Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 70
Bác nhìn bức tượng rồi chợt nhớ ra một câu chuyện, tương truyền ngoài con người hiện này còn có các giống loài người khác nữa, trong đó có người khổng lồ, trong sử của người Việt thì cũng có sự xuất hiện của họ, chính là Lý Ông Trọng và Thánh Gióng, họ đều có đặc điểm to lớn và vô cùng dũng mãnh, bác nuốt nước bọt rồi nhìn bức tượng:
- Không lẽ đây là một người khổng lồ sao?
Cô Nhi nghe bác nói thì cũng nhớ ra rồi kinh ngạc, hai người kia cũng quay sang nhìn bức tượng kia. một âm thanh lại vang lên lần nữa, đó là tiếng ngáy dài to hơn lần trước khiến cho cả bốn lại một phen hoảng hồn. Bỗng từ dưới hồ có những đốm sáng nhỏ li ti nổi lên rồi làm sáng cả mặt hồ, cô Nhi nói:
- Chúng là một loại tảo phát quang được, nhưng lần đầu tôi nghe dưới lòng đất cũng có chúng.
Tiếng ngáy như sấm lại xuất hiện với tần suất cao hơn. Bác nói
- Đi thôi, ở lại lâu bị tiếng ngáy này làm vỡ nội tạng mà chết đấy.
Ba người kia cũng biết nên định rời đi theo ngay sau đó là một loạt tiếng động rắc rắc rồi vỡ vụn, một âm thanh gào lên kinh khủng, bác quay lại thì thấy một khung cảnh kinh khủng mà lần đầu tiên bác nhìn thấy, ba người kia cũng há hốc sững người. Bức tượng kia bị một lực phá tan nát, những mảnh vỡ rơi xuống đáy hồ, bức tượng kia bắt đầu động đậy rồi những âm thanh như sấm kèm theo đó là các tiếng của dây xích bị kéo lê, một thân hình cao và to lớn trồi dậy rồi từ từ các lớp của bức tượng dần dần bị rơi xuống hết. Bây giờ thân hình của thứ ẩn dấu bên trong bức tượng đã hiện rõ. Một người đàn ông vạm vỡ, làn da như tráng quá một lớp đồng, có những vết thương làm sẹo, cả người ông ta tỏa ra cảm giác hoang dã, cuồng bạo, tóc ông ta màu trắng bạc và dài tới ngực, đôi mắt ông ta trắng dã và có từng làn tơ máu vấn quanh, ông ta gào lên:
- Nâm man xâm lược
Tiếng gào như một luồng sóng xung kích từ một vụ nổ bom thổi bay tất cả nhóm, sau một hồi thì bác đứng dậy nhìn ông ta, cảnh tượng cứ ngỡ chỉ có trong truyền thuyết. Nhưng điều làm bác ngạc nhiên hơn là chính là ông ta có tới bốn cánh tay. Ông ta nhìn cả nhóm rồi gầm rít lên:
- GIẾT
Bác vội hét lên:
- Chạy đi.
Ba người kia nhận ra đây là tình huống gì vội bỏ chạy, một cánh tay của ông ta vươn ra rồi định bắt lấy cô Nhi, bác vội lấy cái ấn trong túi rồi phun máu lên đó, bác bắt đầu sử dụng chân nhơn chú:
- Bà la mạn tá rị ca ..........
Cái ấn đồng đỏ rực lên, một chữ vạn màu đỏ dần dần hiện ra, bác cầm cái ấn đồng vỗ mạnh về phía cánh tay khổng lồ đó. Một âm thanh vang trời nổ ra, bác bị hất bay ra phía xa, cánh tay khổng lồ kia hình như chả hề hấn gì, người đàn ông lại rít lên trầm:
- Bọn sâu kiến đáng thương
Đôi mắt ông ta lóe lên đáng sợ rồi cánh tay kia đổ nhanh xuống, cô nhi bị một vài mảnh đá đè lên chân nên không thể chạy nhanh được nữa. Duy đứng gần đó vội chạy tới lấy thân ôm lấy cô Nhi, với ý định đỡ cho cô ấy. Bàn tay kia vụt nhanh xuống
Bác và Bảy Ếch bị hất văng ra xa nên không thể ứng cứu kịp, bàn tay kia cách cả hai người Duy và Nhi chỉ còn 30cm thì tiếng dây xích vang lên, cánh tay kia bị dừng lại rồi không thể nhúc nhích được. Duy và cô Nhi đều nhắm nghiền mắt và chỉ chờ có chết, nhưng xung quanh lại không có gì, Duy nhìn lên thì thấy bàn tay khổng lồ đó chỉ cách mặt mình vài gang, anh ta không hiểu chuyện gì nhưng vội chớp lấy thời cơ, gồng người nhấc tảng đá to kia lên rồi ném sang một bên, Duy vội ôm cô Nhi chạy ra xa, tiếng gầm gừ càng lúc càng mãnh liệt. Bác hít một hơi thở thật sâu rồi vội lấy cái hộp băng cứu thương và ít thuốc trong túi đeo ra đưa cho Duy chữa trị cho Nhi. Bác với Bảy Ếch lúc này mới nhìn rõ thì ra bốn cánh tay của ông ta đều có một sợi dây xích quấn lấy, cổ và người ông ta cũng vậy. Chính sợi xích này đã cứu cho cả nhóm một mạng, nếu không thì với ông ta cũng đủ đè bẹp cả bốn người. Bảy Ếch nhìn bác rồi nói:
- Ông ta là thứ gì vậy anh, thần linh hả?
Bác nói:
- Không phải, anh cũng không nói chính xác được
Ông ta vẫn kêu gào và nói những câu khó mà hiểu được, nhưng tạm thời cả nhóm đã an toàn, vết thương chỗ chân của Nhi đã được Duy xử lý và băng bó, bác lấy lá phù chứa cậu bé rồi gọi nó ra, cậu bé nhìn thấy cô Nhi bị thương thì liền hỏi:
- Ai đã làm chị bị thương vậy?
Duy chỉ tay về phía trước làm nó quay lại, bác tới bên rồi nói:
- Cậu có biết thứ này không ?
Cậu bé nhìn người đàn ông khổng lồ rồi nét mặt có vẻ gần như nhớ ra điều gì, nhưng chợt mi tâm của nó lóe lên rồi cậu bé ôm đầu gào lên đau đớn, bác cũng lắc đầu nói:
- Không được rồi, nó là tinh linh đã bị hạ lên đó, không thể nhớ được những chuyện trong này, cưỡng ép chỉ làm nó bị thương
Bác lại cầm lấy lá phù thu nào vào bên trong, Bảy Ếch nhìn người khổng lồ rồi nói với bác:
- Hay là mình tạm thời đừng động chạm tới ông kẹ này đi anh, kiếm đường khác rồi đi
Bác và hai người kia cũng cảm thấy đúng, nhưng một luồng yêu khí và quỷ khí đánh ập tới hướng thẳng vào người bác. Với kinh nghiệm lâu này, bác nhanh chóng dùng cái ấn đồng trong tay đập mạnh xuống chặn lại hai luồng khí kia. Bác nheo đôi mắt lại rồi nói:
- Tụi mày cuối cùng chịu thò mặt ra rồi à.
Từ phía sau những bức tường, quỷ thượng và mụ nhện lộ mặt ra, hai tên đó nhìn bác và cả nhóm với ánh mắt đầy thù hận. Mụ nhện nói với bác:
- Tao chỉ nghĩ mày là pháp sư thông thường, không nghĩ ra rằng mày lại đến được tới đây, tao phải lột da nuốt sống mày mới được.
Bác nói vơi Bảy Ếch và Duy:
- Hai người các người yểm trợ và cố giữ vững đội hình, chỉ khi có hiệu lệnh thì nổ súng.
Đăng bởi | Haisekaisa |
Thời gian | |
Lượt đọc | 51 |