Thế giới một ngàn năm sau
Trời đúng là tuyệt đường người, một thiếu nữ tóc tím tắm gần đó từ trước, đôi mắt như chứa sao trời, đôi môi nhẹ hồng, làn da trắng mịn, bộ ngực vừa vặn, không quá to cũng không quá nhỏ, nghe thấy tiếng động, vội vàng đến xem náo nhiệt.
Thấy nam nhân đang khoả thân trong hồ, sắc mặt dần trở nên xấu đi, tay không nhịn được nắm lại thành quyền.
"Ta cấm các ngươi không được lại gần, không được lại gần, không được cúi đầu xuống."
Có nhiều nữ nhân tò mò, nàng cũng không ngoại lệ, tất cả đều cúi mình xuống hồ, một tràng cay mắt hiện ra.
Hạ bộ được hắn che đi toàn bộ, nhưng cái tư thế lấy bắp chân che lại trông thật ngứa mắt.
"Ngươi là nữ nhân hay gì, bên dưới có cái gì quý chứ, bất quá là đồ bỏ đi."
"Bọn ta còn không dám làm quá lên, ngươi cái tên tiểu bạch kiểm này sao có thể vô sỉ như vậy!"
"Hôm nay, kẻ biến thái nhìn nữ nhân tắm này, bọn ta sẽ thay môn phái xử lý ngươi."
Thiếu nữ tóc tím không biết vì lý do gì mà rất tức giận, vận dụng cổ trùng bước đi trên mặt nước, hùng hồ đi tới, toàn bộ thân hình của nàng lập tức lộ ra.
Nàng lần nữa vận dụng cổ trùng huyễn hoá ra một bộ váy ngắn màu tím, tay trái cầm thanh kiếm đầy sát ý đi tới.
Thiên Ca vẫn đang nhắm mắt lại, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. Hắn hoàn toàn không biết bản thân vừa bước vào quỷ môn quan.
"Nam không ra nam, nữ không ra nữ, ngươi nên chết thì hơn."
Như bị ảnh hưởng bởi thân xác, Thiên Ca từ bao giờ đã ứa nước mắt, cặp má bỗng trở nên ửng hồng, vô thức hết lên: "Ca ca cứu ta!"
Tiếng hét không lớn, nhưng trong thoáng chốc một thiếu niên từ trên trời bước xuống, mái tóc buộc lên cao thành đuôi ngựa, thân mặc bạch y, không nhiễm bụi trần.
Tay vung lên, một hòn đá nhẹ nhàng được ném đi, nó nhanh chóng đánh bay thanh kiếm của thiếu nữ tóc tím.
"Thánh tử, chuyện này ngươi có nhất thiết phải can thiệp?"
"Đây là đệ đệ của ta, ngươi không thấy ngươi đã doạ hắn khóc đến nơi rồi kìa, thánh nữ Điệp Mộng Dao"
Thiếu niên bình thản xua tay, với hắn nhìn thấy thân thể người khác giới rất bình thường.
"Nhìn ta bằng ánh mắt gì thế, đây đâu phải lần đầu ta nhìn thấy thân thể của ngươi chứ, có cho tiền ta cũng chẳng thèm."
"Tri Ngã ngươi đây cũng thật vô sỉ, đến ở đây từ trước, còn giả bộ thanh cao! Thập Tuyệt Thể thì sao chứ?"
Các thiêu nữ nghe thấy vội vàng che mặt lại, giấu hổ nói với nhau.
"Được thánh tử nhìn trúng cũng không phải không thể."
"Đệ đệ của thánh tử là sao? Ta thật sự không biết đấy."
"Ngươi không rõ đấy thôi, ta nghe nói cả hai huynh đệ từng muốn luyện ra cổ phương tổ tiên để lại, Cốt Nhục Đoàn Viên. Nhưng thành phẩm lại là Cốt Nhục Tương Tàn. Dò hỏi mới biết đệ đệ thầm ghen tị với tư chất của ca ca, từ đó sinh ra hận ý với ca ca của mình, cũng vì thế ta mới chèn ép hắn như vậy."
Không khí dần rơi vào yên tĩnh.
"Các ngươi tự xử lý."
Không kịp để tất cả phản ứng, người thiếu niên này liền ném tới một quả cầu, quả cầu này lơ lửng giữa không trung, nó như chứa sức mạnh thần bí, nhanh chóng chiếu hết khung cảnh vừa rồi với gốc nhìn từ trên cao.
"Rõ ràng đệ đệ ta đã tắm ở đây được nửa nén nhang trước rồi, ai mới là kẻ nhìn trộm, ai mới là vu khống, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm nữa."
"Vâng thánh tử."
Thiên Ca một bộ dạng sững sờ, mặc y phục ca ca của mình ném tới, vội vàng khôi phục dáng vẻ của mình.
Xử lý mọi chuyện xong, vị thánh tử này liền quay người bỏ đi.
"Yếu đuối không phải là điều tốt sao? Được người khác bảo vệ không phải rất tuyệt vời hả?"
Lời nói vu vơ của Thiên Ca thầm khiến Điệp Mộng Dao ghi nhớ.
Nàng nổi giận cũng chẳng phải là cái gì, nàng vừa muốn theo bản ngã, vừa muốn tuân thủ lễ nghi gia đình chỉ dạy.
Nhìn thấy Thiên Ca giống một cách tự do, nàng thầm sinh hâm mộ, thầm ghen tị.
Nàng muốn trở thành một cái nữ nhân tiêu dao, mạnh mẽ làm được những gì mình thích.
Nàng không thật sự muốn chém Thiên Ca, cũng biết Tri Ngã hoàn toàn không bận tâm thái độ của đệ đệ mình, hơn nữa Thiên Ca hoàn toàn nhắm mắt. Trong khoảng khắc ấy có chút kiêng dè, nhưng bản ngã chiến thắng lý trí.
Nàng muốn giơ kiếm chỉ thẳng vào mặt đối phương, hùng hổ tuyên bố một cách hào hùng.
"Tên biến thái, ngươi đã biết tội của mình chưa!"
Tri Ngã vừa bay trên trời, vừa mỉm cười: "Hắn tên Tri Tâm, có thể hiểu là hiểu tâm nhưng liệu đã hiểu bản thân chưa. Tâm mình còn không thấu, vậy tu hành để làm gì, trở thành cổ sư để làm gì?"
"Người trong lòng có bóng ma rất khó để trở thành tiên, tiên cũng chỉ là tầng lớp cao hơn phàm nhân. Dù có trở thành tiên, kết này vẫn thật bi ai, hoàn toàn không thể tự do phóng khoáng, tất cả chỉ là trói buộc."
Thiên Ca lý cớ sốc quá nên bị mất trí nhớ, nên được một vị sư muội dẫn tới nơi ở của bản thân.
Trên đường đi, hắn tiện miệng hỏi: "Đây là nơi nào vậy?"
"Sư huynh thật sự quên rồi sao? Vậy ta kể từ một nghìn năm trước vậy, chắc sư huynh nghe nói tới Đoạt Xá lão ma rồi. Lão phiêu bạc giang hồ ba trăm năm, trong lúc đó nhận năm người làm đệ tử của mình. Nay bọn họ dần xây dựng thành năm tông môn có tiếng, lần lượt là Vạn Thú Tông, Tiên Diễn Tông, Vấn Kiếm Tông, Chiêu Hồn Tông, Diệu Biến Tông.
"Trong đó bốn môn phái dần dần quy thuận và trở thành bốn tông môn lớn nhất chính phái, chỉ riêng Chiêu Hồn Tông vẫn là ma đạo tông phái."
"Tất cả cũng thử nghĩ đến việc thảo phạt tông môn ma đạo này rồi, nhưng thủ đoạn của bọn họ rất quỷ dị, không đoạt xá cũng là không hồn, không thì là chỉnh sửa hồn phách."
"Thế giới cũng vì vậy mà có chuyển biến rõ rệt, Trí đạo cổ sư cùng Luyện cổ sư được cả thế giới hoan nghênh. Đặc biệt là bốn môn phái lớn nhất rất xem trọng cổ sư hai lưu phái này, hàng năm có vô số cổ trùng được luyện ra nhằm phát huy tối đa hiệu quả hỗ trợ."
"Công nhận thánh tử đúng là tài hoa hơn người, xuất hiện tư chất Thập Tuyệt Thể, Tiêu Dao Trí Tâm. Mà công nhận cổ phương Đoạt Xá lão ma đúng là chìa khoá của các thế hệ. Lại nói, lão có thể chất Bắc Minh Băng Phách Thể nhưng lại sử dụng cổ trùng Huyết đạo, có phải giở hơi không?"
Thiên Ca giật mình: "Ta lại vậy mà mà trở lại Thương Lan thế giới." Hắn đôi lúc trầm ngầm, nghĩ ngợi trong lòng: "Đệ tử? Tại rảnh quá nên tiện nhận năm tên đệ tử, với mục đích để bọn nó đi trước mở đường, sau này nghĩ cách quay lại. Không nghĩ mộng cảnh là cùng một thế giới."
"Đệ tử của ta đúng là tài hoa, không nghĩ sư phụ quay lại có thể hưởng thụ thành quả của các con."
Tiểu sư muội này đúng là không biết giữ miệng, Thiên Ca một bên lắng nghe.
"Chiêu Hồn Ma Tông cách đây mấy trăm năm vừa mới nghĩ ra cách bảo quản xác Dương Tuyết. Nghe nói nàng ta là bút tích Đoạt Xá lão ma để lại."
"Nàng ta đã sử dụng Thọ cổ, tăng cường thọ nguyên, chí ít có thể sống được năm trăm năm."
"Nhưng khi phát hiện ra, hồn phách tiêu tán, chỉ còn lại một cỗ thi thể. Qua điều tra, bọn họ phát hiện nàng ta đã bị đoạt xá, vì suy nghĩ không đủ dẫn đến hồn phách lão tạo ra mất cân bắng, từ đó dẫn đến hồn phách tiêu tán."
Thiên Ca giật mình, hắn cứ nghĩ trình độ đoạt xá đã hoàn thiện, thật không ngờ bản thân lại còn nhiều thiếu sót như vậy.
"Vậy dứt khoát thành lập một cái động cơ vĩnh cửu đi, sinh ý, liên ý. Ta trong nhiều năm cũng vươn vấn về vấn đề không thể tự do liên lạc với phân thân,cũng vì cảnh giới Trí đạo vẫn còn thấp. Nay trong mộng cảnh trực tiếp giải quyết hai vấn này cùng một lúc đi."
"Hiện nay Thương Lan thế giới diễn biến phức tạp, ta tạm thời ở trong tông môn, hảo hảo làm một cái đệ tử chăm chỉ."
"Thân thể này vừa hay là tu vi tam chuyển, ta có thể thử vô số sát chiêu, vô số cổ trùng. Nếu có thể khai phá thêm cổ trùng có hiểu quả suy diễn nữa là tuyệt hảo."
Thiên Ca trong lòng thầm tính toán, sau đó quay đầu lại hỏi tiểu sư muội bên cạnh: "Muội có biết gì về cổ trùng có khả năng suy tính mạnh mẽ không?"
Thiếu nữ trầm ngâm một hồi, vẻ mặt đầy phức tạp nói ra: "Suy Diễn cổ, nghe nói là cổ trùng ngũ chuyển được lão tổ Tiên Diễn Tông suy tính ra, Diệp Linh Linh."
Đăng bởi | vituchithuy |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |