Con Dâu Về Nhà (2)
Nhìn thấy Thiên Băng và ba mẹ nói chuyện vui vẻ như vậy, lòng tôi cảm thấy vô cùng ấm áp. Đây là khung cảnh mà tôi đã tưởng tượng đến vô số lần ở kiếp trước
"Ting: Kích hoạt nhiệm vụ nhánh "Người đàn ông của gia đình": Đi chợ và chuẩn bị một bữa ăn thật thịnh soạn và ấm cúng cho cả nhà. Phần thưởng: 200 ngàn USD, 100 SC, Hệ Thống sẽ dựa vào quy trình chế biến món ăn của chủ nhân để cộng thêm chỉ số. Thất bại: Đi chết đi" - Âm thanh thông báo máy móc của Vượng Tài vang lên
Tinh thần tôi lập tức trở nên phấn chấn hơn hẳn, nhiệm vụ này tới rất đúng lúc. Hơn nữa tôi cũng đang rất cần SC để mua cái Console kia
Tôi lập tức mở bảng Hệ Thống ra đọc thật kỹ phần thưởng và chú thích nhiệm vụ
"Ê, cái mục thất bại này là ngươi đang chửi ta hay ta sẽ chết thật đấy" - Mặt tôi đen lại, gằn giọng hỏi Vượng Tài
"Ting: Mong chủ nhân hãy nhanh chóng thi hành nhiệm vụ" - Vượng Tài cất giọng nhắc nhở như đang đánh trống lảng (ñ_ñ)
"Sao không trả lời ta hả ?? Cuối cùng là ta có chết hay không ??" - Hai tay tôi nắm chặt lấy màn hình Hệ Thống
"5 ... 4 ... 3 ..." - Trên màn hình hiển thị đồng hồ đếm ngược
"Rồi rồi đi ngay đây, giỡn tí làm gì căng" - Tôi đành mặc kệ sự vô liêm sỉ của nó. Cầm giỏ đi chợ lao ra khỏi nhà (Vượng Tài: '_')
...
"Nấu gì với gì đây nhỉ ?? Bữa cơm nhân ngày đầu tiên Thiên Băng về thăm ba mẹ không thể qua loa qua quýt được" - Tôi vừa nhìn vào đống thực phẩm, vừa lẩm bẩm
"Hửm ?? Ô, có phải thằng Vũ đó không ??" - Một bà lão đứng ở hàng cá đã nhận ra tôi
"Dạ vâng, là cháu đây ạ. Bà vẫn khỏe chứ"
"Ôi chu choa !! Lâu quá không gặp nhìn cháu khác quá, đẹp trai hơn nhiều rồi nha"
"Bà cứ chọc cháu thôi, cháu vẫn vậy mà" - Tôi vừa cười trả lời, vừa mua vài con cá. Sau đó vẫy tay tạm biệt bà ấy
Ngoại hình của tôi đã thay đổi khá nhiều nhưng vẫn có rất đông người trong chợ nhận ra tôi. Ai cũng vô cùng bất ngờ
- Mười lăm phút sau -
Rời khỏi chợ, trên tay tôi là hai cái giỏ đầy ắp rau củ quả và thức ăn tươi ngon
"Cá hấp xì dầu, canh chua nghêu cay, thịt kho đậu hũ trứng cút, mực nhồi thịt, ba loại nấm xào tỏi ớt và tráng miệng là bánh xốp kem hoa quả. Thực đơn như vậy có vẻ đã tạm ổn rồi" - Tôi vừa cao hứng bước về nhà, vừa mường tượng lại các công thức nấu ăn
“Bạn học Huy Vũ, có phải là cậu đó không ??” - Đằng sau tôi bỗng vang lên một giọng nữ khá quen thuộc
Tôi lập tức quay mặt lại
Trước mặt tôi là một mỹ nhân lai Nga trông vô cùng xinh đẹp, mái tóc ngắn ngang vai màu hạt dẻ được buộc đuôi ngựa đơn giản, đôi mắt to có màu hổ phách, dáng người cao ráo chắc khoảng tầm 1m80 hoặc 81. Vẻ xinh đẹp của cô ta có nét khá giống với Thiên Băng về sự lạnh lùng nhưng lại khác ở chỗ trông cuồng nhiệt và mạnh mẽ hơn. Cứ nhìn bộ đồng phục cảnh sát màu xanh đen mang quân hàm thiếu tá của cô ta cũng phần nào hình dung được rồi
Nhân tiện thì … ngực cô ấy tuy khá to nhưng vẫn kém hơn của Thiên Băng. Cặp mông thì có vẻ đầy đặn hơn một chút xíu
Và dĩ nhiên, tôi cũng đã đoán ra được cô ấy là ai rồi. Người luôn theo sát nút tôi và Điền Lực trên bảng xếp hạng điểm thi học kỳ thời còn đi học
- Tên: Long Thanh Hoa
- Tuổi: 22
- Nhan Trị: 9.4
- Tình Trạng Sức Khoẻ: Bình thường
“Đúng vậy, tôi là Hoàng Huy Vũ. Còn cậu là … Long Thanh Hoa đúng không nhỉ ??” - Tôi gật đầu chào hỏi
“Không ngờ cậu vẫn nhận ra tôi đấy, quả nhiên là học bá có khác. Chào cậu” - Long Thanh Hoa gật gật đầu. Cô định chìa tay ra với Huy Vũ nhưng lại thôi vì nhìn thấy hai giỏ đồ ăn trên tay anh
“Câu đó phải là để tôi nói mới đúng. Tôi không ngờ cậu nhìn từ đằng sau mà vẫn có thể nhận ra được tôi” - Tôi mỉm cười trả lời
“Đừng xem thường mắt nhìn sắc bén của cảnh sát chứ. Tốt nhất cậu đừng gây rối, tôi sẽ không nể tình bạn học cũ đâu đó” - Long Thanh Hoa cười lớn, cất giọng khiêu khích
“Yên tâm đi, tôi sẽ có chừng mực. Cơ mà cuối cùng cậu vẫn quyết tâm theo nghề này nhỉ ??”
Nghe câu hỏi của Huy Vũ, tinh thần Long Thanh Hoa có chút lúng túng. Bất quá rất nhanh cô đã lấy lại được vẻ cởi mỡ của mình
“Đời mà, ai mà biết trước được gì đâu”
“Còn cậu thì sao ?? Công nhận cậu thay đổi nhiều thật đấy. À còn nữa, chắc chắn cậu cũng đã trở thành một bếp trưởng của nhà hàng ba sao Michelin đúng như nguyện vọng rồi phải không ??” - Giọng điệu của Long Thanh Hoa mang theo vẻ mong chờ
Tôi bật cười trước sự hiếu kỳ nồng nhiệt của cô ấy. Còn lý do tại sao cô ấy nồng nhiệt như này thì chỉ đơn giản là bởi vì, Long Thanh Hoa … rất tham ăn
“Tôi vẫn …”
“Reng…reng…reng” - Đúng lúc này điện thoại của Long Thanh Hoa đổ chuông và cắt ngang lời tôi. Cô ấy lập tức rút điện thoại ra khỏi túi, nhấn nút trả lời
“Alo, là tôi đây”
“Sao ?? Tỉnh lại rồi ?? Tốt lắm !!”
“Được, bây giờ tôi sẽ đến đó ngay. Cụp !!”
Cúp điện thoại xong, giọng điệu của Long Thanh Hoa trở nên gấp gáp vì phấn khích
“Rất vui khi được gặp lại cậu và trò chuyện thế này. Bây giờ tôi có việc cực gấp phải đi trước đây”
“Được rồi. Chúc cậu may mắn trong công việc”
“Có duyên gặp lại sau. Tạm biệt”
Dứt lời, cô lập tức leo nhanh lên chiếc moto cảnh sát màu trắng tinh
| Quả là bất ngờ thật. Không ngờ mình lại có duyên được gặp lại bạn học cũ ở đây. Lại còn là hoa khôi lớp phó kỷ luật nữa chứ |
Đột nhiên trong đầu Long Thanh Hoa vang lên âm thanh của một giọng nói khiến cô hơi giật mình
“Bạn học Huy Vũ, cậu vừa mới nói gì à ??”
“Hả ?? Không, tôi đâu có nói gì đâu ?? - Tôi nhíu mày lắc lắc đầu, sau đó quay người rời đi
| Thôi về thôi. Chắc Thiên Băng và ba mẹ đã đói cả rồi, mãi mới có dịp mình trổ tài nghệ chuẩn bị tiệc thịnh soạn thế này a |
"Đây rõ ràng là giọng nói của bạn học Huy Vũ kia mà ?? Nhưng mà cậu ta đâu có mở miệng nói chuyện ??”
“Thôi kệ đi, chắc do dạo này mình stress quá mà thôi” - Long Thanh Hoa lắc nhẹ đầu một chút. Sau đó nổ máy xe, phóng đi gần như hết tốc lực
…
Về đến nhà. Tôi nhìn thấy Thiên Băng đang ăn trái cây cùng ba mẹ
“Mấy loại trái cây này nhìn lạ quá con dâu à. Vỏ dưa hấu sao lại có màu đen thế này ?? Thanh long mà cũng có loại vỏ vàng nữa sao ??”
“Cả nho và táo này nữa, hình như không giống với loại bình thường. Có đắt không vậy con ??” - Hai vợ chồng cầm mớ trái cây lạ lên kiểm tra qua lại
“Để con gọt vỏ cho ba mẹ nha. Hai người ăn thử đi ạ” - Lãnh Thiên Băng cười nói
Bỏ lại không khí ấm áp trong phòng khách. Tôi bước nhanh xuống phòng bếp chuẩn bị trổ tài nấu nướng
Bước đầu tiên, rửa tay thật sạch và sơ chế nguyên liệu kĩ lưỡng
“…”
- Ba mươi phút sau -
“Khịt…khịt !! Hứm thơm quá đi à” - Lãnh Thiên Băng phấn khích cảm thán
“Thơm thiệt đó nha. Ngửi mùi thôi là đã thấy đói bụng rồi” - Hoàng Trung Thành cũng gật gật đầu phụ hoạ
“Ba mẹ, con nghe anh Huy Vũ kể là hai người chính là sư phụ dạy bếp núc đầu tiên cho ảnh phải không ??”
“Gọi sư phụ thì hơi quá rồi. Thằng bé đó thực sự là một thiên tài đấy. Chỉ mất có hơn tháng thôi là thành thạo mọi thứ rồi, từ lúc đó trở đi cơm nhà là toàn bộ nó nấu hết đó con” - Giọng điệu của Liễu Thanh Mai vô cùng tự hào
“Mong ước lớn nhất của nó là trở thành bếp trưởng của một nhà hàng ba sao Mi chê lin gì gì đó ba cũng không rõ, nên luyện tập chăm chỉ dữ lắm. Mấy năm nay ba mẹ không rõ tình hình thế nào, nó vẫn luyện tập chăm chỉ đều đặn chứ hả con ??” - Hoàng Trung Thành vừa tấm tắc trước tài năng của con trai, vừa cất giọng hỏi thăm con dâu của mình
“D..dạ .. dạ đúng vậy ạ. Anh ấy vẫn đang luyện tập rất thường xuyên” - Lãnh Thiên Băng ấp a ấp úng
Làm sao cô có thể nói rằng suốt hơn bốn năm chung sống, chính cô là người đã gây xao nhãng thời gian tập luyện của Huy Vũ chứ
"Th...thôi con xuống bếp xem anh ấy nấu ăn đây ạ. Nãy giờ đã bỏ rơi ảnh rồi" - Lãnh Thiên Bắng lập tức đứng lên, muốn chuồn khỏi chủ đề khó xử này
"Ba mẹ cũng đi xem nữa. Phong cách nấu nướng của nó là một nghệ thuật đấy" - Hai vợ chồng già cũng muốn xuống bếp xem con trai
...
"Xèo...xèo..xèo..."
"Phừng !!"
Dưới bếp đầy ắp những âm thanh vui tai. Tiếng băm thực phẩm trên thớt, tiếng lắc chảo, tiếng xì xèo ...
Nghe lộn xộn là vậy nhưng không gian bàn bếp lại vô cùng sạch sẽ, bóng loáng. Hỗn hợp các mùi thơm của các món ăn đang được chế biến trộn lẫn vào nhau có thể nói là nứt mũi
Huy Vũ như không hề quan tâm mọi người đang xem mình tất bật đủ thứ. Mọi sự tập trung đều dồn vào từng chi tiết nhỏ của các món ăn
Các vị khán giả cũng hiểu ý và không muốn làm phiền "vị bếp trưởng" này. Cùng ngồi vào bàn ăn để xem các màn trình diễn đặc sắc
Lãnh Thiên Băng càng xem càng khâm phục thứ kỹ năng mà cô đã từng mù quáng xem thường. Cảm xúc trong lòng vô cùng phức tạp
"Hửm ?? Ô mọi người xuống sớm vậy, đói bụng rồi phải không ?? Khoảng hai mươi phút nữa mới xong hết các món được, lên nhà trên đi kẻo nóng" - Lúc này tôi mới để ý đến họ. Không rõ họ đã ngồi đó bao lâu
"Thơm quá nha. Thực đơn là gì vậy nói em nghe với" - Lãnh Thiên Băng cười hỏi
"Lát nữa là em biết liền thôi. Sẽ không làm mọi người thất vọng" - Tôi làm mặt quỷ lêu lêu lại cô ấy
Thế nhưng chẳng một ai rời đi, chỉ chăm chú theo dõi từng động tác không một chút thừa thải nào của Huy Vũ. Cũng nhờ vậy mà hai mươi phút chờ đợi đã dần trôi qua khá nhanh
...
"Phù !!" - Tôi tháo chiếc khăn cột trên trán ra thở một hơi
"Xong rồi phải không ?? Em và ba mẹ đói muốn run tay run chân rồi nè" - Lãnh Thiên Băng nhanh nhảu đứng lên lao tới
"Em yêu, phụ anh mang các dĩa thức ăn này ra bàn nhé"
"Cứ để đó em. WOW nhìn thôi đã muốn liếm sạch dĩa rồi" - Nhìn đĩa cá hấp ngon lành trên tay, Lãnh Thiên Băng cố kiềm nén bản thân không để bị thất thố
Mỗi người mỗi việc. Chưa đến một phút sau, một bàn ăn thịnh soạn đã được bày biện đẹp đẽ trên bàn
"Được rồi giới thiệu mọi người qua thực đơn hôm nay nhé"
"Cá điêu hồng hấp xì dầu. Canh chua nghêu cay này con cố ý làm rất cay nên mọi người cẩn thận. Thịt kho đậu hũ trứng cút. Mực nhồi thịt này con đã dùng loại thịt heo nhiều mỡ. Ba loại nấm xào tỏi ớt và tráng miệng là bánh bông lan xốp kem hoa quả khô" - Tôi đưa tay giới thiệu kĩ lưỡng từng món ăn
"Con nhịn hết nổi rồi !! Mời ba mẹ, mời anh yêu !!" - Lãnh Thiên Băng không muốn giữ hình tượng nữa, trực tiếp cầm đũa lên ăn ngấu nghiến
Thấy con dâu của mình tự nhiên không hề giữ kẽ như vậy, đôi vợ chồng già cũng lấy làm vui mừng. Họ liên tục gắp các món ăn ngon cho Lãnh Thiên Băng, hối thúc cô ăn nhiều hơn nữa
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Đăng bởi | Kurusu1995 |
Thời gian | |
Lượt thích | 35 |
Lượt đọc | 298 |