Thích cờ tướng thì không phải người xấu
- " Nhà đang dọn vệ sinh à ? " - Hoàng nhìn thấy Cẩm Tú như vậy thì nhảy số ra một lý do.
Chỉ thấy Cẩm Tú lắc đầu,sau đó rút từ đâu ra một tờ giấy nhớ,thế rồi run run giơ trước mặt Hoàng.
Việt Hoàng nhìn vào tờ giấy mà ngạc nhiên,cậu đang tự hỏi là nhỏ này nó đang làm cái gì vậy.
" Không đụng chạm. "
" Không gần quá hai mét."
" Không sử dụng đồ trong phòng."
Đây là cái gì?
Chẳng lẽ nhỏ này mắc Covid ?
Nhưng giờ kể cả f0 cũng không phòng bị đến thế chứ!
Hoàng cầm lấy tờ giấy rồi bất đắc dĩ nhìn về phía Cẩm Tú.Cậu ta sớm đã nghe danh Cẩm Tú đặc biệt không thích đàn ông,nhưng được diện kiến mới biết danh bất hư truyền.
- " Thôi được rồi,chúng ta bắt đầu học." - Nghĩ bụng chỉ dạy nhỏ này có bốn buổi,cho nên Hoàng tặc lưỡi cho qua,dù sao dạy là chuyện của cậu,còn hiểu hay không được bao nhiêu là chuyện của Cẩm Tú.Việt Hoàng cũng không phải Trí,không phải muốn dính líu đến Cẩm Tú nhiều.
- " Buổi trước chị Linh Chi dạy đến phần nào rồi ? " - Việt Hoàng ngồi xuống đất,cạnh cái bàn học gỗ mà Cẩm Tú đã sắp đặt từ trước.
Chỉ thấy Cẩm Tú lấy ra một cuốn sách giáo trình dày cộp,rồi giở đến trang 131.
Việt Hoàng ánh mắt bất lực nhìn theo hành động của Cẩm Tú.Chẳng lẽ nó dị ứng đàn ông đến nỗi không nói chuyện?
Rồi Hoàng cũng nhìn vào cuốn sách giáo trình,lật qua lật lại đọc một hồi,rồi ngạc nhiên nói :
- " Toàn bộ đều là hình sự,em muốn học chuyên về mảng này à? "
Mặc dù là học sinh xuất sắc của lớp,có kiến thức toàn diện không thua gì các anh chị năm cuối,nhưng nếu để mà chọn trong các mảng về luật thì Hoàng thích hình sự nhất.
Hoàng có thể nói xem rất nhiều sách về luật,cậu ta chưa từng thấy quyển giáo trình này trước đây,chứng tỏ nó là soạn riêng cho Cẩm Tú.
Không ngờ con nhỏ trông tiểu thư khó gần này cũng thích học luật hình sự khô khan...
- " Được rồi ! chúng ta bắt đầu học. " - Việt Hoàng thuận tay trả lại quyển sách cho Cẩm Tú,bởi luật hình sự vốn là sở trường của cậu,chỉ vừa xem qua phần cần học là Hoàng đã có nắm chắc rồi.
Ấy thế mà đáp lại Việt Hoàng,Cẩm Tú lại lắc đầu liên tục,sau đó rút ra một quyển giáo trình tương tự,cũ hơn rất nhiều.
Bấy giờ Việt Hoàng mới ngớ ra,con nhỏ này in hẳn một cuốn sách mới,chứ không xem chung với mình.
Việt Hoàng : "...."
...
- " Hôm nay mày học chung với nữ thần như nào? " - Một buổi chiều nhanh chóng qua đi,Trí bên trong góc trọ nhỏ,vừa xào rau vừa bắt chuyện với Việt Hoàng.
Chỉ thấy Việt Hoàng đang ngồi bên cạnh chiếc Mac Book,loay hoay với ván cờ tướng Online.
- " Nhỏ kỳ lắm mày,có vẻ nó không thích tao." - Việt Hoàng nhớ lại rồi kể cho Trí một loạt vụ hồi sáng,rằng phản ứng của Cẩm Tú khi học cùng Việt Hòang nó như thế nào.
Trí nghe thế thì cười cười,nói :
- " Không việc gì phải buồn,đến cả nam vương của NEU theo đuổi,Cẩm Tú còn phũ,mày vào được phòng nó là may lắm rồi ấy."
Việt Hoàng một bên chăm chú nhìn vào ván cờ,một bên nói - " Nó cho tao vào phòng vì tao giỏi thôi,bà Linh Chi bảo nó muốn học xong luật hình sự trong vòng một năm,mà kể ra nó học cũng giỏi thật."
Thật sự sáng nay khi dạy Cẩm Tú thì Việt Hoàng hết sức kinh ngạc,bởi ngoài việc cô tiểu thư học bài mới rất nhanh và nghiêm túc,thì nhỏ còn nhớ hết những điều luật,bộ luật mà Việt Hoàng nhắc đến,cái này thì không chỉ đòi hỏi phải có trí thông minh mà cả sự say mê học luật nữa.
Cẩm Tú làm Việt Hoàng nhớ lại bản thân cậu cách đây ba năm,khi chân ướt chân ráo lên Hà thành.Việt Hoàng vẫn nhớ như y lý do cậu điền tờ nguyện vọng là Luật Hà Nội.
Bởi cậu muốn kiện người chủ cũ của bố,người mà vì làm việc cho mà bố cậu đã bị tai nạn gãy chân,hơn nữa còn không nhận được một đồng bồi thường nào.
- " Nay mày còn biết khen gái nữa à,tụi bạn cũ mà biết chắc sốc lắm."
- " Cũng phải,vừa xinh vừa giàu như Cẩm Tú thì ai chả thích." - Trí thấy Việt Hoàng khen Cẩm Tú thì chọc quê.Đồng thời cũng hết sức ngạc nhiên.
Ở với nhau hơn ba năm đại học,chưa bao giờ Minh Trí nhìn thấy Việt Hoàng đi nói về đứa con gái nào quá hai câu cả.
- " ... " - Việt Hoàng từ chối cho ý kiến,tiếp tục cắm đầu vào chơi cờ.
...
- " Á à,nay Tú nhà ta biết khen cả con trai nhá,đừng bảo thích đàn em của chị rồi nha."
Bên trong bể bơi của một khu Villa,Chử Linh Chi khoác trên mình bộ áo tắm màu đen,vừa nhâm nhi ly cocktail vừa nghe điện thoại.
Từ bên kia đầu dây,người nghe máy không ai khác chính là Cẩm Tú.
Chỉ khác là Cẩm Tú lúc này không có đeo khẩu trang,bao tay kín mít,khuôn mặt hoàn mỹ, làn da trắng miết của cô nàng lúc này được để lộ ra.
Nghe thấy Linh Chi châm chọc mình,Cẩm Tú bất giác đỏ mặt lên,nhận ra vừa rồi mình mới khen Việt Hoàng.
- " Thì anh ta cũng dạy tốt thật,việc học luật của em tiến triển nên em khen thôi."
Linh Chi thật ra cũng hiểu như vậy,bởi mặc dù mới tiếp xúc với Cẩm Tú không lâu,nhưng cô hiểu Cẩm Tú rất không muốn gần nam giới,huống chi Việt Hoàng thật sự có năng khiếu về dạy luật.
- " Mà sao em cứ phải cần học luật ngay trong ba tháng tới thế,nhà em thì giàu rồi,trình độ cũng làm gì có đứa năm nhất nào bằng,làm chị mất 500 ngàn cho thằng Hoàng." - Linh Chi giận dỗi.
Cẩm Tú đến đây thì rơi vào trầm tư,cô nhìn lên cuốn lịch trên bàn của bản thân,nhìn lấy con số bản thân đã đánh dấu,sau đó ngập ngùng nói :
- " Em có chuyện phải làm,em bắt buộc phải thông thạo về luật hơn."
Cẩm Tú trả lời làm Linh Chi rất không hài lòng,bởi đây là câu trả lời cô đã nghe không ít rồi.
- " Chi ơi! "
- " Chờ tao tý."
- " Thôi,tụi bạn gọi chị rồi,em học cảm thấy ổn là được,cố chờ chị thêm mấy ngày nữa nhá." - Linh Chi nghe thấy tiếng đứa bạn kêu thì ngoảnh đầu đáp lời,sau đó vội cúp máy.
Cẩm Tú một bên thì cũng buông xuống điện thoại,sau đó lấy bút đỏ gạch thêm một ngày trên quyển lịch vốn đã chi chít những vết gạch.
...
Một ngày nữa nhanh chóng trôi đi,hôm nay Hoàng lại phải tiếp tục công việc dạy học cho Cẩm Tú.
- " Ô,Hoàng hả cháu ,vào nhà đi." - Bác Lan đang đứng tưới đống cây cảnh ngoài vườn nghe thấy tiếng xe Cub của Hoàng thì chạy ra mở cửa.
Hoàng hôm nay mặc một bộ đồng phục của Luật Hà Nội,bởi ngay sau khi xong việc của Cẩm Tú thì cũng là lúc Hoàng có tiết.
- " Ái chà,hôm nay đi đâu mà đẹp trai thế." - Bác Lan khen Hoàng một câu rồi vỗ mông cậu trai một cái.
Kỳ thật bác có một đứa con trai chạc tuổi Hoàng,hơn nữa gia đình cũng không quá giàu có,cho nên thiện cảm với Hoàng rất cao.
Hoàng không biết làm gì ngoài cười trừ,sau đó theo bác Lan đi vào trong ngôi biệt thự sang trọng.
- " Hoàng ngồi uống nước đi." - Bác Lan cúi xuống bàn gỗ rót cho Hoàng một chén trà mới pha.
Hoàng theo phép lịch sự cũng từ chối - " Dạ thôi ạ,cháu lên dạy luôn."
Chỉ thấy bác Lan hụt hẫng rồi đặt chén trà xuống,sau đó lại xách lên cái bình tưới cây - " Cô chủ đến cô nhi viện từ sáng sớm rồi,chắc cũng sắp về rồi đấy,cháu cứ lên phòng mà đợi đi."
Hoàng mặc dù thắc mắc không biết Cẩm Tú đi cô nhi viện làm gì,nhưng cũng không tiện hỏi,liền theo chỉ dẫn bác Lan lên lầu.
Khi bước vào căn phòng của Cẩm Tú,Hoàng mới kịp đánh giá một hồi,căn phòng này quả nhiên rất đẹp,tuy bài trí giản đơn nhưng mỗi đồ vật đều được làm tinh xảo vô cùng,quả nhiên là con nhà giàu,khác xa với căn phòng trọ ọp ẹp của Hoàng và Trí.
Việt Hoàng đến bên bàn học của Cẩm Tú,lúc này đập vào mắt là một mảnh giấy nhớ màu vàng.
- " Không đụng chạm "
- " Không gần hơn 2m "
- " KHÔNG SỬ DỤNG ĐỒ TRONG PHÒNG. "
Việt Hoàng khóe miệng giật giật một cái,trong lòng không khỏi cảm thấy Cẩm Tú quá mức cẩn thận.
Việt Hoàng cũng không để ý tờ giấy mà nhìn tiếp vào bàn học,tờ giấy chỉ ghi cấm sờ thôi,chứ đâu có cấm chàng " thư sinh " nhìn đâu.
Bỗng Việt Hoàng chợt thấy một cuốn lịch tay dựng ở trên góc bàn,nhìn vào cuốn lịch Việt Hoàng bỗng thấy rất kỳ lạ,bởi nó được gạch chi chít các ngày,giống như là đánh dấu chờ đến một dịp gì đó vậy.
Hoàng cũng chỉ thắc mắc chứ không nhìn nhiều,lập tức quay sang cái bàn phụ bên cạnh.
- " Cờ Tướng Zingme? " - Đập vào mắt Hoàng là giao diện của chiếc máy tính đời mới của Cẩm Tú,mà giao diện này đối với Hoàng vô cùng quen thuộc,bởi đây chính là một trong ba thứ Hoàng quan tâm : Cờ Tướng.
Việt Hoàng không kiềm chế nổi mà ngồi vào ghế,sau đó bấm vào trò chơi.
Tên : Tô Kim Ngân
Cấp độ : Tập sự
Tỉ lệ thắng cờ thường : 20/131 (trận)
Tỉ lệ thắng cờ úp : 1/5 ( trận)
Việt Hoàng nhìn vào màn hình mà trong đầu nảy ra hai suy nghĩ.
Một là nhỏ này cũng thích chơi cờ tướng à?
Hai là,...nó chơi tệ quá.
Hơn một trăm trận vẫn chỉ ở cấp độ Tập Sự,quả là sự sỉ nhục với một kỳ thủ cấp bậc Kiện Tướng như Hoàng.Cậu ta không nghĩ nhiều,mặc kệ quy định mà Cẩm Tú đã đề ra,sau đó cầm vào chuột mà làm ngay một ván cờ tướng.
Từ bên ngoài cửa biệt thự,Cẩm Tú mang một chiếc Hoodie hồng,quần jean,uể oải mà bước vào nhà.
- " Bác Lan ạ." - Cô lập tức nhìn thấy người quản gia của nhà mình đang tưới cây,lễ phép chào một câu.
Nhưng sau đó cô nàng liếc qua bên cạnh Bác Lan,nhìn thấy ở đó là một chiếc xe Cub 50CC màu xanh nước biển.
Vẻ mặt của Cẩm Tú lúc này giống như là bị sét đánh,há hốc mồm ra rồi đứng hình một hồi.
- " A! Cô chủ,cậu Hoàng đã... " - Bác Lan nhìn thấy Cẩm Tú thì vui mừng,bởi cô đã về kịp giờ học,đang định nói với Cẩm Tú rằng Hoàng ở trên phòng thì cô đã " A " lên một tiếng.
Cẩm Tú tháo ngay chiếc Air Force 1,sau đó lao như bay lên trên lầu,cô nàng tiểu thư hồi rồi quên tắt màn hình máy tính mà đã đi,nếu Hoàng mà vào phòng thì sợ là...
Nghĩ đến đấy Cẩm Tú chạy càng nhanh,chả mấy chốc mà đã lao đến cửa phòng,sau đó đã nhìn thấy cảnh tượng mà cô nàng không muốn thấy nhất.
Việt Hoàng đã sờ vào máy của mình...
- " Ê này,anh đang làm gì thế... " - Cẩm Tú vội lao đến,đang định trách móc Hoàng thì chợt nhìn thấy màn hình của mình.
Tỉ lệ thắng cờ thường : 27/138.
- " A,về rồi đó à,xin lỗi nhé,tại tôi thấy em chơi dở quá." - Hoàng lúc này click chuột trái một cái chiếu tướng kẻ địch.
Không sai ! Chưa tới mười phút đồng hồ,Trần Việt Hoàng đã thắng liền bảy trận.
- " Giỏi quá.." - Cẩm Tú nhìn vào ván cờ mà phe địch bị Việt Hoàng đánh cho tan tác,trong vô thức mà nói ra,sau đó liền đỏ mặt,không nói thêm gì.
Việt Hoàng nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của Cẩm Tú thì cười một cái,sau đó rời khỏi chiếc ghế,ngồi xuống đất mà nói :
- " Đó là đương nhiên,tôi là Kiện Tướng của Cờ Tướng Zingme,xếp hạng thứ ba của toàn Sever Việt Nam."
Tiền,Luật,Cờ Tướng - Ba thứ duy nhất khiến " thư sinh " hứng thú,cũng là ba thứ mà khiến chàng thanh niên lười giao tiếp có thể chủ động nói chuyện.
Nhắc đến thành tích của mình,Việt Hoàng không khỏi có chút tự hào.
Cẩm Tú vẫn đứng bất động nhìn vào màn hình máy tính,thật sự cô không biết lúc này phải làm gì.
- " Lát tôi sẽ khử trùng cho,giờ đi học thôi." - Việt Hoàng tưởng rằng bản thân đụng vào máy của Cẩm Tú khiến nàng thơ giận dỗi,liền thở dài mà nói,sau đó giở cuốn sách giáo trình ra chuẩn bị học.
Cẩm Tú lúc này nhẹ nhàng nói một tiếng - " Không...không cần lau."
Việt Hoàng ngạc nhiên vô cùng,bởi hôm qua cậu về đã thấy bác Lan vào phòng Cẩm Tú dọn dẹp,mà chỗ dọn dẹp chính là sàn nhà cu cậu ngồi cùng với cái bàn gỗ.Điều nay đủ để chứng tỏ Cẩm Tú có thành kiến với con trai đến mức nào
Nhỏ này hôm nay dở chứng à ?
- " Không phải em không thích con trai à? "
Tiểu thư nhà họ Đào quay lưng :
- " Con trai đều là người xấu..."
- " Nhưng người thích cờ tướng thì không phải người xấu.."
Việt Hoàng sững sờ : " ... "
Cẩm Tú : ".."
Đăng bởi | bachhogia |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 5 |