Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 69
Lúc này cả nhóm đã đi khỏi cái hành lang kia, cậu bé thì đã bị bác thu vào một lá phù trấn để tránh nó bị thần lực nơi này áp chế đến khi bốc hơi, phía trước là một kiến trúc khá kỳ lạ, nó có nhiều bức tường và có các trụ bằng đá dựng thẳng đứng, khi cả nhóm đi vào trong, cô nhi cúi xuống lấy bao tay mang vào rồi cẩn thận chạm vào các bức tường bằng gạch này, rồi cô cẩn thận ghi chép lại vào sổ tay, bác nói:
- Cô có nhận biết gì về những thứ này không ?
Cô Nhi cúi người nhìn vào cuốn sổ rồi nói:
- Loại gạch này hình như được dùng bằng loại đất sét ở sâu dưới đất và trộn thêm vào nó một loại hỗn hợp gồm phù sa khoáng và các loại khoáng sản khác.
Duy lên tiếng:
- Chỗ này đi chắc không có nguy hiểm gì đâu.
Bác vẫn không lên tiếng gì mà bắt đầu để ý tới các cây trụ kia, bác đi tới rồi chạm vào nó, sau đó thử dùng một lá bùa dán vào rồi đọc chú, nhưng lá bùa không có phản ứng gì cả, Bảy Ếch thì vẫn theo thói quen, tìm kiếm hết xung quanh có gì có thể kiếm chác được không. Nơi này giống các bức tường đỏ tạo thành các lối đi riêng, nó cao hơn 3m và thỉnh thoảng lại có các cột đá xuất hiện. Bác vẫn chăm chú nhìn các cột đá rồi nhíu máy lại, bác nói:
- Có ai để ý là chúng ta đang đi vòng vòng tại một chỗ không?
Duy quay lại:
- Tôi cũng có ý giống anh, để tôi làm dấu thử xem.
Nói rồi anh ta lấy con dao khắc lên vách tường một dấu x rồi cả nhóm đi tiếp, nhưng lần sau khi đi được một hồi lại quay lại chỗ có dấu x. Bác nói:
- Tất cả dừng lại nghỉ ngơi đi, chúng ta đang bị giam vào một mê trận, tạm thời vẫn chưa biết cách để ra khỏi đây đâu.
Cô Nhi thì nói:
- Hay là chúng ta leo lên các vách tường này rồi đi thử xem?
Bác nói:
- Không dễ vậy đâu,
Nói rồi bác lấy một viên đá nhỏ dưới đất rồi ném lên trên vách tường, khi viên đá vừa chạm vào trên đỉnh của vách tường thì một âm thanh lạnh lẽo vang lên " xoạt " một mũi kim loại nhọn đâm thẳng ra, rồi chui lại vào trong. Duy nhìn thấy thế thì cũng nói:
- Tất cả các bức tường này đều có cạm bẫy chết chóc, chúng ta nên bỏ qua nó đi, đừng có động đến
Bác ngồi xuống rồi lấy lương khô rồi ăn, lương khô chỉ đủ cho ăn 2 ngày nữa thôi là cạn sạch, Bảy Ếch cắm cúi ăn rồi lấy chút nước trong bi đông rồi nói:
- Thức ăn với nước uống sắp cạn rồi, cứ tình hình này thì sớm muộn cũng chết đói.
Duy lạc quan nói:
- Thức ăn thì lấy rễ cây ăn dằn bụng, bây giờ chỉ cần tìm nguồn nước nữa thôi.
Bác vẫn không nói gì mà vẫn suy nghĩ. Khi đang ngồi ăn thì bác bỗng giơ tay lên làm dấu hiệu im lặng, bác nói nhỏ:
- Lắng tai nghe thử đi.
Ba người kia lắng tai nghe thì quả thật có tiếng gì đó, nó rầm rầm và có cả tiếng thét chi chít, bác và ba người kia bắt đầu đi theo cái tiếng đó là gì, lần này cả nhóm đã không quay lại cái chỗ có đánh dấu x mà là đi tới một chỗ khá trống nhưng vẫn còn trong phạm vi của khối kiến trúc tường và cột kia, đó là một bức tượng nằm giữa một hồ nước, những con chuột đang bơi lội rồi uống nước ở trong đó. Bảy Ếch nhìn đám chuột sáng mắt:
- Là chuột, đúng thứ ông đang thèm, để em bắt vài con làm cho mọi người ăn,
Nhưng bác cản lại:
- Không được, coi bức tượng kia có gì kia
Tất cả nhìn theo bức tượng đó thì nó đã bị vỡ ra một góc chỗ đầu, nơi đó có một mảng giống da thịt như người sống lộ ra, điều đáng nói là bức tượng này cao hơn một cái nhà ba tầng lại nằm dài trên mặt nước, Duy lấy một tảng đá ném xuống cái hồ nước, viên đá rơi xuống hồ làm lũ chuột sợ hãi chạy lên bờ, Duy nói:
- Hồ này sâu mà bức tượng này vẫn nổi được thì có vấn đề thật đó.
Bác và mọi người thử đi tới gần chỗ hồ để quan sát thử xem, Bảy Ếch cúi xuống nhìn thì nói:
- Nó bị dây xích treo lơ lửng giữa mặt nước, thảo nào, làm ông sợ hết hồn
Cô Nhi đi tới chỗ bức tượng bị lộ ra rồi chăm chú quan sát, sau một hồi cô nói lớn:
- Mọi người ơi, chỗ bị lộ ra đúng là da thật đó
Duy chạy tới nhìn định bơi xuống nhìn cho rõ thì bác nói:
- Không được xuống hồ, chết đấy
Duy giật mình nhìn bác, còn bác thì đi tới chỗ hồ rồi dùng tay chấm một ít nước rồi nếm, bác nói:
- Hồ này chứa âm khí nặng lắm, cậu xuống đó thì chết ngay tức khắc,
Chợt có một tiếng động vang lên, là tiếng ngáy của một người đàn ông, nó to như sấm và oang oang chấn động làm bốn người văng ra xa, cô Nhi đứng dậy sợ hãi nói:-
- Bức tượng này vừa ngáy đó.
Đăng bởi | Haisekaisa |
Thời gian | |
Lượt đọc | 54 |