Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Phú Dư Thọ Đạo Quả!

Phiên bản Dịch · 1050 chữ

Hắn bắt đầu cẩn thận quan sát tất cả những gì mình nhìn thấy.

Vừa vào cửa, bên trong đã rộng mở trong sáng.

Từ bên ngoài nhìn vào nhà đá được thiết kế theo dạng cố định, nhưng đi vào bên trong mới biết, thứ này chính là một gian phòng dài mảnh. Có lẽ độ rộng chỉ đạt chừng ba - bốn trượng, nhưng chiều dài lại gấp mười lần, nếu bỗng nhiên ngươi muốn chạy nước rút trăm mét thì hoàn cảnh nơi này hoàn toàn không thành vấn đề.

Về phần nhân số, bên trong cũng khá nhiều, liếc mắt một cái đã đếm được chừng bảy - tám trăm người rồi.

Phần lớn những người này đều sắp xếp theo hai người một tổ, ai nầy đều cúi đầu chế da. Một tổ hai người, nhưng đa số là một nam một nữ, mà nam nam hoặc là nữ nữ thì rất ít, thậm chí người lẻ loi lại càng ít.

Đúng lúc này, ngoài phòng lại truyền đến động tĩnh, khiến đám người bên trong ồn ào một trận, dường như đang la hét "Hôm nay có không ít người mới tới".

Tống Diên cũng quay người nhìn lại, lần này người tới là một nữ tử, có vài phần tư sắc, đối phương đang sợ hãi đưa mắt nhìn quanh bốn phía.

Rất nhanh, trong phòng chế da đã có hai nam nhân bước ra ngoài, muốn nữ tử kia chọn một, trong mơ hồ ở nơi xa còn truyền đến tiếng cãi vã.

“Đừng nhìn nữa, để ta dạy ngươi.” Giọng nói của Uông Tố Tố truyền đến bên tai.

Tống Diên gật gật đầu.

Uông Tố Tố chỉ vào một miếng da, bắt đầu nói: “Một bước chọn da này không phải do chúng ta phụ trách, mà sẽ do các đệ tử chính thức đưa tới. Những tấm da này phần lớn đều là da lừa, da heo, da trâu, nhưng có đôi khi cũng sẽ có da của yêu thú. Loại da này cứng như nham thạch, rất khó chế tác, nếu phải róc đi mấy sợi lông hay phần mỡ còn thừa trên miếng da, kiểu gì cũng phải tốn hơn nửa ngày. Về phần điêu khắc trên da yêu thú, chúng ta còn không có bản lĩnh đó, cái này cần người phụ trách chuyên môn đi làm.”

Nàng vừa nói, vừa lấy ra một tấm da bán thành phẩm, hiển nhiên là tấm da kia đã được xử lý qua, lúc này mới lộ ra mấy phần trong suốt.

“Ta làm một lần ngươi đứng ngoài nhìn xem sao, sau đó lại thử làm theo ta.”

Tống Diên nghiêm túc lắng nghe.

Muốn sống sót, trước tiên phải ứng phó với tình cảnh trước mắt.

Rất nhanh, đã tới phiên hắn bắt tay vào làm.

Tống Diên lấy một tấm da có hình dạng bất quy tắc từ trong đống da tới, dùng dao cạo vô cùng chuyên chú bắt đầu lóc sạch những phần không cần thiết trên tấm da.

Da càng róc càng mỏng, hắn cũng càng róc càng chậm, sợ róc rách tấm da, đợi cho đến khi nó trở nên bóng loáng trong suốt, lại thổi mạnh, để đống mảnh vụn còn sót lại trên đó bay đi.

Tiếp theo, hắn vội vàng dựa theo bản gốc có tên là "Song Đầu Lang" để vẽ lên tấm da.

Đợi vẽ xong, hắn đưa cho Uông Tố Tố quan sát, nàng khẽ lắc đầu, vì thế hắn lại không ngừng cố gắng, tiếp tục vẽ lại. Đến lần vẽ thứ bảy, rốt cuộc nàng cũng gật gật đầu.

Sau khi thông qua bản vẽ, Tống Diên trực tiếp lót bức hình mình đã vẽ xong xuống dưới lớp da trong suốt kia, lại dùng lấy châm nhỏ, vô cùng cẩn thận xăm hình vẽ kia lên lớp da. Tiếp đó, hắn lấy bức tranh kia ra, lại lấy dao khắc tiếp tục điêu khắc lên trên hình vẽ vừa dùng châm nhỏ tạo hình. Sau bước này sẽ đến bước đắp màu, hong khô, lại dùng kim chỉ khâu chúng lại.

Làm xong toàn bộ quá trình, Tống Diên có chút mệt mỏi, mới ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy sắc trời bên ngoài cửa đá có phần tối tăm, bầu trời hoàng hôn vắt ngang qua ngọn núi tràn ngập sương mù nồng đậm, tản ra một vầng hào quang màu đỏ ửng quỷ dị.

Những đường quỷ quang này không ngừng vặn vẹo, mông lung.

Đột nhiên, Tống Diên dụi dụi mắt, hắn đang trông thấy những hàng tin tức dày đặc hiện lên trước mắt mình.

【 Họ tên: Tống Diên.】

【 Thọ nguyên: 16/56 】

【 Thiên phú: Dư Thọ Đạo Quả】

【 Cảnh giới: Bất Nhập Lưu.】

【Huyền Căn: Không (Có thể thôi diễn thọ nguyên) 】

【 Công pháp: Không (Có thể thôi diễn thọ nguyên) 】

【 Pháp thuật: Không (Có thể thôi diễn thọ nguyên) 】

Ghi chú: Dư Thọ Đạo Quả: Thiên địa vạn vật đều có tuổi thọ của nó, nếu như chết thảm, tuổi thọ của nó chưa hết, vẫn còn tồn tại trong da thịt. Nhân quả có báo, ngươi lấy thanh khắc đao giúp đối phương một lần nữa định hình lại, đối phương sẽ lấy dư thọ báo đáp lại ngươi, như thế là thanh toán xong.

Ngay sau đó, lại có một tin tức bắn ra.

【 Ngươi hấp thu tuổi thọ còn thừa của một con lừa: 10 năm 】

Tiếp theo, Tống Diên cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, dường như trong cơ thể hắn vừa có thêm một loại sức sống nào đó nhảy nhót tung tăng, mà cột số liệu 【Thọ nguyên】 lại trực tiếp biến thành 【16/66】.

Tống Diên thoáng sửng sốt một hồi.

Một tấm da lừa lại giúp hắn tăng thêm 10 năm tuổi thọ?

Vậy nếu là mười tấm, chẳng phải sẽ tăng thêm 100 năm ư?

Nếu lại là yêu thú, chẳng biết có thể nhiều hơn hay không?

Nghĩ tới đó, Tống Diên lập tức giương mắt, nhìn những lớp da chồng chất như núi trong căn phòng chế da này, đột nhiên trong lòng có một chút hưng phấn.

Bạn đang đọc Chế Da Trăm Năm Ta Trở Thành Ma Môn Cự Đầu (Dịch) của Thị Đào Hoa Tô Nha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.