Chơi vơi
Cặp sách, bút, vở,...của cậu bé nằm ngổn ngang trên sàn. Trông rất thê thảm. Quyển vở bị xé thành vụn, cặp sách bị cắt, xé, dẫm, đạp, bút viết của cậu mỗi chỗ một nơi. Vâng, một bãi chiến trường.
Chúng ta có thể cảm nhận tâm trạng của cậu bé, đau đớn biết bao. Đối với cậu, học tập là con đường giải thoát cho cậu. Vậy mà, bố mẹ cậu lại tước đi tự do của cậu. Cậu bé gào lên, trái tim cậu như bị hàng ngàn mũi kim đâm trúng. Cậu cầm trên tay đống giấy vụn, cố gắng xếp hoàn chỉnh nhưng vô ích. Nó đã vụn vỡ thành nhiều mảnh, cũng như niềm hy vọng trong lòng cậu, ngày một dập tắt.
Người gây ra cơ sự này không ai khác chính là bố mẹ cậu. Cậu nhìn họ, con mắt đỏ hoe trợn trừng, với ngọn lửa hận thù bùng cháy mãnh liệt. Lần này, cậu không còn sợ hãi nữa. Cậu đứng trước mặt bố mẹ, nói lên hết những suy nghĩ của mình: " Tôi ghét các người. Tôi ghê tởm nhân cách thối tha của hai người. Tôi là con người, chứ không phải súc vật, để hai người trút giận, điều khiển, làm những gì mình thích. Người cha, người mẹ bất tài, chỉ biết cờ bạc, không nuôi nổi đứa con nên chết đi cho rồi. Sống làm gì cho nhục nhã vậy. "
Bố mẹ cậu tức lắm. Và cậu bé phải lãnh chịu hậu quả của mình. Cậu bé may mắn thoát được. Cậu chạy lên phòng, khóa trái cửa. Cậu lấy ghế, lấy những vật dụng nặng để chèn cửa hòng bố mẹ đạp cửa xông vào. Sức lực nhỏ bé của cậu đang phải gồng mình chống lại hai con ác quỷ khát máu bên ngoài. Cửa phòng sắp bị bật tung, cậu bé đã mệt nhoài, e là không thể chống cự được lâu.
May mắn đã mỉm cười với cậu. Một bóng người đằng sau. Người đó là bạn thân của cậu. Sức lực của của bố mẹ cậu ngày một khủng khiếp.
" Bố mẹ xin con, mở cửa ra. Bố mẹ sẽ mua cho con bộ sách mới. Bố mẹ không làm gì con đâu. Mở cửa raaaaa"- Bố mẹ cậu gào thét. Thật đáng sợ.
- " Sao cậu vào được vậy.?"-Cậu bé hỏi
- " Mình qua nhà cậu định rủ cậu đi chơi. Gọi thì chả thấy ai. Mình còn nghe thấy tiếng ồn nữa. Của cổng bị khoá. Mình đành trèo lên đây, nhìn qua cửa sổ thấy cậu đứng trước cửa, bên ngoài lại có tiếng ồn lớn. Mình biết có chuyện xấu nên nhảy vào giúp cậu."
Người bạn sốt sắng: - " Này, bố mẹ cậu làm sao đấy.? Muốn vào phòng thì nói nhẹ nhàng vào, chứ ai lại gầm rú thế kia. Nói thật đi, đã có chuyện gì với cậu vậy.?"- " Mình sẽ nói sau. Trước hết, lo giữ cái cửa này đi."
Với ý chí, nỗ lực của hai đứa trẻ, người lớn đã cạn kiệt sức lực. Cái cửa không còn rung chuyển nữa. Bên ngoài đã im lặng.
- " Nói đi, có chuyện gì với cậu vậy.?"
- " Chuyện dài lắm. Mình không nói được."
- " Cậu lừa mình là bố mẹ cậu rất quan Bạn thân với nhau không thể giãi bày tâm sự của nhau ư.?" Nếu cậu không nói, cậu không phải bạn mình nữa."
- " Mình sẽ nói. Xin đừng bỏ mặc mình. "
Cậu bé giãi bày: " Chuyện là như này. Mình bị bạo lực gia đình từ bé. Bố mẹ mình thất nghiệp, sa vào bài bạc, tính tình thất thường, nửa quỷ nửa người. "
- " Vậy mà cậu vẫn chịu đựng ư.?"
- " Mọi người xung quanh có ai đứng ra can ngăn đâu. Ngoài chịu đựng ra, mình có thể làm gì khác."
- " Khổ thân bạn tôi. Cậu chịu khổ nhiều rồi...."
- " Mai mình không đi học được nữa. Sách vở của mình đã bị bố mẹ xé nát rồi. Cậu nhìn xem, không còn sách vở nào nào trên bàn mình nữa." Nói xong, cậu bé khóc nức nở.
- " Mình không biết làm gì hơn. Mình là một người bạn vô dụng, đúng không.?"
- " Không, cậu là người bạn tốt nhất trên đời"- Cậu bé an ủi
- " Mình có ý này. Mình cho cậu vở viết. Mình có hai bộ sách giáo khoa. Một bộ mình dùng, bộ kia mình cho cậu mượn nhé."
- " Lúc cậu mất sách, cậu lấy đâu sách để dùng. Thôi cậu cứ giữ lấy đi, không phải lo cho mình đâu."
- " Mình giữ sách lắm. Cậu cứ mượn của mình đi, ngại gì. Bọn mình là bạn thân mà."
- " Cảm ơn cậu nha."- Cậu bé hạnh phúc ôm chầm lấy người bạn.
Ngày qua ngày, hai đứa trẻ ấy như hình với bóng, cùng nhau đi học, cùng vui, buồn với nhau. Sự chân thành của tình bạn đã giúp cho cậu bé bất hạnh được sống trở lại, với cuộc đời tươi sáng và tràn đầy hy vọng.
Cho đến một ngày...
Cậu bị nhốt trong phòng kho sau nhé. Căn phòng tối tăm, lạnh lẽo, màng nhện chằng chịt. Cậu sợ hãi, kêu cứu. Không ai nghe thấy. Cậu bất lực. Cậu sẽ chết dần chết mòn trong này mất.
Thử phạm không ai khác chính là bố mẹ cậu. Họ muốn giết cậu.
Cậu phải làm sao đây.?
Đăng bởi | tunguyenminh |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 10 |