phàm lấy quần áo ra, thời gian xuyên đến đây năm ngày đủ cho hắn dung hợp hoàn chỉnh với ký ức của nguyên thân.

Xuất thân của nguyên thân không thể nói là không hiển hách, Thương Thành có tứ đại gia tộc, Diệp gia, Võ gia, Liêu gia cùng Cao gia. Cha Diệp Phàm là người Diệp gia, mẹ lại là người Võ gia, theo lý thuyết cường cường liên hợp, thân phận của Diệp Phàm phải rất cao quý mới đúng, nhưng tiểu tử này lại quá xui xẻo.

Mẹ Diệp Phàm khi sinh ra nguyên thân đã kiệt sức mà chết, Võ gia cảm thấy hắn đã khắc chết mẹ nên thái độ đối với hắn không quá tốt, cha Diệp Phàm ở thời điểm Diệp Phàm chưa đến một tuổi mang về cho hắn một vị “đệ đệ” nhỏ hơn Diệp Phàm không bao nhiêu, thậm chí có lẽ còn lớn hơn nữa, sinh hoạt từ nhỏ của Diệp Phàm cứ như vậy rơi vào trong tay mẹ kế.

Tuy rằng nhìn từ bên ngoài, mẹ kế đối xử với Diệp Phàm không tồi, nhưng sau lưng lại không ngừng âm mưu dương mưu, giống như sự kiện kỳ lạ lần này, ban đầu Diệp Phàm được mời tới một bữa tiệc liên hoan, sau đó lại vào phải phòng có hai người phụ nữ bị ngược đãi, vừa vặn bị cảnh sát bắt được; lại ví dụ như nguyên thân kỳ thật là bởi vì uống thuốc ngủ mà tử vong, không biết như thế lại truyền thành hắn chơi thuốc quá đà.

Diệp Phàm mở mắt ra, từ trên giường bước xuống, thân thể đã khôi phục không tệ lắm, hắn lập tức quyết định rời khỏi bệnh viện, đi đến tiệm thuốc nhìn xem có thể kiếm một ít dược liệu dùng được không.

Diệp Phàm lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, bên trong chắc là có khoảng năm mươi mấy vạn, đoán chừng là toàn bộ gia sản của nguyên thân.

Sau khi tai tiếng của nguyên thân tuôn ra đã bị gia tộc trục xuất, Diệp Phàm cũng không định có quá nhiều quan hệ với Diệp gia để rồi dính thêm nhân quả. Đương nhiên, nếu Diệp gia tìm tới cửa nói chuyện, hắn cũng không ngại tặng cho Diệp gia một chút mặt mũi.

Bạn đang đọc Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành(Bản Dịch) của Diệp Ức Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DieuuDieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.