Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dấu vết của bóng tối

Tiểu thuyết gốc · 1068 chữ

Luck chìm sâu vào một giấc mơ kỳ lạ. Xung quanh cậu là không gian đen tối bất tận. Một bóng đen quái dị xuất hiện, phát ra những tiếng cười trầm thấp, đáng sợ, rồi dần tiến lại gần.

Luck hoảng loạn, cố gắng chạy trốn, nhưng cái bóng không ngừng bám sát. Cậu chạy mãi, nhưng phía trước vẫn chỉ là một màn đêm vô tận. Cuối cùng, Luck vấp ngã. Cái bóng dừng lại ngay trước mặt cậu, ánh mắt như muốn xé toạc linh hồn cậu.

Trong sự tuyệt vọng, Luck nghe thấy một giọng nói trầm thấp phát ra từ tay mình:

“Hãy sử dụng ta. Ta sẽ cho ngươi sức mạnh vượt qua tất cả.”

Thanh kiếm sét xuất hiện trong tay cậu. Dù sợ hãi, Luck vung kiếm về phía cái bóng.

Nhưng cái bóng dễ dàng né tránh. Nó khẽ cười khinh bỉ và nói:

“Ngươi chỉ là một con cờ vô dụng. Kẻ như ngươi không xứng đáng có được sức mạnh này.”

Sau đó, nó tung ra hàng loạt xúc tu đen kịt, trói chặt Luck. Những bóng nhỏ từ phía sau cái bóng lao tới cắn xé cơ thể cậu, khiến cậu hét lên trong đau đớn.

Cậu tỉnh dậy, mồ hôi đầm đìa, thở dốc. Trái tim đập liên hồi, và đầu óc choáng váng. Bỗng một giọng nói nhẹ nhàng vang lên

•“Luck, cậu lại gặp ác mộng à?”

Luck quay sang, nhận ra Anmi đang ngồi bên cạnh. Thấy cô không có bất kỳ vết thương nào, cậu bất giác rời giường, tiến đến ôm lấy Anmi. Hành động bất ngờ này khiến cô đỏ mặt và bối rối:

•“May quá… Cậu không sao thật rồi, Anmi à…

Anmi đỏ mặt, bối rối nhưng không đẩy Luck ra.

Đúng lúc đó, Natsuki bước vào phòng, phá tan khoảnh khắc giữa hai người:

•“Hai đứa làm gì thế này?”

Luck vội buông Anmi ra, ngượng ngùng quay lại giường. Natsuki mỉm cười, mang đến một khay bánh và trà, khuyên Luck nên nghỉ ngơi thêm. Cô giải thích rằng họ đang ở biệt thự của Anmi, bởi sau trận chiến với Baron, ngôi trường đã bị phá hủy. Hiệu trưởng quyết định tạm nghỉ học để sửa chữa trường.

Luck lo lắng, hỏi liệu cha mẹ của Anmi có tức giận không khi cô đưa cậu về đây. Natsuki trấn an rằng cậu là ân nhân cứu mạng của Anmi, nên họ sẽ không trách đâu. Anmi nhẹ nhàng nói:

•“Khi nào cậu khỏe, tớ sẽ đưa cậu đi thăm quan nhà mình.”

Nói xong Anmi rời khỏi phòng.

Luck:

“Vậy… ai đã hạ Baron? Lúc ấy tôi chỉ nhớ mình bị bất tỉnh.”

Natsuki ngừng lại một chút, ánh mắt lảng tránh rồi nói:

“Baron đã bị lực lượng bảo vệ học viện khống chế. Đừng nghĩ quá nhiều về chuyện đó.”

Luck nhìn Natsuki, có chút nghi ngờ nhưng không hỏi thêm.

Cuộc gặp gỡ với cha mẹ Anmi

Sau vài ngày, Luck đã hồi phục. Anmi thực hiện lời hứa, dẫn cậu đi thăm biệt thự dưới sự giám sát của Natsuki. Sau khi kết thúc chuyến thăm, cha mẹ của Anmi trở về.

Cha cô yêu cầu vợ đưa Anmi ra ngoài, để lại ông và Luck nói chuyện riêng trong phòng khách. Với vẻ mặt nghiêm nghị, ông rót trà và lên tiếng:

•“Luck, ta cảm ơn cháu vì đã cứu con gái ta khỏi kẻ điên loạn đó. Gia đình ta nợ cháu một ân tình.”

Luck ngạc nhiên, thầm nghĩ: “Hình như trong trận đó mình đã bất tỉnh mà…”

Cha Anmi tiếp tục:

•“Cháu có thể ở lại bao lâu cũng được. Hoặc nếu muốn, làm con rể ta luôn cũng được.”

Anmi, đứng ngoài cửa nghe lén, đỏ mặt tía tai và hét lên:

•“Chaaaa!”

Cô chạy đi mất, để lại cha cô và Natsuki bật cười sảng khoái. Toàn bộ cuộc trò chuyện này cũng lọt vào tai Kaito qua dấu ấn của anh, khiến anh nhếch môi cười nhạt.

Ở phương Tây: Quyết định của Nailen

Tại một giáo đoàn phương Tây, Pomen, một thuộc hạ của Nailen, quỳ sợ hãi trước mặt hắn, báo cáo về tình hình thất bại của thuốc kiểm soát.

•“Thưa ngài, những kẻ mất kiểm soát đã bị tiêu diệt… Có một thực thể kỳ lạ đã ra tay, buộc tôi phải rút lui để bảo toàn tính mạng.”

Nailen nheo mắt, giọng trầm đầy uy quyền:

•“Thực thể? Ngươi nói thực thể nào?”

Pomen lắp bắp, không thể giải thích rõ. Nailen nổi giận, ra lệnh hành quyết hắn ngay lập tức. Bỏ ngoài tai những lời van xin, hắn thầm suy nghĩ về “thực thể” này và quyết định phái MelOn, một chiến binh tinh nhuệ, đến phương Nam để điều tra. Còn bản thân hắn, hắn sẽ đích thân đến hầm ngục sát biên giới phía Bắc.

Một ngày xuống phố

Trở lại biệt thự, Anmi cố kéo Luck xuống phố chơi, mặc cho cậu từ chối và Natsuki khuyên ngăn. Tuy nhiên, Anmi vẫn kiên quyết bắt cậu đi cùng và cấm Natsuki đi theo. Vì sự an toàn, Natsuki âm thầm bám theo hai người.

Trên ban công của một quán trà, Kaito đang ngồi chờ. Khi Natsuki xuất hiện, anh mỉm cười mời cô ngồi xuống.

•“Trà ở đây ngon đấy, thử đi.”

Natsuki nâng chén trà, giọng nhẹ nhàng:

•“Hàng ngàn năm qua, anh lại biến mất… Lần này xuất hiện, cũng không báo trước gì cả.”

Kaito im lặng, quan sát Natsuki. Sau vài giây, anh lên tiếng:

•“Cô vẫn không thay đổi gì, vẫn xinh đẹp và trẻ như ngày nào.”

Câu nói khiến Natsuki thoáng ngại ngùng. Anh hỏi về thanh katana băng giá mà anh từng đưa cho natsuki , nhưng chỉ nhận lại ánh mắt trầm ngâm. Kaito nhìn xuống chiếc vòng tay cô đang đeo – món quà anh từng tặng.

•“Ít nhất cô vẫn giữ nó.”

Natsuki cười nhẹ, nhưng lòng nặng trĩu. Quan sát Luck và Anmi từ trên cao, cô hỏi tiếp:

•“Vì sao Luck lại có sức mạnh giống anh?”

Kaito vẫn không trả lời, ánh mắt lạnh lùng dõi theo hai người trẻ tuổi phía dưới.

Bạn đang đọc Bỉ Ngạ Quang sáng tác bởi yy87278966
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy87278966
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.