Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bonus: Bi kịch của Tiêu Trường Thanh

Tiểu thuyết gốc · 1001 chữ

Tiêu Trường Thanh - phản phái đại sư huynh - được mọi người trong Tiểu Vân Môn kỳ vọng như ánh sáng dẫn lối cho tương lai tông môn. Hắn là thiên tài trăm năm có một, mỗi một bước đi đều in dấu sự kính nể và ngưỡng mộ. Nhưng ánh hào quang của hắn dần mờ nhạt khi một nhân vật như định mệnh xuất hiện: Tô Thần.

Sự xuất hiện của Tô Thần

Tô Thần, thân phận Thánh Tử lưu lạc của Thanh Hư Đạo Viện - một trong tam đại thế lực đỉnh cấp của Thiên Lam Đại Lục, gia nhập Tiểu Vân Môn trong sự kiện Đại hội chiêu sinh. Từ khi hắn bước vào, thế giới của Tiêu Trường Thanh bắt đầu đảo lộn. Không chỉ sở hữu thiên phú kinh người, Tô Thần còn có "bàn tay vàng" nghịch thiên, biến mọi điều bất lợi thành có lợi.

Ngay từ ánh mắt đầu tiên, Tô Thần đã đặt mục tiêu thu nạp vào hậu cung ba người quan trọng nhất trong cuộc đời Tiêu Trường Thanh: sư tôn Dạ Khuynh Nhan, sư tỷ Hứa Tuyết Tình, và vị hôn thê tiểu sư muội Phùng Thanh Thanh - người đã đính hôn cùng Tiêu Trường Thanh trước sự chúc phúc của toàn tông môn. Dù biết rõ ý đồ của Tô Thần, Tiêu Trường Thanh chỉ có thể âm thầm đề phòng và tìm cách bảo vệ những người mình yêu quý. Nhưng bằng những tính toán tỉ mỉ và các "vô tình" đầy dụng ý, Tô Thần từng bước chiếm được lòng tin và tình cảm của ba người họ, khiến sự bảo vệ của Tiêu Trường Thanh dần trở thành sự ghen tuông mù quáng trong mắt họ.

Đỉnh điểm phản bội

Một năm trôi qua, sau khi chịu thương nặng vì đoạt cơ duyên cho sư muội Phùng Thanh Thanh, Tiêu Trường Thanh lê bước về tiểu viện với thân thể rã rời. Nhưng thay vì nhận được sự an ủi, hắn nghe thấy những tiếng ái muội vang lên từ phòng nàng. Trái tim hắn như bị bóp nghẹt. Không kìm được, hắn rút kiếm lao thẳng vào tiểu viện, định kết liễu đôi gian phu dâm phụ kia.

Nhưng chưa kịp đến gần, một luồng uy áp khổng lồ đã đè nặng xuống hắn, khiến hắn gần như quỳ rạp xuống đất. Một kẻ áo đen bước ra từ vết rách không gian, ánh mắt đầy khinh miệt. "Thiếu chủ nhà ta đang làm chính sự, phiền ngươi không quấy rầy," kẻ áo đen nói, giọng điệu lạnh lùng như băng.

Tiêu Trường Thanh không còn sức chống cự. Hắn nằm đó, bất lực nhìn vào căn phòng tràn ngập xuân tình kia. Đêm định mệnh kéo dài như vô tận, mỗi âm thanh bên trong như một nhát dao đâm vào tim hắn. Khi bình minh lên, kẻ áo đen rời đi, nhưng không quên "tặng" Tiêu Trường Thanh một cước điểm, thuật tay điểm một hạt giống ma khí vào người khiến hắn hộc máu trước khi biến mất.

Sự sụp đổ

Tiêu Trường Thanh trở về tiểu viện của mình, mang theo trái tim rỉ máu và thân thể tàn tạ. Nhưng chưa kịp nghỉ ngơi, hai đệ tử Chấp Pháp Đường đã xông vào, lôi hắn đi giữa ánh mắt đầy khinh bỉ của mọi người. Hắn bị đưa đến đại điện, nơi tất cả trưởng lão và đệ tử đều đang chờ.

"Tiêu Trường Thanh, ngươi đã biết tội chưa?" Giọng nói trong trẻo của sư tôn Dạ Khuynh Nhan vang lên. Hắn ngẩng đầu, nhìn thấy trên khuôn mặt lạnh lùng ngày nào giờ đây điểm một cỗ khí tức ôn nhu phong tình không giấu nổi. Tiêu Trường Thanh thất thần, ánh mắt hắn chuyển sang Phùng Thanh Thanh, nhưng nàng chỉ cười lạnh, nói: "Tiêu sư huynh, nhận tội đi. Nể tình ngươi từng cống hiến cho tông môn, ta sẽ xin các trưởng lão cho ngươi giữ mạng, đúng không Tô Thần ca ca."

Phùng Thanh Thanh nhìn Tô Thần đầy vẻ sùng bái cùng sự mê đắm, làm sao nhớ nổi lời hứa trọn đời trọn kiếp cùng ai kia.

Hứa Tuyết Tình cũng không thèm nhìn hắn, khuôn mặt lãnh đạm không cho ý kiến, đôi mắt phượng đôi lúc lén nhìn Tô Thần đầy ý tứ.

Giờ đây tất cả những gì hắn nhận được cho sự hi sinh máu thịt bản thân là sự phản bội và khinh miệt.

"Ta... không có tội!" Hắn gào lên, nhưng không ai lắng nghe. Chúng đệ tử khẽ thì thầm chỉ, ánh mắt không giấu khỏi sự khinh miệt, coi thường cùng hả dạ.

Lòng hắn sụp đổ, đạo tâm vỡ vụn, hắn đau khổ gào lên, đau đớn thấu tâm can, thất khiếu trào máu. Như được sắp đặt trước, ma khí từ đan điền tràn ra, bao bọc lấy hắn. Trong cơn cuồng nộ, hắn lao thẳng về phía Tô Thần. Nhưng một lần nữa, Phùng Thanh Thanh chắn trước mặt Tô Thần. "Không được làm tổn thương Tô ca ca!" nàng hét lên. Sau lưng nàng, Tô Thần khẽ cười thương hại, môi mấy máy khẩu hình "Ngu xuẩn mất khôn".

Hứa Tuyết Tình không do dự, rút thanh kiếm Tiêu Trường Thanh từng tặng nàng, chém hắn không chút thương tình. Cú chém kết thúc mọi hy vọng còn sót lại của hắn. Trước khi mất ý thức, hắn nghe giọng Dạ Khuynh Nhan lạnh lùng: "Đem hắn vứt khỏi đây, để hắn tự sinh tự diệt."

Kết cục

Hắn bị ném xuống vực sâu vạn trượng, thân thể nát tan, danh tiếng hủy hoại. Tên của hắn trở thành trò cười, bị người đời phỉ nhổ.

Đêm ấy, ánh trăng mờ nhạt soi rọi, chỉ còn lại bóng dáng tàn tạ của một kẻ từng là thiên tài, giờ đây không còn gì ngoài hận thù và tuyệt vọng.

Bạn đang đọc Xuyên Thư Phản Phái Sắc Hiệp, Cầu Các Ngươi Không Phiền Ta sáng tác bởi Skynetplus5G
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Skynetplus5G
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.