Uông Tố Tố!
“Ngay ở phía trước.” Lão tạp dịch dọc đường không nói chuyện, cũng không quan tâm đến trạng thái đang nghi ngờ bất định của Tống Diên, mà chỉ tay về phía trước rồi trực tiếp xoay người rời đi.
Tống Diêncầm lệnh bài trên tay, nhắm mắt đi về phía trước.
Trong nhà đá có không ít tạp dịch lập tức ngẩng đầu nhìn lên, sau khi thấy người tới là một nam nhân, có không ít người trực tiếp cúi đầu. Nhưng các nữ tạp dịch vẫn còn ngửa đầu, dùng ánh mắt soi mói đánh giá hắn chờ sau khi nhìn thấy tướng mạo của hắn bình thường không có gì lạ, có gần một nửa người lại cúi đầu, chỉ duy nhất một vị phụ nhân mắt to đi tới, khẽ lắc lư tấm thẻ bài.
Bề mặt thẻ bài hiển thị: Uông Tố Tố, tạp dịch, Bì Ảnh 675.
Tống Diên nhìn số hiệu kia, trong lòng rất tò mò, vì sao số hiệu của hắn còn cao hơn vị tạp dịch trước mắt này? Nhưng hắn cũng giơ thẻ bài của mình lên, sau đó hô to: “Uông tỷ.”
Phụ nhân tên Uông Tố Tố này mặc quần lụa trắng mềm mượt, tư thái còn có vài phần thùy mị thướt tha, lúc này mới đưa mắt nhìn thiếu niên trẻ tuổi nọ, lên tiếng nói: “Bên này đều là tạp dịch hướng dẫn tạp dịch, ai hướng dẫn ai cũng là tự nguyện, ngươi cứ theo ta đi.”
Tống Diên không được lựa chọn, vì thế mới gật đầu, nói: “Vậy làm phiền Uông tỷ.”
Dường như Uông Tố Tố có chút hài lòng với sự lễ phép của hắn, vì thế mới dẫn hắn theo vừa đi vừa giới thiệu: “Khôi Lỗi tông có năm ngọn núi, Chỉ Nhân Phong, Bì Ảnh phong, Huyết Thi phong, Cơ Quan phong và Kỳ Độc phong. Mỗi một phong đều sẽ có rất nhiều tạp dịch. phòng chế da của chúng ta thuộc về Bì Ảnh Phong. Mỗi khi đệ tử chính thức của Bì Ảnh Phong yêu cầu, chúng ta đều nhất định phải cố gắng hết sức thực hiện. Ngoại trừ chuyện này, mỗi tháng còn có thể nhận được rất nhiều danh sách nhiệm vụ gửi tới, nếu không hoàn thành nhiệm vụ, như vậy người chế da ít nhất kia sẽ bị xử tử.”
“Về phần chế da, được chia làm tám quá trình. Một chọn da, hai làm sạch, ba bản gốc tranh vẽ, bốn hoàn thành bản vẽ, năm điêu khắc, sáu đắp màu, bảy hong khô, tám dùng kim chỉ khâu lại. Ngươi có biết vẽ tranh không?”
Còn chưa đợi Tống Diên trả lời, Uông Tố Tố lại nói: “Nếu như không biết, vậy thì mau chóng học đi, mỗi một nhiệm vụ đều sẽ đính kèm theo bức tranh nguyên bản đồng thời đưa tới, phần lớn đều là da của một ít súc vật. Một lát nữa vào phòng, ngươi hãy xem ta làm một lần trước.”
Tống Diên suy nghĩ một chút mới lên tiếng hỏi: “Uông tỷ, chúng ta có cơ hội trở thành đệ tử chính thức không?”
Uông Tố Tố cười nói: “Có cơ hội, cũng không có cơ hội.”
“Vì sao?”
“Vì phần lớn chúng ta đều bị bắt cóc tới đây, những người có tư chất tốt đều bị chọn đi hết rồi, mấy kẻ còn sót lại đi tới nơi này đều là tư chất không được. Nhưng Khôi Lỗi tông cũng biết, có đôi khi dụng cụ kiểm tra tư chất cũng chưa chắc đã hoàn toàn chuẩn xác, vì đề phòng bỏ sót nhân tài, mỗi tuần bọn họ sẽ phái một đệ tử đến đây dạy phương pháp dẫn đạo nhập môn cho chúng ta. Nếu ai đó có thể đạt tới yêu cầu của bọn họ trong thời gian quy định, sẽ được đi khảo nghiệm lần thứ hai, vượt qua khảo nghiệm là trở thành đệ tử chính thức.”
“Thì ra là thế.” Tống Diên gật gật đầu, lại nhìn về phía những căn nhà trong suốt trên vách núi.
Lúc này, không đợi hắn đặt câu hỏi, Uông Tố Tố đã trực tiếp nói: “Đó là nhà ở của chúng ta. Ở chỗ này, muốn sống được lâu, phải nhớ kỹ một chuyện: Trước khi trời tối, nhất định phải vào phòng, chưa tới hừng đông tuyệt đối đừng đi ra.”
...
Trên sườn núi hiu quạnh luôn bị một mảnh sương mù bao phủ tựa như vĩnh viễn sẽ không tan đi.
Nhà đá có một tầng, hoàn toàn không giống dãy lầu các tuyển người mới lúc trước, có lẽ nguyên nhân khiến người ta thiết kế chúng khác biệt như vậy là vì đề phòng gió núi, cũng có lẽ vì...
Tống Diên mới đến, căn cứ vào nguyên tắc khi đến một nơi xa lạ nhất định phải sưu tầm càng nhiều tin tức hơn, vì vậy hắn nhìn về phía phụ nhân mắt to bên cạnh, chợt lên tiếng hỏi: “Uông tỷ, bên trong căn nhà đá này có gì cần chú ý không?”
Uông Tố Tố thân mật ghé vào bên tai hắn.
Tống Diên thoáng sửng sốt, lại nhanh chóng cảm nhận được bên tai mình có một luồng hơi nóng. Sau đó, Uông Tố Tố dùng giọng nói dịu dàng mang theo âm điệu mềm mại tựa như đang "dỗ trẻ con ăn kẹo" nói một câu: “Buổi tối sẽ nói cho ngươi biết.”
Ngay sau đó, nàng lắc mông đi về phía trước.
Tống Diên cảm thấy nàng đang cố ý muốn phô bày vóc dáng của bản thân.
“Đến đây~”
Uông Tố Tố thấy thiếu niên nọ vẫn đứng yên tại chỗ không đi theo, lại quay người vẫy vẫy tay với hắn.
Vẻ mặt Tống Diên thoáng ngưng lại, sau đó hắn cũng tiến lên theo sát đối phương. Hắn là người rất quý trọng sinh mệnh, đã xuyên không tới đây, tuy bản thân xui xẻo rơi vào ma môn, nhưng nếu có thể sống lâu hơn một chút thì đương nhiên là hắn muốn sống lâu hơn một chút.
Đăng bởi | TachTraThanhXuan |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |