Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Dâu Về Nhà (3)

Tiểu thuyết gốc · 2124 chữ

Đang trong bữa cơm, tôi cố ý nhắc lại một chút chuyện cũ

"Ba mẹ. Lần trước trên bảng tin có chiếu một vụ giết người, nạn nhân là một gã thanh tra y tế của cục an toàn thực phẩm ấy. Hai người hình như có quen biết với lão ta à ??"

"Hừ !! Ai mà thèm quen biết với cái loại khốn nạn, táng tận lương tâm đó ?? Hắn chết là đáng lắm" - Hoàng Trung Thành vỗ bàn một cái

"Hắn ta đã làm gì ba mẹ sao ?? Kể cho con nghe với được không ạ ??" - Cái mặt ngu ngơ này của tôi mà không được nhận giải Oscar thì thật quá đáng tiếc (Vượng Tài: ¬_¬)

"Đương nhiên là không sao hết, đằng nào thì hắn cũng chết rồi. Lúc trước ba mẹ giấu là tại không muốn để hai đứa lo lắng thôi" - Liễu Thanh Mai đặt chén cơm xuống

Sau đó cặp vợ chồng già bắt đầu kể lại từng chi tiết. Từ việc hắn đã giở trò không đứng đắn với Liễu Thanh Mai ra sao cho đến việc đe dọa tiệm bánh bao nhỏ của họ

"Hừ, vậy hắn chết là đúng lắm. Nếu không chính con cũng sẽ cho người bắt cóc hắn quẳng xuống sông" - Giọng điệu của Lãnh Thiên Băng vô cùng phẫn nộ

"Đúng vậy đó. Xem như ông trời có mắt, tự ra tay gỡ cái loại ung nhọt đó đi. Thứ khốn kiếp !!" - Tôi cũng giả đò phụ họa theo Thiên Băng

| Thiên Băng nói muốn quẳng tên súc sinh đó xuống sông ý là muốn dìm hắn ta chết đuối hả ta ?? Mình cắt cổ thứ chó đẻ đó khiến hắn tự chết ngộp trong chính máu của bản thân cũng coi như là "chết đuối" đi nhỉ ?? |

| Khặc khặc !! Vợ chồng tụi mình đúng là tâm linh tương thông mà |

"Phụt !! Khụ...khụ !!"

"Hả ?? Con dâu à, con có sao không ??" - Liễu Thanh Mai ngồi kế bên vội vàng vỗ vỗ lưng con dâu quý của bà

"Mẹ, con không sao ạ. Tự nhiên bị sặc một chút thôi" - Lãnh Thiên Băng vuốt vuốt tay mẹ chồng để trấn an bà, sau đó khẽ liếc xéo tên chồng của mình một phát

"Gã thủ phạm" dĩ nhiên đâu có nhận ra mình vừa mới tự bóp dái chính bản thân, "thú tội giết người". Hắn cười ha hả, làm mặt quỷ trêu chọc vợ mình:

"Anh biết là anh nấu ăn ngon rồi nhưng mà em cũng cần phải giữ hình tượng nữa chứ. Có ai giành với em đâu"

Lãnh Thiên Băng nguýt chồng một cái, thế nhưng trong lòng cô lại có chút buồn rầu:

"Hứ !! Đồ quỷ !! Anh nghĩ là tại ai mới làm em thất thố như vậy hả"

"Cơ mà sao anh ấy lại không báo với mình một tiếng chứ ?? Là do không tin tưởng năng lực của mình hay sao ??"

Huy Vũ không biết cô vợ yêu dấu đang tự mình làm khó xử bản thân, tiếp tục hỏi thăm ba mẹ:

"Vậy sau vụ đó thì còn chuyện gì bất trắc nữa không ạ ??"

"Không hề, vô cùng thuận buồm xuôi gió. Khách ngày nào cũng tới nườm nượp, thậm chí còn đông hơn lúc trước khi bị bắt ngừng kinh doanh" - Hoàng Trung Thành nở nụ cười khoái trá

"Haizz, vậy thì tốt quá rồi ạ. Lần sau chuyện giống như vậy xảy ra nữa thì phải báo cho con biết đấy" - Tôi giả bộ làm giọng giận dỗi

"Chồng yêu của em cứ yên tâm, để đó cho em giải quyết. Mấy thứ chuyện vặt vãnh này em phải giải quyết suốt mà. Ba mẹ, hai người cứ thoải mái buôn bán nhé. Sẽ chẳng có chuyên viên y tế nào tới kiểm tra nữa đâu. Nhân tiện con sẽ cho người sửa sang lại toàn bộ căn nhà này" - Lãnh Thiên Băng cất giọng nghiêm túc

"Con dâu à, ba mẹ sống thế này đã rất tốt. Con không cần phả .." - Hoàng Trung Thành đang định từ chối thì …

"Miễn ý kiến !! Không cho phép cự cãi !!" - Sự lạnh lùng và băng lãnh đã trở lại trên gương mặt của Lãnh Thiên Băng

"Đ...được rồi. Nghe theo hai đứa hết" - Hai vợ chồng già lập tức im lặng

"YAY♥ !! Vậy cứ quyết định thế nhé. Thôi, chúng ta tiếp tục dùng bữa đi ạ"

Bữa cơm trưa cứ vậy mà trôi qua trong không khí sum họp gia đình ấm cúng

...

“Chew..chew… Con no quá rồi ạ, không ăn nổi nữa" - Lãnh Thiên Băng cắn miếng bánh xốp cuối cùng, sau đó ngã người xuống ghế. Đưa tay xoa xoa bụng trông vô cùng thỏa mãn

"Ba/mẹ cũng no rồi. Thức ăn ngon thiệt đó" - Ba mẹ tôi cũng cất giọng hài lòng

Nhìn lên bàn ăn lúc này ... toàn là chén đĩa trống trơn. Họ có muốn ăn thêm nữa cũng không có thêm để mà ăn a

"Ting: Hoàn thành nhiệm vụ nhánh "Người đàn ông của gia đình", chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ. Phần thưởng đã được phát vào kho trữ vật"

"Ting: Hệ Thống sẽ đánh giá kỹ năng của chủ nhân qua màn trổ tài vừa rồi để thưởng chỉ số: Khéo Léo +15, Tinh Thần +5, Nhanh Nhẹn +10" - Âm thanh phát thưởng của Vượng Tài có vẻ khá cao hứng

Quả là một nhiệm vụ dễ dàng mà phần thưởng lại vô cùng hậu hĩnh. Cái này người ta gọi là đề trúng tủ nhỉ ??

"Mọi người ngồi nghỉ ngơi đi nhé, con đi dọn dẹp rửa chén rồi quay lại ngay" - Tôi vừa đề nghị, vừa thu dọn đống chén dĩa trên bàn

"Để em phụ anh một tay" - Lãnh Thiên Băng muốn đứng lên giành việc

"Em ở lại bồi tiếp ba mẹ đi, mãi mới có thời gian về thăm họ mà. Cứ để đó cho anh" - Tôi gật đầu biểu lộ không sao cả, ấn vai cô ấy ngồi xuống

"Ufufu, ok anh yêu nhé. Muar♥" - Lãnh Thiên Băng hôn lên má Huy Vũ một cái sau đó kéo tay ba mẹ chồng ra phòng khách

Trong lúc rửa chén đĩa, tôi cũng không buồn chán mà trò chuyện với Vượng Tài một chút

"Còn không bao lâu nữa Yggdrasil sẽ được phát hành rồi. Ngươi có thể giao nhiều nhiệm vụ hơn giúp ta không ??"

"Ting: Hệ Thống phát nhiệm vụ đều là tùy vào hoàn cảnh và những sự việc có ảnh hưởng đến chủ nhân. Xin chủ nhân hãy kiên nhẫn, không nóng vội"

"Haizz, thôi thì đành vậy. Dù sao cũng chỉ cần 105 SC nữa thôi là đạt được mục tiêu rồi" - Tôi cười khổ tự lẩm bẩm trấn an bản thân

"Ting: Theo ta thấy ngài nên tập trung luyện tập kỹ năng bản thân và thể lực thật tốt vào. Đừng để việc thiếu hụt SC làm xao nhãng sự tập trung"

"Ting: Gợi ý cho ngài một chút, trò chơi thực tế ảo đó phần lớn sẽ dựa vào não bộ và thể chất của chính chủ nhân để khởi tạo một "Avatar" trong thế giới đó. Ta nói vậy ngài hiểu vấn đề rồi chứ ??"

"Rất đơn giản. Nhân vật trong game của ta sẽ gần như y hệt ngoài đời thế này. Từ sức mạnh cho tới thể chất và khả năng xử lý tình huống" - Tôi lập tức trả lời câu hỏi của Vượng Tài

"Ting: Cũng gần đúng rồi đó nhưng ta sẽ không giải thích quá nhiều cho ngài. Chỉ có trường hợp cực kỳ hiếm mới xảy ra "lỗi" và khiến cho chỉ số "Avatar" bị đột biến mà thôi" - Vượng Tài tiếp tục giảng giải

Càng nghe, tôi lại càng háo hức và mong chờ trò chơi thực tế ảo đó

"Dù chưa có nhiều thông tin nhưng cái quả tên Yggdrasil của nó có lẽ sẽ liên quan khá nhiều đến thần thoại Bắc Âu a" - Tôi úp cái đĩa cuối cùng lên khay

"Ting: Hệ Thống không thể tiết lộ gì thêm nữa. Mong chủ nhân từ từ tìm hiểu sau khi trò chơi này được phát hành"

"..."

...

Cùng lúc đó, tại phòng khách

"Reng...reng...reng" - Lãnh Thiên Băng đang trò chuyện vui vẻ với ba mẹ chồng thì điện thoại của cô đổ chuông, là Kim Linh gọi tới

"Chắc chắn là có liên quan đến mấy đoạn video đó rồi" - Vừa tự lẩm bẩm trong lòng, cô vừa cúi đầu xin phép ra ngoài nhận cuộc gọi

"Alo, thưa tiểu thư. Bên bán thông tin đã gửi các đoạn video đến cho chúng ta rồi. Cô có muốn xem ngay bây giờ không ạ ??" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói nghiêm túc của Kim Linh

"Cô vẫn chưa mở nó ra xem chứ ??"

"Dĩ nhiên là theo lệnh của tiểu thư nên vẫn chưa ạ. Đây là thông tin mà phía Vĩnh gia bảo mật tuyệt đối, tôi rất muốn xem cùng tiểu thư. Làm ơn đi ạ ??" - Giọng nói của Kim Linh rất hồi hộp

"Được rồi, tôi sẽ về công ty ngay đây. Nói với Thanh Ngọc là tôi cho phép cô vào văn phòng ngồi đợi" - Lãnh Thiên Băng gật đầu ra chỉ thị

"Tuân lệnh !! Cảm ơn tiểu thư rất nhiều"

"Cụp !!"

Mặc dù rất muốn ở lại để bồi tiếp ba mẹ chồng lâu hơn. Nhưng cô thực sự không thể kiềm nén được sự hiếu kỳ của mình

Đúng lúc này Huy Vũ cũng vừa dọn dẹp xong xuôi:

"Em yêu, em đang làm gì vậy ??" - Anh cất giọng hỏi khi thấy vợ đang đứng cầm điện thoại một mình

"Em vừa nghe điện thoại xong. Là của Kim Linh gọi tới, cô ấy nói công ty xảy ra việc đột xuất" - Lãnh Thiên Băng thở dài, viện đại một lý do

"Vậy à ?? Nếu là Kim Linh gọi thì chắc chắn phải có việc quan trọng rồi. Mình vào nói với ba mẹ một tiếng đi em" - Huy Vũ không hề nghi ngờ gì, cùng vợ mở cửa vào phòng

Vừa bước vào, Lãnh Thiên Băng đã cất giọng khó xử

"Ba mẹ, con muốn ở lại chơi với hai người lâu hơn. Nhưng công ty đột nhiên có việc gấp rất cần con có mặt để giải quyết ạ, ba mẹ thông cảm cho con nhé ??" - Lãnh Thiên Băng nắm chặt lấy tay mẹ chồng, giọng nói phi thường áy náy

"Haizz vậy thì tiếc quá. Thôi không có gì đâu con, công việc của con bận rộn như vậy mà vẫn thu xếp được thời gian về thăm hai ông bà già này đã là tốt lắm rồi" - Liễu Thanh Mai cất giọng buồn bã

"Không được dịp này thì còn dịp khác con ạ. Thôi hai đứa đi đi kẻo trễ nãi công việc" - Hoàng Trung Thành cũng vỗ vỗ vai con dâu mình

Trước khi lên xe, họ còn cẩn thận đưa thêm mấy hộp bánh bao nóng hổi cho con dâu của mình ăn trên đường

"Ba mẹ, tụi con nhất định sẽ sớm trở về thăm hai người nha" - Lãnh Thiên Băng cất giọng nghẹn ngào trong vòng tay họ

"Sob* ... ừm, ba mẹ sẽ chờ mà. Lần sau về hai đứa nhất định phải báo trước một tiếng đấy, mẹ sẽ chuẩn bị sẵn thật nhiều món ngon" - Liễu Thanh Mai ôm chặt lấy con dâu của mình, nước mắt lưng tròng

"Hai đứa đi đường nhớ phải cẩn thận. Này cậu kia, con dâu của bọn tôi mà trầy xước chỗ nào thì biết tay tôi đấy" - Hoàng Trung Thành cũng cố kiềm nén nước mắt, dặn dò kĩ lưỡng

Huy Vũ lắc đầu cười khổ trước khung cảnh ấm áp này. Cuối cùng thì ai mới là con ruột đây ??

"Tụi con đi đây ạ. Ba mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe, có chuyện gì phải gọi cho tụi con liền đó" - Lãnh Thiên Băng hôn ba mẹ chồng một cái. Sau đó mở cửa lên xe cùng chồng rời đi

Cặp vợ chồng già đứng vẫy tay đến khi chiếc xe đã đi khuất mới bịn rịn mà trở vào nhà

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội sáng tác bởi Kurusu1995
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kurusu1995
Thời gian
Lượt thích 36
Lượt đọc 258

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.