Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 82
Khi màn đêm bắt đầu buông xuống, bác nhìn trời rồi thầm đoán đã quá 7h tối. Lúc này hai gã đàn ông kia đã ngà ngà hơi rượu, chúng bắt đầu đứng dậy rồi nói:
- Đi thôi mày, trời này phải làm cho nhanh gọn, kẻo bọn thăm mộ nó phát hiện thì khốn.
Tên tóc quăn cũng gật gù đồng ý:
- Ờ, chờ tí để tao vứt mấy này đã.
Nói rồi hắn cầm lấy cái túi đựng chi thể vứt xuống con suối, nó nhanh chóng bị cuốn vào dòng nước chảy rồi mất hút, rồi cả hai bắt đầu di chuyển. Bác và Bảy Ếch bắt đầu bám theo chúng, hai tên đằng trước đang đi thì tên tóc quăn nói:
- Sao tao cứ thấy có cảm giác có người theo dõi mình nhỉ?
Tên to con nói:
- Chắc bọn thú rừng thôi, không sao đâu.
Nói rồi hai tên đó lại tiếp tục đi về một hướng, bác và Bảy Ếch theo dõi chúng từ xa, Bảy Ếch thì thầm:
- Bọn này thính thật, mình phải từ từ thôi anh Cổ.
Cả hai dãn khoảng cách với chúng để tránh bị phát hiện. Một lúc lâu sau, hai tên này rẽ vào một nghĩa trang nằm ở nơi vắng vẻ, bác đứng từ xa nhìn thì phát hiện đây là một nghĩa trang lớn và có từng làn âm khí vất vưởng cứ bay là là, sương mù đã bắt đầu giăng xuống và thấp thoáng có những con chim ăn đêm bay qua kêu lên vài tiếng. hai tên này ngó trước nhìn sau rồi chui vào một cái bụi lôi ra một cái bao khác, trong đó là những dụng cụ để đào đất và còn có hẳn một cái cưa còn dính máu tươi, bay mùi tanh và có nhiều thịt vụn còn sót lại trên đó. Hai tên đó nhìn nhau cười đê tiện rồi dẫn nhau đi về phía cuối nghĩa trang. Bác và Bảy Ếch cũng lui vào trong bóng tối và bám theo bọn chúng. Hai tên này lấy ra một cặp nanh hổ lớn đeo vào người, bác nhìn thấy cặp nanh hổ đó thì nói:
- Thì ra bọn này có sẵn thứ phòng thân, thảo nào chúng đào mộ trộm xác không kiêng kỵ gì cả.
Bảy Ếch nói:
- Cặp nanh hổ đó là gì vậy anh?
Bác nói nhỏ:
- Đó là một loại bùa hộ mệnh, hổ được coi là vật khiến cho tất cả các loài ma quỷ đều khiếp sợ và kiêng dè, chưa nói đến hổ tinh còn có thể thao túng ma quỷ, từ xa xưa những thợ săn người đi rừng đã có biết dùng các răng và nanh để làm vật hộ mệnh. Những loại này đã được thầy pháp phù phép qua càng làm chúng uy lực, nhưng có yếu điểm là nếu chủ nhân của nó lạm dụng thì càng làm cho nanh hổ càng đi xuống màu sắc và đạt đến ngưỡng thì nó sẽ cắn trả lại chủ, rất nguy hiểm đó.
Bảy Ếch gật gù:
- Thì ra là vậy.
Hai tên đàn ông đi đến trước một ngôi mộ còn mới, chúng nhìn nhau rồi cười khè khè:
- Đúng là cái mộ cái con hôm trước, mình làm nhanh rồi đem đồ đi bán nữa.
Tên kia nhìn hình nuốt nước bọt:
- Thề với mày là con nhỏ này đẹp cực, lát nữa phải thỏa mãn mới được.
- Rồi rồi, mày muốn gì thì phải đào nó lên đã.
Nói rồi hai tên đó hì hục đào ngôi mộ đó lên, Bảy Ếch nhìn ngôi mộ đó thì thấy hình trên bia là của một cô gái thanh tú, đôi mắt to và duyên. Bảy Ếch định nói, thì bác đưa tay ngăn lại rồi nói:
- Đừng có dại dột mà khen người chết, họ theo mày đó.
Bảy Ếch lại nói:
- Là sao vậy anh, hồi giờ em nghe cũng mấy vụ như vầy, mà vẫn chưa biết được rõ nguyên nhân.
Bác nhìn rồi nói:
- Đó là do họ vẫn còn lưu luyến cõi dương này, họ tiếc thân thể, họ tiếc cuộc đời này mà không đi siêu thoát, nhất là những người chết trẻ. Mình khen họ chính là tự chuốc họa, người khi chết thì phần hồn đã được thoát ra khỏi thân xác, lúc đó linh hồn đã không còn thân xác để thỏa mãn những thèm muốn phàm nhân sẽ bắt đầu tìm kiếm những thứ để bấu víu vào. Có một luât lệ ngầm mà không phải ai cũng biết đó là khi mày dám khen nhan sắc hay nói lời đụng chạm vào người đã chết chính là tự tạo nhân quả, lúc đó vong có bám theo mày thì không có gì là lạ. Nhưng cũng có nhiều nguyên nhân khác nữa, cũng có thể là hợp số, cũng có thể là do khí sống đã có nhân quả từ trước, mọi việc đều là trăm sông về một biển khó mà nói hết được.
Hai tên đàn ông hì hục đào sâu vào ngôi mộ, bỗng dưới lớp đất lộ ra một cái quan tài, hai tên này nhìn nhau rồi cười khè khè. Chúng lấy ra các dụng cụ nhổ đinh và bắt đầu mở nắp quan tài lên. Bác nhìn xung quanh thì thấy không có vong hồn nào ở gần, cũng không có ác quỷ nào. Bác định bắt lấy vài con rồi phá bỏ bùa chú trên hai cái nanh hổ rồi dùng bọn ma quỷ mà dọa chúng rồi mới bắt. Bác đành chờ đợi, thì thấy ở xa xa một cái bóng mờ nhạt đang lơ lửng rồi lại thấp thoáng hiện rồi lại tắt, bác nhìn thấy thì cười:
- Cuối cùng cũng có một con.
Nói rồi bác kết trảo vươn ra, một bàn tay vô hình tóm lấy cái vong hồn đó rồi kéo lại về phía bác. Đó là một người phụ nữ khá trẻ, chỉ độ 30, vong nữ hoảng sợ rồi tỏa ra âm khí định thoát khỏi bàn tay bác nhưng không được. Bác kéo vong hồn đó lại gần, bà ta nhìn bác hoảng sợ nói:
- Xin pháp sư tha mạng, vong nữ không có ý gì hại đâu. Chỉ là hôm nay là ngày giỗ của nữ, được âm ty mở cửa đưa về hưởng chút hương hỏa. Từ trước tới giờ cũng chưa từng có hại ai mong pháp sư giơ cao đánh khẽ.
Bác nhìn bà ta rồi nói:
- Đừng có hoảng sợ như vậy, ta chỉ muốn bà giúp ta một việc, xong việc sẽ có thưởng cho bà.
Vong hồn đó nhìn bác khó hiểu:
- Dạ, pháp sư muốn nữ làm gì?
Bác chỉ về phía trước rồi nói:
- Khi ta phá bùa chú trên hai cái nanh hổ đó, ngươi cứ tới dọa cho chúng là được.
- Dạ được ạ.
Nói rồi bác kết ấn chỉ về hai tên đó rồi từ từ niệm chú, bác xoay ấn chỉ xuống dưới đất rồi lấy một lá bùa nhỏ kẹp vào hai ngón tay rồi từ từ chỉ vào hai cái nanh hổ đó. Bác nheo mắt lại rồi há miệng, từ đó một luồng hơi nhỏ bay ra chúng ám vào trên bề mặt của nanh hổ rồi lặn vào. Bác cười rồi đứng chờ kết quả, hai cái nanh hổ từ từ ngả màu rồi những chú văn trên đó dần dần bị làm mờ rồi tan biến mất. Hai tên này vẫn chưa biết thứ cứu mạng đã bị mất tác dụng, chúng bật nắp quan tài ra rồi lấy một cái đèn pin nhỏ soi vào trong. Chúng cười khè khè:
- Lấy hết đồ trang sức của nó đi đã.
- Được đúng ý tao.
Hai tên này cúi người xuống rồi dùng tay lấy hết những món trang sức trên thi thể cô gái kia. Bác nói với vong nữ kia:
- Cô tới dọa chúng đi.
Nhưng đột nhiên, thi thể cô gái bắt đầu có những giấu hiệu chẳng lành, làn da tái nhệch bắt đầu đổi sang màu tro, đôi tay bắt đầu khô héo lại có từng làn thi khí và quỷ khí bốc lên. Bác nhìn thấy thì nói:
- Không xong rồi, là thi biến.
Hai tên đàn ông đó nghe bác nói thì quay lại, dùng đèn pin chỉ vào chỗ bác và Bảy Ếch ẩn nấp:
- Thằng nào đó?
Bác và Bảy Ếch bước ra nhìn hai tên đó, hai tên này cười:
- Thì ra là hai con chuột, mau xử lý nó đi.
Nói rồi chúng lấy từ hông một con dao với một khấu súng lục, chúng định tiến lên bỗng một bàn tay chụp lấy vai chúng rồi kéo mạnh về sau. Bị bất ngờ, hai tên này ngã về phía sau rồi lăn ra đất, thi thể cô gái đã đứng sau chúng từ khi nào. Đôi mắt trắng dã đang chảy máu, những đường như gân máu nổi khắp người, và ở những ngón tay móng dã dài hơn 5cm, răng nanh cũng đã mọc nhô ra khỏi miệng. Bác nhìn thấy thì lắc đầu:
- Thi biến nhanh thật, chắc chắn cô ta đã chịu uất ức lớn cả khi sống và chết, dẫn tới oán khí mạnh đến vậy.
Hai tên đàn ông nhìn lên thì thấy thi thể cô gái thì sợ tái mặt, tên tóc quăn cầm lấy khẩu súng rồi nổ súng nhưng không có vết tích nào, những viên đạn găm vào người, làm một lỗ lớn nhưng không có máu chảy ra. Cô ta đưa tay nắm lấy khẩu súng rồi ném nó về phía xa, tên còn lại dùng dao bổ vào đầu cô ta nhưng một cái lưỡi dài vụt ra nắm lấy con dao rồi tuốt nó ra khỏi tay. Hai tên này chợt nhớ ra cái nanh hổ thì vội đưa trước mặt rồi cười:
- Mày có giỏi tới đây, nanh hổ yểm phép đây này.
Đăng bởi | Haisekaisa |
Thời gian | |
Lượt đọc | 48 |