Gia sư bất đắc dĩ
- " Đi mà ! Chị năn nỉ em đấy... "
- " Chỉ bốn buổi thôi mà... "
Bên trong một tiệm Cafe,Linh Chi làm ra bộ dạng đáng thương,cố gắng hướng về phía Việt Hoàng xin xỏ.
- " Chị không cho nhỏ đó nghỉ bốn hôm được à? " - Việt Hoàng vẻ mặt rất bất đắc dĩ đáp.
Trần Việt Hoàng,sinh viên năm ba của Đại Học Luật Hà Nội,trong lớp thường được một người gọi là " thư sinh ".
Bởi Việt Hoàng vừa cao ráo,điển trai,hơn nữa thành tích học tập cực tốt.Chỉ tội một nỗi cậu chỉ biết học,không thích giao du với ai,nên mới gọi là thư sinh.
Chử Linh Chi là một trong số ít người ở Luật Hà Nội có thể tiếp xúc với Hoàng được,bởi cả hai đều có sở thích và ở chung trong câu lạc bộ cờ tướng với nhau,hơn nữa Linh Chi còn lớn hơn Việt Hoàng một năm,là phó nhóm CLB.
- " Không được,Cẩm Tú rất quan trọng với việc học luật,chị mà cho ẻm nghỉ chắc chị nghỉ luôn quá.." - Linh Chi mếu máo ỉ ôi.
Cẩm Tú,Đào Cẩm Tú,cái tên mà có lẽ ai cũng biết ở Luật Hà Nội,tuy chỉ là sinh viên năm nhất,nhưng hậm chí đến cả tên lầm lì tách biệt như Hoàng cũng rõ.
Bởi Cẩm Tú giống như một phiên bản hoàn hảo vậy,cổ có ngoại hình xinh xắn không thua kém gì một minh tinh điện ảnh,hơn nữa còn là con cưng của Đào Dược,công ty về dược phẩm hàng đầu cả nước,chưa kể bản thân của Tú còn sở hữu IQ tới 131.
Nếu để mà nói Cẩm Tú có một khiếm khuyết gì,thì đó có lẽ là cô rất ít nói,rất ít tiếp xúc với bạn bè,đặc biệt là nam giới,cái này khiến cho dù có rất nhiều người theo đuổi qua,nhưng Cẩm Tú vẫn chưa ưng ý người nào cả.
Linh Chi cũng là một trong số ít người có thể làm quen được với Cẩm Tú,bởi bản thân Linh Chi cũng là một học sinh giỏi của trường,hơn nữa ba của cô còn là luật sự nổi tiếng Chử Đức Thành.Vì điều này mà Linh Chi được Cẩm Tú thuê làm gia sư,trả một mức thù lao cao vô cùng,với công việc là trong một năm tới phải dạy cho cô toàn bộ kiến thức về ngành luật.
- " Năn nỉ đó Hoàng,lâu lâu lớp chị mới tổ chức đi Hạ Long mà,em dạy dùm chị Cẩm Tú ba hôm thôi." - Linh Chi chắp tay nài nỉ,đây cũng là nguyên nhân nãy giờ cô nàng nịnh hót cậu hậu bối năm ba.
- " Nhưng em còn phải giao hàng nữa."
Việt Hoàng ôm trán thở dài nói.Kỳ thực,gia cảnh nhà Hoàng không quá giàu có,cậu là người từ Hà Nam đến Hà thành để học,trong nhà gia đình cha mẹ chỉ làm công,hơn nữa còn có thêm hai đứa em đang học cấp hai.
Mỗi ngày,Việt Hoàng đều phải làm công việc giao hàng cho cửa hàng phở gần nhà,đây cũng là một phần lý do " thư sinh " ít khi giao du hoặc tham gia chơi bời cùng bạn bè.
- " Không cần lo,chỉ cần em giúp,chị sẽ trả em giúp em đúng số tiền bốn buổi học,là hai triệu,thêm năm trăm ngàn của chị nữa là hai triệu rưỡi." - Linh Chi nài nỉ,quyết định bỏ thêm 500 ngàn để níu chân Hoàng.
Nghe đến đấy thì Hoàng ngẩn người.Quả nhiên là con nhà có điều kiện,một tuần học 4 buổi,mỗi buổi 500 ngàn,cậu rốt cuộc nhận thức được thân phận tiểu thư Đào Dược của Cẩm Tú lợi hại như nào.
- " Được,có tiền thì em sẽ làm." - Việt Hoàng không che giấu ham muốn của bản thân,có trả giá đầy đủ thì Việt Hoàng sẽ làm.
Bởi thế giới của Việt Hoàng có lẽ chỉ xoay quanh ba thứ : luật,cờ tướng và tiền thôi.
Tuy nghe Hoàng nói vậy nhưng Linh Chi vẫn rất vui vẻ,bởi phó CLB vốn là người tính tình hướng ngoại,chuyến đi Hạ Long 1 tuần sắp tới của lớp cô thì thật sự khó có thể bỏ qua.
- " Hihi,chị biết Hoàng tốt với chị nhất. "
- " Hoàng cứ ở đây uống nước nhá,chị về chuẩn bị đồ đây,tiền nước chị sẽ trả."
Nói rồi,Linh Chi hớt hải ra quầy trả tiền,sau đó nhanh chóng leo lên chiếc vespa.
Chỉ để lại Hoàng đằng sau lắc đầu bó tay.
...
- " Mày đi dạy gia sư cho Cẩm Tú á ? " - Bên trong căn phòng trọ,Trí ngạc nhiên mà hét lên một câu.
- " Mày học IT mà cũng biết nhỏ đấy à? " - Việt Hoàng lúc này vừa mới tắm xong,trên tay vẫn còn cầm chiếc máy sấy chĩa vào mái tóc chưa khô,ngạc nhiên nhìn thằng bạn mình mà nói.
Thằng này là Minh Trí,là bạn thân từ hồi cấp ba của Hoàng,cũng là một trong số ít thăng mà Hoàng chia sẻ nói chuyện thân mật.
Minh Trí nhìn Việt Hoàng lúc này trông giống như fan hâm mộ nhìn thần tượng,thậm chí trong vô thức còn khép lại chiếc Laptop còn đang lập trình dở của mình.
- " Mày không biết à,trong Confession của Bách - Kinh - Xây,kể cả RMIT,mày cứ tìm là đảm bảo sẽ ra một bài hỏi về Cẩm Tú,nó là hoa khôi của làng đại học khắp thủ đô đấy."
- " Nó xinh như thế à ? " - Việt Hoàng sấy tóc vừa nhìn thằng bạn đang ngưỡng mộ mình,lúc này thì chàng thư sinh bắt đầu có tò mò về con bé gọi là Cẩm Tú này.Bởi Việt Hoàng biết qua Cẩm Tú chỉ nhờ truyền miệng,còn chân chính diện mạo của nàng thơ Luật Hà Nội cậu vẫn chưa được diện kiến.
- " Mày chưa nhìn thấy em ý à? Không thua gì Idol,Streamer đâu,sướng nhất mày." - Trí lúc này vừa ghen tức vừa ngưỡng mộ thằng bạn mình,nó chơi với Hoàng từ mấy năm nên biết,thằng này đối với gái như không,kể cả nó có bảo nó chưa thấy Cẩm Tú bao giờ thì Trí cũng tin sái cổ,chỉ tiếc thằng này chó ngáp phải ruồi,được tiếp xúc cùng nữ thần mà cả làng đại học đều thầm thương trộm nhớ.
- " Tao không biết,chỉ biết nhỏ trả tao 500 ngàn một buổi nên tao dạy thôi." - Hoàng lúc này đã sấy xong đầu,ngồi vào bàn rồi giở ra cuốn sách dày cộp,không quan tâm nói với Trí.
- " Giá như mày say mê gái bằng một nửa cái môn cờ tướng của mày thì tốt." - Trí thấy Hoàng thái độ thờ ơ như thế thì tiếc hộ cậu ta vô cùng,thở dài một hơi rồi nhìn lại cái laptop.
- " Chết mẹ,bài code của tao !!"
- " .... "
Sáng sớm 8h Hà Nội,Việt Hoàng từ trong căn trọ của mình dắt ra con xe Cub chiến mã.
Trên người Hoàng mặc một bộ áo thun quần bò đơn giản,nhưng bởi vì bản thân Hoàng cao tận mét bảy chín,còn khuôn mặt rất sáng sủa,nên dù bộ đồ cũ đơn giản mà lên người cậu vẫn đẹp.
Hoàng leo lên chiếc xe của mình,sau đó đề máy mất khoảng hai phút,sau một hồi thì lao từ con hẻm nhỏ ra đến đường lớn.
Nhà của Cẩm Tú cách Việt Hoàng không quá xa,đó là dãy những căn Vinhomes sầm uất ở gần khu phố đắt đỏ nhất Hà thành.
Việt Hoàng chỉ mất gần mười lăm phút để chạy đến, thật sự thì Hoàng cũng không nghĩ bản thân sẽ có ngày đặt chân vào nơi đây.
" Cậu tìm ai ? " - Nhìn thấy Việt Hoàng định dắt xe vào,ông bác bảo vệ vốn đang nhâm nhi ly nhân trần lao ra hỏi.
- " Cháu tìm nhà bác Đào Hữu Hùng ạ." - Việt Hoàng trả lời,Đào Hữu Hùng chính là tổng giám đốc đương nhiệm của Đào Dược,đã từng được Hà Nội xếp vào top mười doanh nhân tiêu biểu của thành phố.
- " À,bà Lan đã báo với tôi rồi,cậu vào đi. " - Ông bác bảo vệ dường như nhớ ra gì đó,sau đó thì nhường đường cho Việt Hoàng đi vào.
Việt Hoàng dừng xe ngay tại căn Vinhome đầu tiên,mặc dù ngày thường tính cách cậu khá không quan tâm nhiều việc,nhưng đối diện với căn biệt thự to lần đầu thấy này thì cũng rất ngạc nhiên.
- " Cháu là Hoàng à? " - Chưa đợi Hoàng ấn chuông,một bác phụ nữ trung niên đã nhanh nhảu tiến đến.
- " Bác ạ. " - Việt Hoàng theo phép lịch sự chào lại.
- " Bác là bác Lan,quản gia của nhà này,Chi đã nhắc về cháu rồi,cháu vào đi,cô chủ đang ở trên lầu chờ cháu. " - Bà Lan thuận tay đẩy cánh cửa sắt đen ra,sau đó hồ hởi mời Hoàng vào.
Hoàng cũng theo đó mà đi vào,rồi theo lời Bà Lan tiến lên lầu hai.
Thật ra thì bản thân Hoàng làm gia sư cũng không phải lần đầu,cho nên dù đối diện với căn nhà xa lạ,chàng thư sinh vẫn cứ là tự nhiên không ngại ngùng.
Chỉ khi tiến đến phòng của Cẩm Tú,phòng bên trái lầu hai,Hoàng mới hơi ngừng lại,thật sự thì bên trong cậu có chút tò mò,không biết Cẩm Tú mà thằng Trí cũng phải trầm trồ bộ dạng như thế nào.
- " Tôi là Hoàng đây,tôi đến dạy thay chị Linh Chi." - Hoàng gõ cửa lớn tiếng nói.
- " Đợi. " - Cẩm Tú chỉ đáp lại một câu.
Hoàng thấy thế thì hơi không biểu cảm, con nhỏ này cũng quá bất lịch sự đi.
Sau khoảng năm phút,ổ khóa của bên ngoài bỗng xoay một cái cạch,Cẩm Tú từ bên trong ra lệnh - " Vào đi! "
Việt Hoàng thấy thế thì đẩy cửa vào,cậu ta cảm thấy tò mò,lần đầu tiên cậu có cảm giác tò mò thế với một người con gái.
Chẳng lẽ nó xinh lắm ?
Mũi cao,mắt đen,tóc xoăn,Việt Hoàng tự nghĩ ra một loạt những khuân mặt mà cậu trai tự cho là đẹp.
Thế rồi,Việt Hoàng bước vào căn phòng,một mùi hương thơm theo đó xộc vào mũi,ấy thế mà cảnh tượng sắp tới đã làm cậu chết đứng.
Cẩm Tú mặc một bộ áo khoác giữa trời hè Hà Nội,hai tay cô đeo bao tay cao su,bịt khẩu trang,mắt cảnh giác nhìn Việt Hoàng.
Việt Hòang : " ... ? "
Đăng bởi | bachhogia |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 9 |